Bách Lý Thần hồn nhiên không biết hành động của mình vô tình làm đã dẫn tới chuyện gì, hiện tại nàng chỉ cảm thấy mình âm thầm may mắn chạy nhanh trốn thoát thiệt rất đúng, bằng không bị nắm đầu chụp lại cũng không biết sẽ thế nào nha.
Chỉ là, thất phu vô tội, hoài bích có tội. Thú ca tuy rằng hiện tại năng lực vẫn chưa trở lại, nhưng nói như thế nào thì cũng là một thần thú. Một người tu chân tầm thường mà trên người lại mang theo một thần thú, đây không phải là muốn người khác tới cướp của gϊếŧ người sao?! Cho dù cô cô là Chưởng môn của 'Hâm hải vân các', nhưng một khó chống lại nhiều người. Huống chi là âm mưu rồi dương mưu, còn ăn chơi nỗi sao?!
Đối với việc này nên âm thầm quan sát một chút vẫn tốt hơn!!
"Ha ha ha ha, Thú ca ta rốt cục khôi phục lại chân thân!" Huyền Vũ y như là lụm được vàng, cười một mình đắc ý : “ đoạn thời gian này, Thú ca ta còn có chút khách khí. Hiện tại cho dù cô cô ngươi đến, Thú ca ta cũng không sợ!!”
"Thú ca, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Bách LýThần thật sự là không hiểu nỗi
"Ai, kỳ thực cái năm mà ta bị phong ấn, vỏ rùa của ta bị giấu đi mất. Bằng không ta tại sao có khả năng khinh địch như vậy mà bị thua?!”nói tới điều này Huyền Vũ lại hận tới nghiến răng nghiến lợi “Hại ta bị chèn épnhiều năm như vậy, ghê tởm!!”
Bách Lý Thần bất đắc dĩ nhướng mày liếc một cái. Ngươi không phải ‘chà đạp’ Thanh Long cô nương rồi bị trấn áp thành như vậy sao?! Đáng đời thì có a!!
Làm như không có việc gì đi bộ bên đường cái, thì thấy Trạc Thanh Thành đệ tử đang vội vàng chạy đến. Phương hướng chính là chỗ lúc nãy Thú ca vừa phát ra quang mang
"Thú ca, lần này ngươi làm lớn chuyện rồi." Bách Lý Thần đầu tiên thấy Mạc Phi Hoàng, sau đó là rất nhiều người tu chân của những môn phái khác chạy tới, trong đó còn có cô cô của nàng
"Cô cô ——" lúc này Bách Lý tiểu bằng hữu cấp thiết muốn tìm một chỗ dựa vững chắc, vì vậy vội vã hướng chỗ Bách Lý Thương Mặc chạy đi qua
"Thần nhi, hắc mang lúc nãy ngươi có thấy không?"
"Ách, thấy , nhưng ta không biết đó là cái gì."Bách Lý Thần học theo bộ dạng của Ngư Tuyết giả tạo chớp chớp hai mắt, ta cáigì cũng không biết.
"Ân, ngươi đợi lát nữa đứng ở bên cạnh ta, không nên đi xa, sợ là sẽ có nguy hiểm." Bách Lý Thương Mặc cũng không biết đây là cái gì, nhưng bằng kinh nghiệm của nàng, khẳng định là thứ có thể khiến cho Tu ChânGiới một hồi tinh phong huyết vũ. Điều này để phòng ngừa cẩn thận vẫn tốt hơn
"Ta đã biết, cô cô." Bách Lý Thần tuy rằng tronglòng có chút điểm áy náy. Nhưng mà phần nhiều là vui vẻ, cô cô đối tốt với takhông giống với bình thường lạnh lùng như vậy thật tốt!! Ha ha!!
Bất quá Bách Lý Thần còn chưa có đắc ý được bao lâu thì liền thấy một ánh mắt như phún hỏa căm tức nhìn mình. Mà chủ nhân của ánh mắt này không phải ai khác mà chính là thiếu nữ đã khiến nàng tốn thêm hơn năm ngàn viên thượng phẩm tiên thạch!!
Tốt lắm, thực sự là oan gia ngõ hẹp a!
Ta bị ngươi hãm hại tổn thất nhiều tiên thạch như vậy, ngươi cư nhiên còn đi trừng mắt ta?! Nha nha, con mắt trợn giỏi lắm!!
Bách Lý Thần cũng là người hay mang thù, thiếu nữ này thiệt khiến nàng khó quên nga
"Nguyên lai là ngươi!" Thiếu nữ cắn răng nói, ánhmắt nhìn Bách Lý Thần hận không thể đem nàngăn sống nuốt tươi , "Ta tưởng là ai lại nguyện ý mua một vỏ rùa với giá năm nghìn năm trăm viên tiên thạch, thì ra Bách Lý Chưởng môn 'Ái đồ' !"
Sát , nếu không phải tại ngươi, ta sẽ mất năm ngàn rưỡi sao? Ngươi còn có mặt mũi nói ra ?! Bách Lý Thần cũng không phải là người dễ khi dễ, chỉ bất quá hiện tại cô cô đang ở đây. Nàng chỉ có thể chịu đựng. Cô cô không thích người quá kiêu ngạo, vì vậy Bách Lý Thần chỉ có nước ngậm bồ hòn làm ngọt
"Hanh!" Bách Lý Thần liếc mắt thiếu nữ kia một cái,mặc kệ ngươi.
"Ngươi ——" thiếu nữ kia hiển nhiên cũng là một người tâm cao khí ngạo, có bao giờ chịu qua tức giận loại này. Nếu không phải có cha nàng ở đây, phỏng chừng là không tránh khỏi cùng Bách Lý Thần đấu một hồi rồi
"Y Nhi, hiện tại là lúc nào, sao có thể như vậy hồ đồ!" Tần Thiên làm Chưởng môn Thiên Đạo Tông, thực lực bản thân cũng muốn đạt được Hợp thể hậu kỳ. Thái độ làm người tuy rằng nghiêm túc nhưng đối với nữ nhi là không có cách nào, quá mức sủng ái, dẫn đến nguyên nhân Tần Y luôn luôn ngạo kiều
"Cha, nàng ——" Tần Y chỉ vào kẻ đang đứng một bên làm như cái gì cũng không biết Bách Lý Thần, ủy khuất không thôi
"Tần Chưởng môn, tựa hồ ta đồ nhi cùng lệnh ái có chút hiểu lầm." Bách Lý Thương Mặc thấy Bách Lý Thần bộ dạng là biết. Về phần Tần Y nói năm nghìn năm trăm viên tiên thạch mua một vỏ rùa, tự nhiên cũng nghe được.
Tuy rằng năm nghìn năm trăm viên thượng phẩm tiên thạch đối với 'Hâm hải vân các' đại môn phái loại này mà nói không nhiều lắm, nhưng làtuyệt đối không ít. Huống hồ Bách Lý Thương Mặc cấp tiên thạch cho Bách LýThần cũng không phải không có duyên cớ. Có thể nói đều là của nàng, chỉ bất quá hàng năm Bách Lý Thương Mặc là chưa dùng qua nên còn lại mà thôi
Dù sao môn phái đệ tử nhiều như vậy, tiên thạch cũng không phải Chưởng môn độc hữu một mình được
"Bách Lý Chưởng môn, việc này sau đó hãy bàn. Hiện tại chúng ta nên đi trợ giúp Mạc thành chủ một chút. Huống chi tính nết nữ nhi ta đều biết, khẳng định là nàng lại chọc giận gì tới Bách Lý Chưởng môn ái đồ. Hanh, xong chuyện ta tất nhiên sẽ giáohuấn nàng thật tốt!!” Tần Thiên nói xong còn hung hăng trừng Tần Y liếc mắt,hừ lạnh một tiếng, không thèm nhắc lại.
Bách Lý Thương Mặc thật có chút áy náy nhìn Tần Y, sau đó cũng lựa chọn trầm mặc.
Bách Lý Thần một cái đồnhi tinh quái thế này, Bách Lý Thương Mặc có lĩnh giáo qua. Cho nên nàng chắc chắn thù hằn giữa hai người không phải chỉ do một người gây nên
Không nên nói tiếp , Bách Lý Thần khẳng định cũng là có chútcông lao chọc điên người ta rồi
Chỉ bất quá, nói như thế nào Bách Lý Thần cũng đã biết imlặng một chút. Bách Lý Thương Mặc cũng không muốn trước mặt người khác mà đirăn dạy nàng, nên lựa chọn im lặng là tốt nhất
Tần Y không nghĩ tới sự tình lại thành ra như vậy, nhìn BáchLý Thần đứng một bên rung đùi đắc ý càng tức giận muốn phun huyết , khıêυ khí©h, đây tuyệt đối là khıêυ khí©h trắng trợn a!
Đoàn người đi vào chỗ xảy ra hắc mang, lục đại Chưởng môn nhânđều tiến vào, còn đám đệ tử thì ở ngoài đợi mệnh
Bách Lý Thần cùng Tần Y tự nhiên cũng là ở bên ngoài .
"Tần Y sao?" Bách Lý Thần thấy cô cô gọi nàng cha là 'Tần Chưởng môn', cha nàng lại bảo nàng là Y Nhi, như vậy nàng được gọi là Tần Y không thể nghi ngờ , "Tên cũng không được không được hay lắm? !" Hai người đang có thù oán ở cùng một chỗ chẳng khác nào khiến có đánh lộn a!
"Bách Lý Thần!" Tần Y đối với ba vị đồ đệ của BáchLý Thương Mặc chính là có biết một chút , Mộ Vũ Dao ôn nhu hiền lành, Hoa LoanThu cà lơ phất phơ. Các nàng bọn ta đã gặp qua, duy nhất chưa thấy qua chính làđồ đệ mới thu của Bách Lý Thương Mặc , Bách Lý Thần. Có người nói người nàychính là cháu gái của Bách Lý Chưởng môn, chỉ bất quá trước đây không được nàng yêu thích mà thôi. Thế nhưng gần đây chính là cá chép chuyển mình, được Bách Lý Thương Mặc cực sủng ái
"Ngươi không nên quá kiêu ngạo!"
"Tấm tắc, Thiên Đạo Tông tiểu thư cư nhiên lại kêu ta không nên quá kiêu ngạo, lời này thực mắc cười nha!!”
Bách Lý Thần vốn là đang tức chết Tần Y, nên vì vậy cũng có chút tự nhiên kiêu ngạo lên: "Tần Liễu, ta thấy ngươi tính tình có chút không giữ nỗi bình tĩnh rồi nha!! Bằng không, đợi lát nữa cha ngươi thế nào cũng sẽ đánh ngươi, Tiểu-thí-cổ…” nói đến ba chữ này, trên mặt không thể ngăn được lộ ra một tia hèn mọn, liền khiến Tần Liễu tức giận tới mức rút kiếm (Tiểu thí cổ là cái gì, ta k biết T..T)
"Hỗn đản!"
"Y Nhi, dừng tay!" Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ngay khi Tần Y thanh kiếm rút ra một khắc đã bị Tần Thiên từ trong ngõ đi ra thấy. Tay vung lên, kiếm liền bay ra ngoài
Bách Lý Thần nét mặt cũng trắng đi, nàng thế nào cũng không nghĩ tới Tần Y sẽ thực sự rút kiếm ra
Vì vậy, nàng một điểm phòng bị cũng không có.
Một đường kiếm phát ra thì theo đó kiếm khí cũng ập tới,nhưng lại không tổn thương được một điểm
"Thần nhi không có việc gì, không phải sợ." Trên vai mục nhiên đè nặng xuống, phía sau vang lên thanh âm bình thản mang theo chút gấp gáp của Bách Lý Thương Mặc: "Có cô cô tại đây, không phải sợ!"
Không phải sợ, có cô cô ở đây ta không sợ!
Bách Lý Thần lần đầu tiên nghĩ, có Bách Lý Thương Mặc, nàng hình như cái gì cũng không còn e ngại nữa!!