- Ồ! Mới vậy mà đã nhập môn rồi sao?
Trong phòng, người mặt to kinh ngạc nói.
Ông trầm tư thật lâu rồi mới nói nhỏ:
- Tiểu Thảo Tinh này thật sự là có thiên phú dị bẩm.
- Trong khoảng thời gian ngắn là có thể lĩnh ngộ một môn tâm pháp Thiên cấp tới cảnh giới nhập môn, thật sự là không tầm thường.
Ông lại nhìn Chu Diệp một lát, sau đó mới cầm một cuốn sách cổ ở bên cạnh lên và bắt đầu lật xem.
Đối với ông, đọc sách mới là việc trọng yếu nhất.
Trong linh điền.
Chu Diệp thoải mái vươn mình rồi đột nhiên phát hiện, không còn ánh sáng của sao trời nữa.
- Chuyện này là sao?
Chu Diệp có chút mờ mịt.
Khi hắn ngẩng đầu nhìn trời thì mới phản ứng được.
Thì ra là đã hừng đông rồi.
- Pháp quyết này chỉ có thể hấp thu ánh sáng của sao trời ở trong đêm thôi hay sao?
Chu Diệp không biết rõ mình nên nói cái gì cho phải.
Theo lý luận ở kiếp trước thì ban ngày những ngôi sao kia vẫn như cũ là ở trên trời. Vì sao lại không thể hấp thu đây?
Mẹ kiếp.
Chuyện này làm cho Chu mỗ thảo rất khó chịu.
- Chẳng lẽ là do ánh sáng của mặt trời tương đối mãnh liệt, cho nên ngăn trở ta hấp thu ánh sáng của những ngôi sao kia?
Chu Diệp suy đoán.
Hắn đã từng thử hấp thu tinh hoa trong ánh sáng của mặt trời nhưng kết quả chẳng ra sao cả.
Nhưng mà hiện tại cũng có thể thử một lần xem.
Chu Diệp bắt đầu hấp thu ánh sáng của mặt trời chiếu xuống thân thể mình.
- Điểm tích lũy vạn năng +3.
Hiệu quả là tương tự.
- Mẹ kiếp! Thật sự có thể sao?
Lần này, Chu Diệp triệt để thoải mái.
Hắn cảm giác, mình lập tức muốn bay lên trời rồi.
- Hừ hừ, dựa theo tiến độ này thì chỉ cần một tháng nữa là ta có thể đột phá đến cảnh giới lớn tiếp theo.
- Không cần biết tu vi của Lộc Tiểu Nguyên ngươi cao bao nhiêu. Trong vòng một năm, Chu Diệp ta khẳng định sẽ siêu việt ngươi, đến lúc đó nếu không đánh ngươi, ta liền không mang họ Chu nữa!
Chu Diệp rất tự mãn.
Trong lòng nói tới cũng rất ngông cuồng.
Nếu như bị Lộc Tiểu Nguyên hoặc là người mặt to biết rõ lời này, khẳng định phải nói một câu:
- Anh bạn nhỏ, tuổi của cậu còn rất trẻ.
Buổi sáng, trong lương đình.
Người mặt to ngồi trên ghế đá, tập trung tinh thần nhìn sách trên tay.
Lộc Tiểu Nguyên ghé đầu vào cửa sổ, đôi mắt to cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Chu Diệp.
- Làm sao Chu mỗ lại có cảm giác Lộc Tiểu Nguyên vẫn muốn làm loạn với ta nhỉ?
Nhìn xem Lộc Tiểu Nguyên, Chu Diệp thì thầm trong lòng.
Chỉ có điều, có người mặt to ở đây, Chu Diệp rất an toàn.
Chí ít khi người mặt to còn ở đây, Lộc Tiểu Nguyên chỉ có thể thành thành thật thật ngốc ở trong phòng, không dám đi ra.
Chu Diệp rất an tâm bắt đầu tu luyện.
- Điểm tích lũy vạn năng +3.
Mười giây một lần, tin nhắn cứ đều đặn vang lên.
Thời gian nhoáng một cái là đã đến buổi chiều.
Chu Diệp đã có được gần 10 nghìn điểm tích lũy vạn năng!
Gần mười nghìn điểm tích lũy vạn năng, nhìn thì tưởng nhiều nhưng mà thực ra là quá ít, con chưa đủ để tăng tu vi lên nữa.
Nhưng mà có thể tăng cảnh giới của nhục thân lên.
Lấy Thân Hóa Kiếm cùng Tinh Quang Hóa Vũ Quyết cũng chưa thể tăng lên.
Có lẽ là bởi vì hai món này quá mạnh mẽ đi.
- Tăng nhục thân lên.
Tiêu hao năm ngàn điểm tích lũy vạn năng.
Một khắc này, chân thân của Chu Diệp không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng mà hắn cảm giác, sức mạnh vốn có của bản thân tăng vọt lên rất nhiều.
Có lẽ chỉ cần vung tay là có thể đập chết một con yêu thú Luyện Khí cảnh.
Đây không phải nói đùa.
Mà là thực lực giúp cho Chu Diệp có thêm tự tin.
Chỉ có điều Chu Diệp âm thầm nói với mình, không thể tự mãn.
Bởi vì bên trong Thanh Hư Sơn cũng chỉ có ba sinh linh, mà hắn chính là kẻ yếu nhất.
Muốn tự mãn thì cũng phải ra Thanh Hư Sơn này mới được.
Mà khi cảnh giới của nhục thân Chu Diệp tăng lên, người mặt to tựa hồ là có cảm giác, ông quay đầu nhìn Chu Diệp một chút rồi thấp giọng cảm thán:
- Tiểu Thảo Tinh xác thực là có tư chất thành Đại Đế.
Cảm thán xong, ông cũng ngửi được mùi hương thơm ngát thoang thoảng trong không khí.
Quay đầu nhìn Lộc Tiểu Nguyên đang thèm thuồng nhỏ nước dãi ở bên cửa sổ, người mặt to bất đắc dĩ giơ tay, xoa thái dương.
Bên cửa sổ, Lộc Tiểu Nguyên nằm sấp, lau lau nước bọt ở trên khóe miệng.
- Nhịn xuống, nhất định phải nhịn xuống, Tiểu Thảo Tinh thế nhưng mà chính là tiểu sư đệ của Lộc gia đó.
Lộc Tiểu Nguyên nói thầm.
Đồng thời, nàng cũng không nghĩ ra, vì cái gì mà mùi hương thơm ngát toả ra từ một cây cỏ lại có thể dụ hoặc người như thế đây.
Các linh dược khác cũng không có năng lực này mà!
Trong linh điền.
Chu Diệp duỗi thẳng người, từng cái gai ngược lập tức dựng thẳng lên.
- Thoải mái!
Chu Diệp cảm giác rất thoải mái.
- Bạch!
Khi hắn vặn vẹo thân thể thì nhánh cây cỏ sắc bén xẹt qua không khí, sinh ra tiếng xé gió.
Đến lúc này, Chu Diệp cuối cùng cũng có cảm giác mình bây giờ cũng là một cây cỏ dại hơi có thực lực.
Thật là quá cảm động.
...
Ban đêm.
Chu Diệp liếc nhìn gần mười nghìn điểm tích lũy vạn năng, rốt cục không nhịn được.
Hắn muốn rút thưởng.
Ở tận sâu bên trong nội tâm, chính là có một giọng nói đang vang lên, nói cho hắn biết.
Tranh thủ thời gian rút thưởng, có thể rút ra đồ tốt.
Tuyệt đối rất ổn.
Chu mỗ thảo đã bị dụ hoặc thành công.
Hắn nhìn dấu ‘+’ ở chỗ hạng mục rút thưởng kia, tựa như là đang nhìn thấy một thiếu nữ không mảnh vải che thân.
Có cảm giác rất ngứa tay.
Chu Diệp đảo mắt một vòng, cảm giác ở trong sân không phải là rất an toàn.
Hắn lén lén lút lút chạy đến bên dưới cây già, lại không yên tâm nhìn hai bên một lần.
Sau khi hoàn toàn xác định được không có vấn đề gì, hai nhánh cây cỏ của Chu Diệp xoa xoa vào nhau rồi bắt đầu rút thưởng.
Loại rút thưởng mười điểm tích lũy vạn năng một lần hiện tại không còn xứng với Chu mỗ nữa rồi.
Loại một trăm điểm tích lũy vạn năng một lần cũng không còn đã tay nữa.
Hiện tại, Chu mỗ chính là một người giàu có, muốn rút thưởng thì cũng phải lựa chọn loại một ngàn điểm tích lũy vạn năng một lần.
- Năm lần rút liên tiếp.
- Rút thưởng xong xuôi, kiểm tra túc chủ cũng không phải đang ở trạng thái hình người, cho nên phần thưởng tự động đưa vào trong nhà kho của hệ thống.
- Túc chủ có muốn xem xét nhà kho hay không?
Đây không phải nói nhảm hay sao?
Hiện tại, Chu mỗ rất muốn biết đến cùng là mình rút trúng được cái gì vậy.
- Xem xét.
Nhà kho rất giống ba lô trong trò chơi, mỗi một hàng có mười hai cái ngăn chứa.
Ở bên trong cái ngăn chứa thứ nhất chính là huyết mạch Thư Hùng Cộng Thể.
Vòng qua cái này không nhìn, Chu Diệp nhìn về năm cái đồ vật ở phía sau.
- Mẹ kiếp!
Vừa mới xem, Chu Diệp lập tức không nhịn được mà mở miệng nói tục.
Những thứ này đều là cái quái gì vậy? Chu Diệp hoàn toàn không thể nhịn được.