Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cố Chấp Chiếm Hữu

Chương 25-1: Thời gian

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi ăn xong Thẩm Niệm trở về phòng làm bài tập, Cố Chấp cũng tới, Thẩm Niệm nhìn hắn một cái không để ý hắn nữa, Cố Chấp không nói gì, hắn cũng không muốn nói gì với Thẩm Niệm, hắn chỉ muốn ở bên cạnh Thẩm Niệm, ở bên cạnh anh, trông chừng anh.

Có lẽ anh ở một mình quá lâu, đột nhiên có một người xông vào không gian riêng của mình, anh đang vui nhưng cũng có tác dụng phụ không quen, Thẩm Niệm bắt đầu mất tập trung, cuối cùng không thể khống chế được nhìn Cố Chấp đang ngồi ở mép giường, hắn không làm gì ngoài việc nhìn chính anh.

Bắt gặp ánh mắt Thẩm Niệm, Cố Chấp lại nở nụ cười nịnh nọt:

“Làm phiền anh sao?”

“Không có.” Thẩm Niệm nói xong liền quay đầu tiếp tục làm bài, hình như Cố Chấp hứng thú nhảy xuống giường đi tới đứng cạnh Thẩm Niệm nhìn Thẩm Niệm làm bài, lần đầu tiên hắn nhìn thấy chữ viết của anh cũng đẹp như anh, hắn liền nhìn chằm chằm vào mặt chữ, hỏi Thẩm Niệm:

“Niệm Niệm khó chịu sao? Bởi vì em?”

Thẩm Niệm nghe vậy dừng bút, nghiêng đầu nhìn hắn: “Cố Chấp, em tốt như vậy, anh không thích ứng kịp.”

“Đã nhìn ra.” Cố Chấp cười nói: “Bề ngoài Thẩm Niệm tựa hồ tiếp thu hết thảy, rồi lại không thể hoàn toàn tiếp thu.”

“Em có thể sao?” Thẩm Niệm hỏi hắn: “Hiện tại em hoàn toàn tiếp thu anh sao?”

Cố Chấp nghiêng đầu một chút, lộ ra vẻ mặt nghi hoặc: “Tiếp nhận rồi nha, thái độ của em chưa đủ rõ ràng sao?”

Rõ ràng hắn đã hoàn toàn khác trước và sau khi thỏa thuận, nhưng hắn tiếp nhận nó một cách hời hợt hay từ tận đáy lòng?

Thẩm Niệm cảm thấy một cái từ nhỏ không có cảm giác an toàn, thiếu yêu thương, chỉ muốn người khác quan tâm và yêu thương mình, trong hoàn cảnh bình thường sẽ không thể tin tưởng ai đó chỉ sau một đêm.

Điều này không phù hợp lẽ thường.

Cho nên bọn họ đều đang diễn kịch.

Có lẽ họ đều bị bỏ rơi quá nhiều lần, cho dù mối quan hệ ăn ý lẫn nhau cũng tạm thời không thể bày tỏ sự chân thành của mình.

Sự tiếp thu của Cố Chấp bắt đầu từ bề ngoài, hắn không ngần ngại bộc lộ lòng tốt của mình, trước một bước làm ra thay đổi, nhưng sự thay đổi và lòng tốt của hắn giống như một ngư dân ném mồi xuống sông, muốn dùng mồi này một chút chỗ tốt để nhận lại gấp trăm lần hồi báo, hắn chỉ sẵn sàng bày tỏ sự chân thành của mình khi nhìn thấy sự đền đáp.

Bản chất Thẩm Niệm cũng giống hắn, anh muốn Cố Chấp chân thành đồng hành cùng anh, nhưng anh không cam lòng nguyện trả giá cho chân thành này.

Điểm khác biệt ở chỗ Cố Chấp ngụy trang bởi vì hắn không tín nhiệm Thẩm Niệm, còn Thẩm Niệm ngụy trang vì anh không muốn gì cả.

Bọn họ đều đang thử, cố gắng khiến đối phương thuần phục trước.

Thẩm Niệm không nói nữa, quay người tiếp tục làm bài tập, Cố Chấp rất có đúng mực không quấy rầy anh nữa, lại về mép giường ngồi xuống nhìn theo bóng lưng của Thẩm Niệm không chớp mắt, không biết suy nghĩ gì mà xem rất chăm chú.

Trong phòng trở nên rất yên tĩnh, chỉ có tiếng Thẩm Niệm viết lách cách cho đến khi tiếng điện thoại di động của Thẩm Niệm vang lên, sự yên tĩnh trong phòng mới bị phá vỡ.

Là Lương Thu, Thẩm Niệm gần như gấp không chờ nổi tiếp điện thoại, mỉm cười hô với điện thoại:

“Lương Thu.”

Cố Chấp cứ nhìn Thẩm Niệm, tự nhiên đem mặt và niềm vui của anh để vào trong mắt, vốn là dành cho người khác.

Tâm trạng của hắn trở nên tệ hơn một chút, không quá nghiêm trọng, dù sao mặt ngoài hắn cũng đã nhốt Thẩm Niệm trong địa bàn của mình, hắn cũng có thái độ chờ xem Thẩm Niệm đi cùng hắn, hắn đối với Thẩm Niệm không quá chiếm hữu, nhưng Thẩm Niệm có phải không biết che lấp không? Hôm qua mới hứa về sau chỉ là một người của hắn, hôm nay lại nở nụ cười với người khác.

Cố Chấp thậm chí cảm giác được Thẩm Niệm đã quên mất sự tồn tại của hắn ngay khi nhìn thấy cuộc điện thoại của Lương Thu.

Anh thật sự không cố kỵ đến bản thân kẻ điên nhỏ này.

——

Lúc Lương Thu vừa rời đi không lâu gần như ngày nào cũng gọi điện cho Thẩm Niệm, lo lắng một mình anh không thể thích ứng được hoàn cảnh, nhưng Thẩm Niệm luôn ở trạng thái tốt nhất trước mặt Lương Thu, khả năng che giấu quá hoàn mỹ, sau này Lương Thu cũng trở nên bận rộn, học tập, câu lạc bộ, cộng thêm việc gặp gỡ bạn bè mới, thừng xuyên tụ hội chơi bóng, những cuộc điện thoại mỗi ngày một lần với Thẩm Niệm dần dần ít đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »