Chương 7

19.

Sau kỳ thi đại học, lớp tổ chức tiệc tùng lúc tôi đi cùng Yến Chấp tay trong tay không buông, chỉ có thể tùy ý cậu ấy lôi kéo.

Người trong lớp sau khi nhìn thấy liền ồn ào, cùng Yến chấp rất lâu tôi cũng không thẹn thùng hiện tại còn có thể nói đùa với người khác.

Tôi sợ Yến chấp theo vết xe đổ của nam chính tiểu thuyết không cho cậu ta uống rượu, kết quả ai cũng biết Bồ Ninh lừa cậu ta nói đó là đồ uống có ga, Yến Chấp uống xong mới biết thứ kia là rượu cậu ta còn uống vài ngụm.

Kết cục chính là, tôi lại gọi cậu ta là “ca ca” ôm cậu ta dỗ dành cậu ta, cậu ta mới nguyện ý theo tôi về nhà.

Tôi thật vất vả mới đưa cậu ta đến nhà, cậu ta lại nắm tay tôi không cho tôi đi, tôi tìm nửa ngày mới lấy ra một cái chìa khóa.

Thật vất vả mới đưa được cậu ta về nhà không nghĩ tới mẹ cậu ta lại ở bên trong.

"Xin chào dì, Yến chấp uống say con liền đưa cậu ấy trở về."

Người phụ nữ trên sô pha không thể nói là đẹp, khuôn mặt đã sớm bị năm tháng mài ra nếp nhăn nhưng vẫn có một loại khí chất của một người vợ giàu có.

Bà ấy không nói gì tôi đứng có chút xấu hổ "Dì?"

“Con chính là Bạch Tụng Dục."

Mặc dù nghe như một câu hỏi nhưng tôi biết đó là một câu nói.

Cô ấy không nhìn tôi, tôi "ừm" một tiếng.

"Con liền dựa vào khuôn mặt này quyến rũ con trai ta?"

Loại cảnh tượng bà hào môn hùng hổ bức người này lại xuất hiện ở chỗ tôi.

"Dì Yến chấp uống say."

"Con cho rằng đứa con trai này của ta thật lòng thích con sao? Ta an bài cho nó một người nó lại không thích, tùy tiện tìm một nữ nhân đến ứng phó hết lần này tới lần khác chỉ có loại nữ sinh đơn thuần như con nguyện ý cùng nó ở cùng một chỗ."

Bà ấy cười nhạo một tiếng tôi không phản ứng tôi chỉ nghe Yến Chấp nói với tôi. "Dì Yến chấp uống say."

"Để cho con đắc ý thêm vài ngày nữa đi, qua vài ngày nữa nó không muốn cưới người kia cũng phải đồng ý."

Tôi nhìn tầng hai của nhà họ rất nhiều phòng nhưng không biết cái nào là của cậu ta.

"Phòng Yến Chấp ở đâu ạ."

"Vừa rồi còn không gọi ta là dì sao thẹn quá hóa giận?" Bà ấy lại

che miệng âm dương quái khí cười, tôi không tức giận lắm, chồng nɠɵạı ŧìиɧ, biến thành như vậy tình có thể tha thứ, nhưng Yến Chấp chưa bao giờ có lỗi với bà ấy, bà ấy lại thay Yến Chấp đưa ra quyết định anh không muốn.

"Yến chấp phòng ở đâu cháu không muốn nhắc lại lần nữa."

bà ấy nghe được liền hướng về phía tôi, "Tiểu tiện nhân giả bộ cái gì ta nói cho con biết...".

Bà ấy vừa nói liền chuẩn bị đưa tay tát tôi, tôi một tay đánh rơi tay bà ấy một bạt tai đánh qua.

"Tiểu tiện nhân, mày còn dám đánh tao! Yến Chấp cho dù chân chính thích mày thì thế nào, tao không đồng ý mày đời này cũng đừng hòng gả cho nó!"

Tôi không muốn chu toàn với bà ấy, tôi lên lầu tìm từng phòng một nhìn thấy một chiếc giường màu xám liền cảm thấy đây phỏng chừng là phòng của Yến Chấp.

Sau khi đặt Yến Chấp lên giường, tôi mới thở phào nhẹ nhõm lúc chuẩn bị đi tay lại bị anh giữ lại nhìn ánh mắt anh nếu như không phải mặt anh vẫn đỏ, tôi cũng sẽ không cảm thấy anh say.

"Ừ?"

Cậu ta đến gần tôi, tôi đột nhiên nghĩ về điều gì đó, vội vàng che miệng, cậu ta hôn mu bàn tay của tôi, nhìn chằm chằm vào cổ tôi.

Tôi còn chưa kịp phản ứng cậu ta đã hôn lên cổ tôi tạo ra vết đỏ.

Tôi mất rất nhiều sức lực mới đem cậu ta lại đưa lên giường, giúp cậu ta đắp chăn.

Sau khi tôi kết thúc tôi rời đi và để lại cho cậu ta một tờ giấy nhỏ.

20.

Lúc mẹ Yến Chấp nhìn thấy tôi hừ một tiếng, tôi không muốn phản ứng bắt xe về.

Sau khi tôi trở về như trút được gánh nặng, lời nói của mẹ Yến Chấp không phải là không có đạo lý, Yến gia công ty bất động sản lớn như vậy về sau đều sẽ là Yến Chấp, Yến Chấp vì sao thích tôi chính tôi cũng không rõ.

Nhưng tôi tin rằng Yến Chấp sẽ không phải là loại người bởi vì không muốn thông gia liền tùy tiện tìm một nữ sinh ứng phó.

Ngày hôm sau khi tôi thức dậy điện thoại di động nhận được tin nhắn từ Yến Chấp.

"Chúng ta chia tay đi."

Trái tim ta rắc rắc một tiếng, trong lòng suy nghĩ một đoạn văn ngắn cuối cùng cũng chỉ đánh ra hai chữ "Vì sao?"

"Tôi sẽ không cưới cậu."

Năm chữ giống như phong cách nói chuyện của Yến Chấp lúc trước "Tôi sẽ không cưới cậu", nếu như nói là tôi, nhất định sẽ nói một đống lớn, ví dụ như "Tôi muốn thông gia mới có lợi cho nhà tôi, sẽ không cưới loại người như cậu. ”

Tôi gọi điện thoại qua Yến Chấp cúp máy, tôi lại gọi hai ba cái Yến Chấp đều cúp máy.

Yến Chấp nói với tôi cậu ta muốn báo đại học B, tôi đáp ứng cậu ta tôi cũng báo cho nên lúc Yến Chấp gọi điện thoại tuyển sinh liền gửi tin cho đại học B, vài ngày nữa thông báo trúng tuyển cũng sẽ đến.

Sau khi tôi tiêu hóa tin tức này vốn định chờ điện thoại gọi tới liền lựa chọn ý trường B bị tôi dập tắt trong lòng.

Đúng lúc này điện thoại gọi tới, sau khi tôi nhận mới biết là trường B sau khi tôi giải thích tình huống nói tôi muốn đăng ký thi đại học A, trường B cũng không gọi tới.

Sau đó, khi trường A gọi đến, tôi cố tình xoay quanh một vài lần cuối cùng đại học A đưa ra điều kiện phong phú hơn, tôi đồng ý.

Sau khi tỉnh táo lại, hiện tại tôi cũng không hiểu vì sao Yến Chấp lại thích tôi lời nói của mẹ Yến Chấp vang trong lòng tôi, tôi dao động.

Giao diện tin nhắn cậu ta còn dừng lại ở câu "Tôi sẽ không cưới cậu" của Yến Chấp, tôi trả lời một chữ "Được.".

Cuối cùng chỉ thấy một dấu chấm than màu đỏ.

21.

Sau khi chia tay Yến Chấp gọi điện thoại cho tôi, tôi cũng không nghe máy, tôi không biết cậu ta lại chuẩn bị làm gì thuận tiện kéo số điện thoại di động của cậu ta vào danh sách đen.

Cậu ta bắt đầu thêm WeChat của tôi một lần nữa và cuối cùng tôi đã đồng ý.

"Chuyện gì.".

"Chúng ta cứ như vậy chia tay?"

Tôi nhìn những lời này của Yến Chấp, không hiểu có ý gì cũng chỉ nói một câu "Ừ."

Sau đó tôi và Yến Chấp cũng không gặp lại, sau khi trả lời tin tức của cậu ấy, cảm xúc căng thẳng của tôi rốt cục nhịn không được ở trong chăn khóc rất lâu, khóc đến khi đói bụng.

Mẹ tôi nhìn tôi khi tôi đi ra ngoài và không nói gì.

Bồ Ninh nghe tôi báo đại học A, cô ấy cũng đăng ký vào đại học sư phạm thành phố A bên cạnh đại học A.

Bồ Ninh hỏi tôi tại sao đột nhiên lại báo đại học A tôi nói "Tôi và Yến Chấp chia tay."

Bồ Ninh mắng to Yến Chấp, cũng không hỏi tôi là vì cái gì tôi nhìn

Bồ Ninh hai tháng qua tâm tình ủy khuất lại không sụp đổ, ở trong ngực cô ấy khóc một tiếng.

Sau đại học, Bồ Ninh nói tôi trông đẹp hơn.

Trước kia tôi học lớp 12 đều là da ngăm sau khi học đại học chuyển sang màu trắng, ngũ quan cũng thay đổi một chút Bồ Ninh có đôi

khi nhìn tôi sẽ nuốt một ngụm trên mặt.

Chủ tịch câu lạc bộ nghệ thuật của câu lạc bộ khiêu vũ đã đến mời tôi, và cuối cùng tôi đã chọn một câu lạc bộ quyền Anh.

Có lẽ sự tương phản hơi lớn, câu lạc bộ quyền Anh đều là một số đàn anh,lần đầu tiên nhìn thấy tôi là một cô gái như vậy.

Bây giờ tôi được đánh giá là hoa khôi tại trường đại học, tôi và Ninh Ninh đều ở khoa Trung Quốc.

Hoa khôi trường Trung học Nam Trung rất đẹp, đẹp hơn tôi, tôi chỉ có thể nói là đẹp ở trường trung học nhưng không quá tuyệt vời.

Mỗi ngày tan học sẽ bị người thích tôi xin wechat, tôi thêm wechat bởi vì có thể mở rộng quan hệ nhưng cũng rõ ràng từ chối thổ lộ.

Năm nhất không quá bận rộn, một ngày học cũng ít hầu hết thời gian tôi đều ở trong ký túc xá học kiến thức, chuẩn bị trước cho kỳ thi nghiên cứu sinh sau này.

Tôi học tập mỗi ngày, cuối cùng cảm thấy rất nhàm chán và tìm kiếm một cửa hàng trà sữa bán thời gian tôi không dám nhàn rỗi bởi vì khi rảnh rỗi sẽ nghĩ về cậu ta.

Bồ Ninh và Yến Chấp là người tốt nhất trong cuộc đời tôi gặp được, tôi nói chuyện cũng không lắp bắp còn có thể chơi đùa so với lúc trước tôi khác nhau như hai người, tôi không trách Yến Chấp, nhà tôi không có công ty lớn quốc tế, cũng không có giá trị mấy trăm tỷ cậu ta chọn người khác, có thể tha thứ.

Lúc Bồ Ninh rảnh rỗi liền tới tìm tôi, mấy tháng đầu cô ấy cũng không dám ở trước mặt tôi đề cập chuyện yến chấp, sau đó cô ấy bắt đầu chửi bới tôi, đem Yến chấp mắng không có chỗ nào.

Sau đó còn mang theo mấy soái ca, mỹ danh giúp tôi nâng cao năng lực giao tiếp.

Trong đó có Trì Dục, công tử ca đang chơi rất tốt với Yến Chấp.

Tên giống như nam chính của tiểu thuyết.

Anh ta sửng sốt khi nhìn thấy tôi trong vài giây và tôi biết anh ta là ai ngay khi tôi nhìn thấy anh ta.

「Trì Dục.」

"Ừm cậu học trường A?"

Tôi gật đầu liền cùng cậu ta lâm vào im lặng.

Mắt thấy xấu hổ, Bồ Ninh liền đến khống chế "Hai người các ngươi quen biết a? Trong tình huống nào."

"A cũng không có gì lúc trước cùng Bạch Tụng Dục có duyên gặp mặt."

Nói rất hay, không đề cập đến yến chấp nhưng tôi vẫn muốn rơi lệ, tôi qua loa kết thúc cuộc đối thoại với Trì Dục liền đuổi anh ta đi Bồ

Ninh vừa vặn cũng có việc, tôi cũng chỉ có một mình ở quán trà sữa.