Bách Lý Thần nhìn Tần Liễu rút cục quyết định muốn tử chiến tới cùng. Đối với loại mắc bệnh công chúa nghiêm trọng như thế này, nàng luôn luôn khinh bỉ từ trong đáy lòng. Nàng thật ra cũng rất muốn giống công chúa, thế nhưng cô cô nuôi hài tử chưa bao giờ nuông chiều cháu gái như nàng, thật bi kịch a!! Vì vậy, cái gì không chiếm được, thì thấy khó chịu là chuyện đương nhiên
Đặc biệt Tần Liễu đối với chính mình cũng không có khách khí, trên cơ bản đã đem nàng trở thành cừu nhân. Lại thêm thái độ từ cả hai thật là thù lại càng thêm thù
Kỳ thực Bách Lý Thần cũng rất thích gây thù, chỉ là làm đương sự nên nàng không có phát giác ra mà thôi. Cho dù có biết, nàng thế nào cũng kiên quyết không thừa nhận
Nếu không phải Thú ca nói nàng phải nhịn, thì đâu ra chỗ cho Tần Liễu ngạo mạn?!
Thú ca nói cách đánh nhờ vào Ngư Tuyết này chỉ có thể phát huy được một phần mười công năng, ngoại trừ khi đánh lúc người ta không chú ý ra. Bất quá do có Thú ca chỉ điểm, trước khi trận đấu diễn ra Bách Lý Thần cũng đã luyện tập rất nhiều để thành công
(Thật không hiểu nổi nên mình edit theo ý mình, còn đây là câu nguyên bản: Thú ca thuyết cái này lớn nhất lám bừa khí chỉ có thể phát huy một phần mười công năng, ngoại trừ hoa kẽ hở hay ra chủ ý, bất quá kinh qua Thú ca chỉ điểm, phía trước kỷ tràng bỉ tái Bách Lý Thần nhưng thật ra được lợi phỉ thiển.)
"Bách Lý Thần, ngày hôm nay không bắt ngươi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, ta sẽ không phải là Tần Liễu !" Tần Liễu xấu hổ đỏ mặt nói. Khi cùng Bách Lý Thần xuất hiện, nàng điêu ngoa kiêu ngạo còn không nói. Lúc này ở trước mắt mọi người lại còn dám nói ra như vậy, thật là quá vô sỹ!!
Hâm hải vân các đệ tử xuất môn lại là cái loại này?! Đến tột cùng Bách Lý Thương Mặc dạy đồ đệ, dạy chất nữ thế nào vậy?!
Hai vấn đề này khiến Tần Liễu không ngừng tự hỏi, mọi người cũng đồng dạng tự hỏi như vậy. Vì thế ánh mắt nhìn về phía Bách Lý Thương Mặc không tự giác liền nhiều hơn
Bách Lý Thương Mặc ngoại trừ đối mặt với Bách Lý Thần còn lâu lâu mất kiểm soát, chứ những lúc khác đều rất bình tĩnh đạm mạc luôn coi mọi chuyện là phù vân. Vì vậy, với những ánh mắt nhìn chằm chằm nàng như vậy cũng không thể nào khiến nàng hiện lên một tia hoản loạn. Hiện tại nàng trong lòng là đang đăm chiêu suy nghĩ để đợi lát nữa xuất thủ cứu Bách Lý Thần. Không thể quá muộn cũng không thể quá sớm, không nghe lời mình, phải cho nàng một ít giáo huấn mới được
"Tần tiểu thư, đáng tiếc ta trong lòng đã có người khác tốt hơn rất nhiều rồi, nếu không ta thật muốn ngươi theo họ ta” Bách Lý Thần không ngừng chọc tức Tần Liễu nói thật nếu lúc Tần tiểu thư lãnh tĩnh chính là lúc đánh không lại nàng, hơn nữa lại thật không dễ dàng thấy được điểm yếu để mà tấn công “ Ngươi lớn lên tuy rằng không đẹp bằng ta, nhưng trỗ mã ra thì cũng tính là chấp nhận được. Bưng trà rót nước cho ta là được rồi!!”
"Bách Lý Thần, ngươi đi chết đi!" Tần Liễu liền nổi giận, nàng thật không nên cùng Bách Lý Thần nói những điều vô ích, kết quả liền mất đi lý trí
Bất quá Bách Lý Thần nói lời này liền nhấc lên một hồi nho nhỏ phong ba. Ý tứ trong lời nói của nàng, chính là nàng thích nữ nhân?! Ngẫm lại Hâm hải vân các vốn là môn phái toàn nữ đệ tử, hơn nữa trước đây loại chuyện này cũng không phải không có. Chỉ là đại bộ phận người tu tiên đều theo khuôn phép cũ, ít có người khác người. Nếu có cũng chỉ là lén lút, đâu như Bách Lý Thần quang minh chính đại như vậy
Bách Lý Thương Mặc nghe câu ‘ trong lòng có người thương’ kia của Bách Lý Thần liền bất mãn cau mày. Thần nhi từ lúc nào thì có người để thương thầm ?! chính mình lại không biết. Bách Lý Thương Mặc liền mất bình tĩnh, trong lòng liền có một cỗ cơn giận ghẹn khuất khó có thể phát tiết, nhưng lại không biết là vì sao. Chỉ biết tất cả đều bắt nguồn từ Bách Lý Thần. Đặc biệt khi thấy nàng cùng Tần Liễu ‘ve vãn’ qua lại , Bách Lý Thương Mặc chán ghét nhắm mắt lại, mặc kệ chẳng thèm quan tâm
Bách Lý Thương Mặc không nghĩ tới Bách Lý Thần thích nữ nhân có vấn đề gì cả. Tuy rằng nàng vẫn mong muốn Bách Lý Thần đi vào 'Chính đạo'. Thế nhưng loại chuyện này ngươi có thể bức bách được sao? Bởi vì chính mình cũng đã trãi qua nên vì vậy Bách Lý Thương Mặc cũng không cố ý can thiệp hay cản trở. Tối đa cũng chỉ là khuyên nhủ vài câu, có nghe hay không là chuyện của ngươi
Đáng tiếc hiện tại Bách Lý Thần toàn bộ tâm tư đều đang tập trung vào trên người Tần Liễu, bằng không nàng cũng có thể thấy được điểm khác lạ của Bách Lý Thương Mặc
Cô cô, người đây là đang ghen tị sao?
Tần tiểu thư cũng không dự định khách sáo với Bách Lý Thần. Các nàng là kẻ thù, khách sáo này nọ căn bản không cần, thật quá dối trá!!
"Chậm đã!" Bách Lý Thần thấy Tần Liễu muốn động thủ, ánh mắt vừa đảo qua một chút lập tức hô
Tần tiểu thư hận không thể một phát cắn chết Bách Lý Thần, đánh thì là đánh, còn chờ chờ cái gì nữa?! thiệt nhiều chuyện!!
"Lại làm sao vậy!"
"Tần Liễu, ngươi chính mình chịu thua đi!" Bách Lý Thần vô liêm sỉ nói ra những lời này, "Ta hạ thủ luôn luôn chẳng phân biệt được nam nữ, ở trong mắt ta cái gì đều là phù vân. Thế nhưng, khán giả dưới khán đài khẳng định đều không phải nghĩ như vậy. Vì thế, không muốn mất mặt liền chịu thua đi!" Thú ca nói cho mình một chủ ý thật sự là quá hèn mọn, Bách Lý Thần cũng không muốn đối đãi như vậy với một nữ tử. Cho dù Tần Y cùng nàng cũng coi như kẻ thù, nhưng trong đáy lòng Bách Lý Thần vẫn có một chút điểm thương hoa tiếc ngọc. Cho nên vẫn hảo tâm nhắc nhở người ta một chút
Bách Lý Thần nói lời này thật không thể đoán được vào đâu. Nam đệ tử dưới đài càng đỏ mắt lên nhìn đại tiểu thư, chẳng lẽ lại là tập hung? (muốn ghi là bó*p ngực, nhưng sợ các bạn nghi ngờ sự trong sáng của ta nên thôi ^^)
Nam nhân đánh phía dưới, vậy nữ nhân không phải tập kích ở trên sao?!
Tần Liễu trừng lớn ánh mắt suy nghĩ. Lớn đến như vậy, nàng lần đầu tiên gặp gỡ một người vô sỉ đến như thế , thật không biết xấu hổ!
Chỉ bằng tu vi Kim Đan kỳ của nàng không biết có phá vỡ được phòng ngự của ta hay không, nói chi đến việc muốn ta nhận thua?! Nàng cho rằng ta là ai!? ngay cả y phục trên người đây đều là những kiện thượng phẩm tiên khí cho dù là thượng phẩm linh kiếm cũng chưa chắc đυ.ng tới được một gấu áo, vậy mà lại cứ nói ẩu nói tả!!
Thương cảm cho Tần Liễu hoàn toàn không biết, Ngư Tuyết nhà Bách Lý Thần không phải một linh khí đơn giản như vậy, nhân gia đó là thần khí , thần khí đó nha!! Tuy rằng hơi có chút điểm quái dị, nhưng dù gì cũng là Thần khí a!!
Y phục của ngươi, còn không bị băm ra thành mảnh vụn ư?!
"Bách Lý Thần, hãy bớt sàm ngôn đi. Ta có mất mặt hay không , không cần ngươi lo!" Tần Liễu không giận phản cười, "Đối với loại người vô liêm sỹ tới cực điểm như ngươi, không gϊếŧ là không đủ để tiết mối hận trong lòng của ta!"
Bách Lý Thần ở trong lòng thầm mắng Tần Liễu không biết phân biệt phải trái, ta hảo tâm nhắc nhở ngươi, ngươi còn muốn gϊếŧ ta? Cái gì gọi là vô sỉ? ! Vô sỉ đó là Thú ca, chủ ý này đều là từ nàng mà ra , đâu có chuyện gì liên quan tới ta? ! Được rồi, ta cũng có chút vô sỉ, nhưng so với Thú ca đại nhân kia ta quả thực là rất thiện lương!! Ta chỉ thi lệnh chấp hành, còn nàng là bày mưu tính kế. Bất quá Thú ca là không có khả năng bại lộ thân phận, vì vậy Bách Lý Thần chỉ có nước mang tiếng xấu suốt đời
Tần Liễu vừa lên đã lấy ra một miếng phù chú dán ở trên linh kiếm. Trong nháy mắt, linh khí liền phát ra quang mang cực mạnh, kiếm kia hình như liền đạt được cấp bậc của Tiên khí
Ta kháo? Đây là cái bảo bối gì vậy!!
"Tiểu Thần Thần, nha đầu kia thực sự là hận chết ngươi. Phù chú này chính là loại phù chú khiến cho binh khí tăng cấp bậc trong một thời gian ngắn. Trong nửa canh giờ thanh kiếm này sẽ là mang cấp bậc Tiên khí”
"Oa, vậy chẳng phải sẽ trở thành vô địch sao?! Cứ đánh nhau là mỗi người lại lấy ra mười tấm phù chú, vậy chẳng phải trong tay ai cũng sẽ có một cây thần khí?!”
"Thế nào có khả năng, một lần chỉ có thể dùng một tấm, hơn nữa sử dụng nhiều, vũ khí đó liền sẽ hỏng !"
Tần Liễu đã kiến thức qua Bách Lý Thần Lưu Hỏa kiếm, là thượng phẩm linh khí. Cho nên cũng không chút do dự hi sinh thanh linh khí trung phẩm trong tay mình. Đối mặt với cái loại người vô sỹ không từ thủ đoạn Bách Lý Thần này, nàng cũng không dám làm liều. Dù sao cũng nhiều người nhìn như vậy, nàng cũng không muốn một lần nữa thất bại
Kháo, liều mạng!
Lưu Hỏa kiếm là không thể dùng, nếu như bị Tần Liễu phá hủy, không phải là khóc không ra nước mắt sao?! Đây chính là món quá đầu tiên cô cô tặng ta nga, ý nghĩa kỷ niệm so với ý nghĩa thực dụng còn lớn hơn rất nhiều
Bách Lý Thần ở trong đầu hiện lên hình dáng của Ngư Tuyết thần kiếm. Trong tay thình lình liền xuất hiện thêm một thanh kiếm hình thù quái dị, chính là do Ngư Tuyết hóa thân thành.
"Ngư Tuyết, xuất!" Bách Lý Thần hô to ra, đem Ngư Tuyết kiếm phóng đi ra ngoài, hai tay hợp ấn, để mà theo đó điều khiển thần kiếm.
Kỳ thực hiện tại bằng với tu vi của Bách Lý Thần, Ngư Tuyết Muội muội căn bản không phát huy ra được nhiều bản lĩnh. Bất quá may mắn nàng chính là Thần kiếm lại do có linh tính hóa thân. Bằng không với tu vi Bách Lý Thần muốn thắng thì thật là nằm mơ
Tần Liễu thấy Bách Lý Thần thôi động một thanh quái dị kiếm, trong lòng đột nhiên có một loại dự cảm bất tường. Thế nhưng thoáng cái liền biến mất, nàng không tin Bách Lý Thần sẽ có một thanh kiếm tiên
Nói tới kiếm tiên, toàn bộ Tu Chân Giới ngoại trừ Bách Lý Thương Mặc và chính mình thì cũng chỉ có năm cây
Hơn nữa mỗi người đều là tông sư, đâu rảnh mà cho một tiểu tốt như Bách Lý Thần mượn xài?!
Xác thực, Bách Lý Thần không có kiếm tiên, bởi vì nàng đã vượt qua tiên kiếm cấp bậc, chính là một Thần khí
Tần Liễu không sợ chút nào đón nhận Ngư Tuyết nhà Bách Lý Thần, song kiếm chạm vào nhau, tê minh thanh khởi. ( thanh âm và ánh sáng cùng phát ra)
"A, nàng cư nhiên dám chạm vào ‘thân thể’ của ta? Hỗn đản! Ta muốn đánh trả!"
Bách Lý Thần một cái lảo đảo, trong đầu truyền đến thanh âm của Ngư Tuyết tiểu loli đang rất phẫn nộ. Chắc chắn hiển nhiên là nàng đã bị Thú ca đầu độc tư tưởng gì đó rồi
Cái gì mà không cho nàng chạm vào ‘thân thể’ của ngươi?!
Ta van ngươi, ngươi hiện tại là một thanh kiếm a, một thanh kiếm nha!
Bách Lý Thần lệ rơi