Chương 8

Cả một buổi chiều, Kiều Ngộ An đều đứng trên ban công lầu hai nhìn sang căn biệt thự số 4, tuy có thể nhìn thấy nhưng Kiều Ngộ An không biết Thời Niên đang làm gì trong nhà, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến điều Kiều Ngộ An quan tâm:

Thời Niên đang làm gì nhỉ? Vết thương hở đã khép lại chưa? Có còn đau không? Có ngủ được không? Có sốt không?

Đây đều là những vấn đề mà Kiều Ngộ An quan tâm, nhưng Thời Niên lại không cho anh câu trả lời.

Chạng vạng, lúc Khương Tiểu Mễ từ dưới lầu đi lên anh cũng chưa nhận thấy, cho đến khi góc áo bị kéo kéo:

"Cậu út, ông ngoại và bà ngoại tới rồi, nói tìm cậu."

Kiều Ngộ An quay đầu nhìn Khương Tiểu Mễ, giơ tay véo sống mũi nhỏ của cô bé: "Đã biết."

Viện trưởng Bạch và giáo sư Kiều cũng thường xuyên đến Tứ Quý Nhập Mộng, dù sao Khương Tiểu Mễ ở đây nên rất lo lắng, nhưng Kiều Ngộ An biết hai ông bà lần này đến không phải để gặp Khương Tiểu Mễ, phần lớn là vì đến hỏi chuyện rùm beng ở khoa cấp cứu của bệnh viện sáng hôm nay.

Kiều Ngộ An nhìn thoáng qua biệt thự số 4 trước khi rời khỏi ban công, chẳng bất ngờ gì khi vẫn không thấy có gì thay đổi, thậm chí vì trời đã tối, đèn đường trong khu chung cư chưa bật nên anh cũng sắp không nhìn thấy hình dáng của căn biệt thự.

Kiều Ngộ An biết rõ hai người muốn nói chuyện gì nên không để Khương Tiểu Mễ đi xuống, tuy Khương Tiểu Mễ không muốn nhưng chắc là cảm thấy tâm trạng Kiều Ngộ An cả ngày không tốt, cho nên cũng không chống đối, ngoan ngoãn trở về phòng làm bài tập.

Phòng khách dưới lầu, viện trưởng Bạch và giáo sư Kiều đang ngồi trên sô pha nói chuyện với Khương Chanh, Kiều Ngộ An đi tới, mỉm cười ngồi bên cạnh Khương Chanh:

"Hỏi tội ạ?"

Hai người Bạch Cẩm Thư cùng Kiều Bình Sinh là tổ hợp mẹ nghiêm cha hiền, từ lúc Kiều Ngộ An có ký ức là mẹ Bạch Cẩm Thư càng nghiêm khắc hơn, lúc này bà cũng là người đầu tiên sầm mặt:

"Chuyện ở khoa cấp cứu hôm nay là thế nào?"

Giấu không được, Kiều Ngộ An cũng không định giấu nên nói hết mười mươi mọi chuyện, kể cả việc có người sống ở biệt thự số 4, gồm cả việc anh và Khương Tiểu Mễ đâm lao phải theo lao để Thời Niên hiểu lầm anh là quỷ, sắc mặt Bạch Cẩm Thư vốn đã tệ nay càng tệ hơn, ngay cả Kiều Bình Sinh cũng cau mày.

"Con làm bậy quá rồi." Bạch Cẩm Thư tức giận đứng dậy khỏi sô pha, nhìn Kiều Ngộ An.