- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Có Câu Chuyện Nhỏ Ngọt Ngào Nào Không?
- Chương 2
Có Câu Chuyện Nhỏ Ngọt Ngào Nào Không?
Chương 2
Tôi đưa Hứa Nhất Hồi về nhà.
Vừa bước vào nhà, tôi đã đẩy mạnh cậu ta vào phòng tắm.
"Tắm rửa cho sạch sẽ, cậu nhìn tóc của cậu này."
Tôi đưa tay xoa nhẹ đầu cậu ấy, cũng còn coi được, thật sự không bết một chút nào.
Tôi thực sự rất hâm mộ những người nhiều ngày không gội đầu mà cũng không bị nhờn rít.
Nhưng cậu ta vẫn đứng tại chỗ, nhìn tôi bất lực.
Đôi mắt của cậu ấy trong sáng quá, luôn khiến tôi cảm thấy làm gì cũng là lỗi của mình.
Tôi thở dài.
Hướng cậu ấy vẫy vẫy tay.
"Cậu nhìn qua bên đây, bật công tắc này lên, nước sẽ chảy ra ..."
"Bên trái là nước nóng, bên phải là nước lạnh ... Nói phải trái cậu phân biệt được không?"
Cuối cùng thì tôi cũng tống cổ được thằng nhóc này vào phòng tắm, nghe tiếng nước chảy, tôi ngồi thụp xuống ghế sô pha.
Tôi cảm thấy, mình thật sự đã mua một sự phiền toái về nhà.
Cậu ta tắm rửa rất nhanh, ước chừng trước đó cũng đã tắm qua rồi, cũng không có gây ra chuyện xấu gì lắm.
Chỉ là làm cho phòng tắm đâu đâu cũng là nước, ‘thủy mạn kim sơn’ mà thôi.
Bất quá, khi cậu ta mở cửa, tự nhiên...
Thật ra gương mặt của thằng nhóc này đúng là rất đỉnh, nếu không phải chỉ số thông minh có vấn đề thì con gái theo đuổi cậu ta chắc sẽ xếp dài từ nhà tôi đến nhà em gái tôi mất.
Tôi từ từ thưởng thức từ cằm, xương quai xanh, cơ bụng, xuống chút nữa ...
"Quần áo của cậu đâu?????"
Nhìn thứ đồ nào đó hiện tại xem còn quá sớm, tôi đột nhiên ôm gối che lấy mặt của mình.
Cậu ta khép nép nói.
"Ướt."
"Ướt cũng phải mặc vào cho tôi!!
Hứa Nhất Hồi hình như rất sợ tiếng máy sấy tóc.
Khi tôi đưa máy sấy thổi vào đầu cậu ta, cậu ta liền chạy trốn.
Cậu ta cũng ném nước và hất tất cả nước trên tóc của mình vào tôi.
Tôi đã cho cậu ta một cái tát vào đầu.
Cậu ta lập tức rũ mắt xuống an phận.
Khi xoa đầu tóc đen ướt sũng của cậu ta, tôi phát hiện ra rằng cậu ta có một vết thương trên gáy, nhìn vào độ sâu của vết sẹo, là một vết thương rất lớn.
Cũng không biết tên ngốc này làm thế nào.
Sấy tóc cho cậu ta được một nửa thì chuông cửa nhà tôi đột nhiên reo.
Tôi đặt máy sấy tóc xuống để đi mở cửa, oh, người đến, hóa ra là ‘em gái tốt’ của tôi.
"em gái tốt"cướp bạn trai thứ mười một của tôi.
"chị ơi , chị thất tình, có buồn không? A, đây là ai?"
Tôi vẫn chưa đồng ý cho cô ta vào cửa, cô ta đã lấn vào.
Hơn nữa, còn nhìn thấy Hứa Nhất Hồi ngồi trên ghế sô pha.
"Bạn trai mới của tôi."
Tôi cười và nói, máy sấy tóc vẫn còn ù ù.
Lúc tôi quay vào tắt máy sấy
Cô em gái của tôi đã cúi người, tiến đến trước mặt Hứa Nhất Hồi.
Có lẽ đây lần đầu tiên cùng với người xa lạ có tiếp xúc gần như vậy, Hứa Nhất Hồi nhất thời lui về phía sau.
Cậu ta cau mày, trong mắt lộ ra tia nghi ngờ hoảng sợ, khiến ai cũng đều có thể nhìn thấy được.
Vì thế tôi không cần suy nghĩ , lập tức xông ra liền ngăn cản giữa cậu ta và cô em gái của mình.
"chị, mùi vị của chị sao lại biến thành như vậy?"
"Soái ca đầu óc không được tốt sao?"
Không biết vì sao, tôi không muốn người khác dùng mấy chữ "đầu óc không tốt" để hình dung về Hứa Nhất Hồi.
Vì vậy, tôi đẩy cô ta và yêu cầu cô ta đi ra khỏi cửa
"Có liên quan gì đến em chứ?"Em gái tôi cười rất vui vẻ
"Nếu như em đơn thuần là đến thăm chị, hiện tại xem cũng xem xong, vậy thì đi thong thả không tiễn."
Em gái tôi chính là loại có tính cách này, từ nhỏ đến lớn, không có từ nào có thể so với ba chữ "Bạch Liên Hoa" này để hình dung cô ta càng chuẩn nhất.
Cô ta vẫn mỉm cười với tôi trước khi cô ta rời đi.
"Em đến cũng không có việc gì, chỉ là, ba nhờ em nói với chị một câu."
"Nếu còn không về nhà, vĩnh viễn đừng về nhà."
「......」
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Có Câu Chuyện Nhỏ Ngọt Ngào Nào Không?
- Chương 2