"Đi thôi!" Kim Tiểu Nhị nói một câu, sau đó cánh chấn động bay về phía Tôn Lão Tam và Chu Diệp.
Hắn duỗi móng vuốt bắt lấy Tôn Lão Tam, sau đó quăng lên trên lưng mình.
Động tác rất thô bạo.
Tôn Lão Tam vững vàng nắm lấy Chu Diệp trực tiếp rơi xuống trên lưng Kim Tiểu Nhị.
Sau đó, Kim Tiểu Nhị hóa làm một vệt kim quang bay về hướng lãnh địa Xích Hồng.
Đợi sau khi kim quang biến mất ở chân trời, hai đại yêu vương trực tiếp bắt đầu phỉ nhổ.
"Móa nó, súc sinh..." Cự Mãng Yêu Vương chảy hai hàng nước mắt đau lòng.
Ngẫm lại tình cảnh vừa rồi, nó rất khó chịu, nếu không phải thực lực không đủ, nó hận không thể gϊếŧ chết Kim Tiểu Nhị.
"Lần sau, lần sau gặp mặt trực tiếp gϊếŧ chết hắn!" Cốt Dực Yêu Vương hít sâu một hơi, bốn móng vuốt nắm chặt.
"Đi, đi cướp đoạt Yêu Vương khác!" Cự Mãng Yêu Vương lạnh giọng nói.
"Cái này không được đâu?" Cốt Dực Yêu Vương có chút sững sờ.
"Không có gì là không được, tích nhiều vốn để tăng tu vi một chút, chờ sau này đột phá xong phải giáo dục lại con chim ngốc kia thật tốt." Cự Mãng Yêu Vương nói.
Lời này có đạo lý.
Cốt Dực Yêu Vương lập tức gật đầu đồng ý.
Sau đó, hai bọn chúng bay về phương xa...
Ngoài vạn dặm.
"Ha ha, hôm nay thu hoạch không tệ!" Kim Tiểu Nhị cười nói.
"Đại ca thật lợi hại, sau khi hai vị Yêu Vương kia biết rõ tu vi thật của ngươi, rắm cũng không dám thả một cái." Tôn Lão Tam vuốt mông ngựa.
Chu Diệp có chút thất vọng nói: "Vốn nghĩ là sẽ xảy ra một trận đại chiến, có thể mở mang tầm mắt một chút, kết quả hai vị Yêu Vương kia hèn nhát như thế."
Kim Tiểu Nhị nghe vậy lập tức cười nói: "Thật ra dù bọn hắn kiên cường chống đỡ thì cũng không đỡ được quá ba chiêu trên tay ta."
Chu Diệp nghe vậy chỉ cảm thấy một cảm giác bá khí đánh tới, cản cũng không cản nổi.
Cuồng quá rồi đấy.
Nhưng ai bảo Kim Tiểu Nhị có thực lực này đâu.
"Các ngươi ngồi vững, tiến thẳng về nhà chia của nào." Kim Tiểu Nhị dặn dò một câu, sau đó bỗng nhiên tăng tốc.
Tôn Lão Tam ghé vào trên lưng Kim Tiểu Nhị, một cái tay ấn Chu Diệp xuống.
Vào lúc giữa trưa.
Từ lãnh địa của hai đại yêu vương trở lại lãnh địa Xích Hồng, Kim Tiểu Nhị chỉ tốn thời gian một khắc đồng hồ.
Xích Hồng đang ngâm linh tuyền cảm nhận được khí tức của Kim Tiểu Nhị, lập tức ngẩng đầu nhìn.
"Con chim ngốc này, nhanh như vậy đã trở lại rồi sao?" Xích Hồng hơi kinh ngạc.
Dựa theo suy nghĩ của nàng, đáng lẽ phải triển khai một trận đại chiến kinh thiên động địa chứ.
Sao nhanh như vậy đã trở lại rồi?
"Chẳng lẽ là không thành công?" Xích Hồng suy đoán.
"Được rồi, con chim ngốc kia không chết là được." Xích Hồng ngẫm nghĩ, cuối cùng lắc đầu.
"Oanh!"
Cột sáng kim sắc rơi xuống bên cạnh linh tuyền.
"Ta đã trở về." Kim Tiểu Nhị hóa thành người, trên mặt mang ý cười nhìn về phía Xích Hồng đang nhíu mày.
Xích Hồng nhìn Kim Tiểu Nhị từ trên xuống dưới, thấy trên người đối phương không có vết thương nào, lập tức liền kinh ngạc hỏi: "Ngươi không bị đánh à?"
Khóe miệng Kim Tiểu Nhị giật một cái.
Có thể tin tưởng thực lực Kim mỗ một chút hay không?
Tôn Lão Tam cười ha ha, nói với Xích Hồng: "Ngươi không biết đâu, lần này đại ca ta cực kì bá khí, dọa cho hai vị Yêu Vương kia rắm cũng không dám thả một cái, đàng hoàng giao gia sản ra."
Xích Hồng nửa tin nửa ngờ.
"Mặc dù tu vi của ngươi cao hơn bọn họ một cảnh giới nhỏ, nhưng hai bọn họ là Yêu Vương, không nên sợ như thế?"
"Xích Hồng tiểu tỷ tỷ, Tôn Lão Tam nói không sai, sự thật chính là như vậy." Chu Diệp nói.
Xích Hồng nhìn hắn một chút, cuối cùng gật đầu.
"Vậy thứ đã đồng ý cho lão nương, có phải nên thực hiện rồi hay không?" Xích Hồng hỏi.
"Chỉ là vấn đề nhỏ mà thôi." Kim Tiểu Nhị vung tay lên, một đoàn ánh sáng kim sắc xuất hiện.
Xích Hồng nhận lấy quả cầu ánh sáng kim sắc, nhìn vào bên trong đó một chút, sau đó ánh mắt nhìn về phía Kim Tiểu Nhị đã có chút khác thường.
Lúc đầu nàng chỉ nghĩ Kim Tiểu Nhị cho nàng một nửa gia sản của Nhục Dực Sư, nhưng không ngờ, Kim Tiểu Nhị lại cho nàng toàn bộ gia sản.
Xích Hồng không nói gì thêm, yên lặng thu vào.
"Đến đây đến đây, chia của nào." Kim Tiểu Nhị kêu gọi Tôn Lão Tam và Chu Diệp.
Chu Diệp có chút ngượng ngùng.
Mình chỉ đi quan sát, vậy mà cũng có cơ hội chia của.
Cứ cảm thấy thế này là nợ nhân tình người ta.
Nhưng làm một cây cỏ, căn bản không có da mặt gì đáng nói.
"Tiểu thảo tinh, ngươi cầm những linh dược này đi." Kim Tiểu Nhị móc ra một nắm lớn linh dược trên người.
Cảm nhận được dao động linh khí chung quanh, Chu Diệp hưng phấn vô cùng.
Lúc này, duỗi lá ra cuốn lấy một nắm linh dược lớn kia.
"Lão Kim, đa tạ." Chu Diệp nói.
"Không có việc gì." Kim Tiểu Nhị khoát tay áo, không để ý chút nào nói: "Chỉ là một đống đồ tầm thường mà thôi."
Lời này, khó đáp lại quá.
Chu Diệp dứt khoát không nói lời nào, bình tĩnh đứng một bên.
"Đây là của ngươi." Kim Tiểu Nhị cầm rất nhiều thứ, sau đó dùng kim quang bao lấy ném cho Tôn Lão Tam.
"Ài, tạ ơn đại ca." Tôn Lão Tam tiếp nhận quả cầu ánh sáng, rất là cao hứng.
Chia xong, Kim Tiểu Nhị mới cảm thán nói: "Nhìn không ra, hóa ra hai tên kia rất giàu có."
Tôn Lão Tam tiếp lời, cười nói: "Dù thế nào thì cũng là hai vị Yêu Vương."
"Ừm, nếu như ta đoán không lầm, bây giờ hẳn là hai tên kia đang đi cướp đoạt của Yêu Vương khác, hôm khác ta lại đến cửa bái phỏng đi." Kim Tiểu Nhị cười híp mắt nói.
Chu Diệp cảm thấy hắn chính là ma quỷ.
Nếu Chu mỗ thảo hắn cũng có thực lực này, vậy chắc chắn sẽ không làm như vậy.
Còn ngày khác? Qua đêm là Chu mỗ thảo hắn đã tới nhà bái phỏng luôn rồi.
Căn bản không cần ngày nào khác.
"Ta luyện hóa những linh dược này trước đã." Chu Diệp nói với Kim Tiểu Nhị.
"Được, ngươi chậm rãi luyện hóa đi." Kim Tiểu Nhị cười nói.
Tôn Lão Tam gãi đầu một cái, nói với Kim Tiểu Nhị: "Đại ca, không có việc gì thì ta về lãnh địa trước, ta muốn cải tạo lãnh địa của ta một cái."
"Ừm, được." Kim Tiểu Nhị gật đầu.
"Vậy được rồi, đại ca, hôm khác lại tới tìm ngươi." Tôn Lão Tam nói một câu, sau đó nói với Xích Hồng: "Tẩu tử, ta đi đây."
"Hửm?" Ánh mắt Xích Hồng ngưng lại.
Tiểu lão đệ ngươi xưng hô lão nương như thế nào đấy?
Tôn Lão Tam lắc mình một cái đã biến mất không thấy đâu nữa.
"Ngươi dạy hắn à?" Ánh mắt Xích Hồng rơi xuống trên người Kim Tiểu Nhị.
Kim Tiểu Nhị rất nghiêm túc nói: "Thật sự là không phải ta dạy, ngươi phải tin tưởng ta."
Xích Hồng trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó nói: "Lão nương đi tu luyện đây."
Nói xong, Xích Hồng đi về phía trung tâm linh tuyền.
Kim Tiểu Nhị nhìn bóng lưng của nàng, trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
Chu Diệp đang chuẩn bị luyện hóa linh dược cảm thán trong lòng.
Không lâu nữa, Kim Tiểu Nhị sẽ thoát khỏi cảnh độc thân.
Không suy nghĩ nhiều những chuyện này, Chu Diệp bắt đầu luyện hóa linh dược.
Kim Tiểu Nhị cho hắn rất nhiều linh dược Linh cấp ngàn năm, Địa cấp cũng có hai gốc.
Đoán sơ qua, sau khi luyện hóa xong ít nhất cũng có mười vạn điểm tích lũy.
"Điểm tích lũy vạn năng +5."
"Điểm tích lũy vạn năng +7."
Mỗi một lần hô hấp đều thu được điểm tích lũy.
Điều này khiến cho cả thể xác và tinh thần của Chu mỗ thảo hắn đều vui vẻ.
Một khắc đồng hồ sau, điểm tích lũy tăng đến ba vạn, cộng thêm điểm tích lũy vốn có, đạt đến hơn sáu vạn.
Lại thêm một khắc đồng hồ nữa, cuối cùng điểm tích lũy đã tăng đến chín vạn.
Chu Diệp luyện hóa tất cả linh dược Kim Tiểu Nhị cho hắn, điểm tích lũy vạn năng tăng đến một con số kinh khủng.
"Bảng."
Chu Diệp hô hoán trong lòng.
【 huyết mạch 】 : Linh Nguyên Thảo (Địa cấp hạ phẩm, +).
【 năng lực huyết mạch 】 : Trị liệu; chuyển hóa.
【 tu vi cảnh giới 】 : Huyền Đan cảnh sơ kỳ (+).
【 cảnh giới nhục thân 】 : Linh cấp đỉnh tiêm (+).
【 tâm pháp 】 : Tinh Quang Hóa Quyết (tiểu thành, +).
【 pháp thuật 】 : Vạn Diệp Phiêu (viên mãn); Vân Vụ Tung Tích (viên mãn); Hóa Ảnh Quyền (viên mãn);
【 đặc thù 】 : Lấy Thân Hóa Kiếm (tiểu thành, +);
【 Điểm tích lũy vạn năng 】 : 176847.
【 số lần rút thưởng 】 : Không (+).
Chu Diệp nhìn điểm tích lũy, rất muốn rống một câu thật to.
Chu mỗ thảo ta hiện giờ đã là một thảo tinh giàu có rồi!