"Chủ nhân ——" Ngư Tuyết tiểu Loli nhảy một phát tiểu sái xuất hiện trước mặt Bách Lý Thần, vui vẻ rạo rực nói “ Cô cô đại nhân thực sự rất tốt nha! Chủ nhân người thật là có phúc khí!!” dùng ánh mắt tràn đầy ướt ao nhìn Bách Lý Thần “ Chủ nhân, người nhất định phải nỗ lực lên. Không thể để cô cô đại nhân phòng không chiếc bóng như vậy hoài được!!”
"Thiết, tiểu hài tử đúng là tiểu hài tử! Bị mua chuộc cũng không biết." Thú ca khó chịu nói, Bách Lý Thương Mặc hảo ở chỗ nào chứ? Chính mình sao lại không thấy hả?! Đều nói nghe tiếng không bằng gặp mặt,chỉ là cái đạo lý này nên trái ngược lại thì hơn. Nghe danh không bằng gặp mặt,Bách Lý Thương Mặc quá xấu xa!! Cư nhiên dám uy hϊếp mình!
"Ta đều không phải tiểu hài tử! Huyền Vũ ca ca là trẻ hư!"Tiểu Loli giận trừng mắt hai mắt, nhìn con rùa trên vai mình, "Ngươi còn nói bậy lung tung về cô cô đại nhân, ta sẽ đem ngươi ăn tươi!!” quả nhiên NgưTuyết đã đem Bách Lý Thương Mặc trở thành tín ngưỡng duy nhất, ai còn vũ nhụctín ngưỡng nàng có thể liều mạng với người đó
"Ngươi —— hanh, ta không thèm chấp nhặt với ngươi."Thú ca phiền muộn , tiểu Loli này làm phản cũng quá triệt để. Trước đây còn dùng ánh mắt sùng bái nhìn mình, lúc này mới không bao lâu đã dùng ánh mắt phẫn hận nhìn mình, thật sự là khác biệt quá lớn!!
Bách Lý Thần thẹn thùng nhìn tổ hợp của Ngư Tuyết cùng Thú ca, thực sự là một đôi dở hơi a!
Từ khi Ngư Tuyết từ chỗ cô cô có được Ngưng hương châu xong,nàng liền như vậy không muốn biến trở lại thành thanh kiếm. Bách Lý Thần cũng không thể nói gì, chỉ có thể theo ý nàng
"Thú ca, rốt cuộc cô cô cùng ngươi đã nói cái gì ?"Bách Lý Thần hiếu kỳ nha, Ngư Tuyết Muội muội làm phản , Thú ca yên tĩnh lại rất nhiều, cô cô của mình rốt cuộc đã nói cái gì ? Mà lại có thể đem hai tên vô lại này trở nên dễ bảo, không dễ dàng nha!! Trong lòng mơ hồ cảm thấy vui mừng,cô cô người cuối cùng cũng giúp ta rồi
Thú ca thở dài một hơi, quay đầu lại nhìn thoáng qua Bách Lý Thần đang cười hề hề, "Tiểu Thần Thần, ngươi tuyệt đối sẽ không muốn biết đâu.Hiện tại ngươi nên ngẫm ngẫm làm thế nào đi qua xin lỗi Tần Liễu đi!!” đối với chuyện mình bị Bách Lý Thương Mặc uy hϊếp, Thú ca có chết cũng không đề cập tới, thật quá là mất mặt!!! nhất chích thần thứ cư nhiên lại bị một người tu chân uy hϊếp, thiệt khiến cho người ta cười đến rụng răng mà
Nói tới việc muốn cùng Tần Liễu nói xin lỗi, Bách Lý Thần liền một trận đau đầu.
Nhưng mà cô cô đã phân phó , nàng cũng không có cách trốn.
Nhớ lại cuộc đối thoại lúc nãy, Bách Lý Thần liền muốn phún máu tam thiên!!
"Cô cô, người không sợ ta bị Tần Liễu chém chết sao?"
"Yên tâm, Tần Thiên sẽ không cho nàng làm như vậy." Bách Lý Thương Mặc vẫn như cũ rất bình tĩnh, "Đã làm sai chuyện,luôn luôn phải nhận chịu phạt. Cho dù ngươi chỉ còn một hơi thở, ta vẫn có thể cứu người”
"…" câu nói này chính là câu mà ta thực sự không muốn nghe nhất!!
Bách Lý Thần tuy rằng không muốn, nhưng mà không có biện pháp trốn. Cô cô vất vả lắm mới chịu tha thứ cho nàng, chẳng lẽ còn đi chọc cô cô không hài lòng sao? Muốn chết à!!
Xin lỗi, chứ lên đường đi thôi! Tần Liễu cuối cùng thật khôngcó ăn ta chứ?!
Bách Lý Thần ôm tâm trạng khí thế ta không vào địa ngục, thì aivào địa ngục, mang theo Ngư Tuyết tiểu Loli cùng Thú ca bắt đầu đi theo hành trình xin lỗi của nàng
Đương nhiên, cái lúc mà nói lời xin lỗi là không thể mang theo hai người bọn họ rồi. Muốn đi mua sắm hay đi đâu thì cứ đi đi
Nói thật, hiện tại đệ tử Thiên Đạo Tông mà thấy Bách Lý Thần là hận không thể làm thịt nàng tại chỗ, nếu không phải đối với nàng còn có một chút kiêng kỵ, thì đã xắn tay áo bằm nhuyễn nàng cho cá ăn rồi
Nam đệ tử sợ công phu tấn công hạ thân của Bách Lý Thần , nữ đệ tử sợ Bách Lý Thần xé nát y phục các nàng, vì vậy ai dám tiến lên?
"Ách, ta là đến tìm Tần Liễu để xin lỗi !" Bách Lý Thần đối mặt với ánh mắt quần chúng liền cảm thấy áp lực rất lớn. Má ơi, đều hận không thể ăn ta nha!
"Thế nào, cao đồ của Bách Lý Chưởng môn cũng biết tới xin lỗi sao? !" Tần Thiên khi Bách Lý Thần vừa bước vào sân thì liền đã biết. Đối với người đã xuống tay với con gái nhà mình, nói không hận là giả. Nhưng cái giận này, Thiên Đạo Tông nuốt không trôi cũng phải nuốt. Dù sao lúc ở trên lôi đài, lại là chuyện tỷ thí thường tình, cái gì cũng có thể phát sinh. Nếu như lúc trước ở trên lôi đài Tần Liễu gϊếŧ chết Bách Lý Thần, hắn đồng dạng cũng sẽ nói như vậy. Chỉ bất quá tình huống hiện tại lại trái ngược, không phải là nữ nhi nhà mình khi dễ người ta, mà là người ta khi dễ nữ nhi nhà mình
"Ách, tần Chưởng môn, ta là thật tâm đến để xin lỗi. Ta chỉ là nhất thời thất thủ khống chế không được thôi!!"
"Hanh, phải không? Ta lại nghĩ thanh kiếm của ngươi quá cổquái thì có?!" Tần Thiên cũng không phải là kẻ ngu si, có thế nào nhìn không ra thanh kiếm đó có chuyện. Đừng nói đến là hắn, lục đại môn phái chưởng môn chẳng lẽ không nhìn ra?! Chỉ là ngại mặt mũi của Bách Lý Thương Mặc nên không có nói ra mà thôi. Hơn nữa bên ngoài thì bọn họ tỏ ra như vậy , nhưng bên trong lòng nghĩ gì ai mà biết được?! Hiện tại lúc này hắn cũng không muốn xen vào, cũng không quản
"Ha hả, Tần Chưởng môn nói đùa. Chỉ là tại công pháp ta luyện quá bá đạo mà thôi!!!” Bách Lý Thần nghe được câu sau thì đổ mồ hôi hột,xấu hổ nói “ Tần chưởng môn, ta có thể hay không vào xin lỗi Tần Liễu !!”
Tần Thiên lạnh lùng nhìn nàng một cái, "Căn phòng thứ ba bên trái!!”
Bách Lý Thần nghe trả lời Tần Thiên xong, vội vã xoay người đi!! Không hổ là làm Chưởng môn đại nhân, ánh mắt thực sự là quá độc ác.
Còn chưa đi đến gian phòng thứ ba, Bách Lý Thần đã nghe thấy một mùi hôi rất quen thuộc, không sai, chính là mùi thối quen thuộc trên người tiểu Loli trước đây
Liền không khỏi nhớ Ngư Tuyết từng nói tới 'Thiên lý hương',tấm tắc, nữ hài tử dùng chiêu này thực sự là…nói không nên lời, bi kịch a! Hơn nữa cổ mùi vị này lại tồn tại đến tận bảy ngày, thật không biết Tần Liễu sẽ tức giận thành cái bộ dáng gì nữa.
Bách Lý Thần gõ gõ cửa phòng, nói: "Tần Liễu, ta là tới để xin lỗi !" Lời nói ra là như vậy, thế nhưng Bách Lý Thần vẫn rất là đề phòng. Ai biết được Tần Liễu có thể hay không vừa mở cửa là một kiếm bay ra ? !Dù sao chịu khuất nhục lớn như vậy, nếu đổi lại là chính mình thì cũng sẽ tức giận muốn gϊếŧ chết đối phương
Một lát, bên trong liền truyền ra một thanh âm trầm thấp , "Tiến vào đi!!."
Được rồi, ngươi dùng thanh âm bình tĩnh như thế gọi ta tiến vào, ta mới thật là không dám tiến vào đó nha
Bách Lý Thần quấn quýt, Tần Liễu có phải hay không muốn ta bước vào cửa rồi mới ra tay hạ thủ? Ta nên vào hay là không vào?! Nếu không đi vào, xin lỗi chứ ta cũng không tránh khỏi bị chém chết a!!
Còn đang do dự đứng trước cửa, cánh cửa 'Ba' một chút liền mở ra. Một mùi cá hôi dày đặc liền xộc ra kí©h thí©ɧ cái mũi của BáchLý Thần
Cũng may là trước đây cũng đã quen với mùi của Ngư Tuyết Muội muội, chứ bằng không nàng ói ra cũng có thể lắm
"Thế nào, Bách Lý Thần, ngươi cũng có chuyện không dám sao?!" Tần Liễu nhìn nữ tử trước mặt này, tất cả cơn tức đều bị áp lực trong lòng kiềm chế lại. Nàng tổng kết nguyên nhân thất bại quan trọng nhất là tại chính mình khinh địch, sơ suất quá, không có tìm hiểu trước thực lực của kẻ địch lại đi khinh thường người khác, nên liền cứ như thế mà thất bại!! Mà việc BáchLý Thần làm lúc trước thiếu chút nữa đã khiến nàng tự sát. Nếu không phải cònmột chút lý trí, nàng nhất định đã cùng với Bách Lý Thần đồng quy vu tận rồi (cả hai cùng chết)
Tần Liễu đã đem Bách Lý Thần trở thành đối thủ lớn nhất của cuộc đời nàng. Chỉ cần có thể khiến kẻ địch vào chỗ chết, trả thù rửa hận, nàng chịu đựng thế nào cũng có thể
Nằm gai nếm mật, quân tử báo thù mười năm không muộn, những điểncố điển tích này lần nữa lại nhắc nhở chính mình
Cái thiếu nữ điêu ngoa bốc đồng kia vì bị cừu hận ảnh hưởng mà chậm rãi biến thành dùng kế, tính kế lẫn nhau
Chỉ bất quá, Tần Liễu hình như không hề nghĩ tới , khi hận thù tới cực hạn, thì sẽ biến thành cái gì đây?!