Chương 191

Hắn có thể cảm nhận được Kiều Ngộ An nhất định đã gặp phải chuyện rất nghiêm trọng, nhưng hình như Kiều Ngộ An cũng không định nói, hắn cũng không tiện mở miệng hỏi điều gì, nhưng nhìn Kiều Ngộ An như vậy, Thời Niên thấy đau lòng, hắn không hề thích nhìn thấy Kiều Ngộ An như vậy.

Người này, sinh ra phải nên rực rỡ chói mắt.

“Được.” Thời Niên nói: “Vậy đợi anh dậy rồi nói tiếp, ngủ một giấc trước đi.”

Kiều Ngộ An không từ chối, anh thật sự mệt mỏi, còn bị sốt nữa, quả thật có hơi không tỉnh táo, tuy anh vẫn rất kiên định với chuyện tỏ tình này, nhưng muộn chút cũng không sao, vẫn nên đợi dậy rồi nói.

Nhưng cho dù ngủ, Kiều Ngộ An vẫn muốn Thời Niên ở bên cạnh mình.

Trước kia cho dù anh có cởi mở đi nữa, cũng sẽ không làm nũng để Thời Niên ở lại, nhưng bây giờ anh thật sự rất muốn Thời Niên ở cạnh mình, cho nên anh vươn tay ra khỏi chăn nắm tay Thời Niên:

“Muốn đi làm việc à?”

Thời Niên vốn định gật đầu, nhưng nhìn thấy sự chờ mong trong mắt Kiều Ngộ An, hắn lại lắc đầu: “Không đi.”

“Vậy cậu ở cạnh tôi được không?” Kiều Ngộ An nhìn hắn: “Tôi muốn nắm tay cậu ngủ.”

Thời Niên gật đầu, nắm lại tay Kiều Ngộ An: “Anh ngủ đi, tôi ở đây với anh.”

Kiều Ngộ An lại nhìn Thời Niên trong chốc lát mới chậm rãi nhắm mắt lại.

Có lẽ do thuốc phát huy tác dụng, hoặc có lẽ do thật sự quá mệt mỏi, Kiều Ngộ An nắm tay Thời Niên một lúc thì chìm vào giấc ngủ.

Thời Niên thật sự chưa từng rời đi, nhìn Kiều Ngộ An, nhìn bàn tay hai người nắm lấy nhau, lại nhớ tới mình vừa tỉnh dậy đã thấy Kiều Ngộ An dựa vào đầu giường ngủ.

Thời Niên là một nhà văn, nhưng giây phút đó hắn cũng không biết nên dùng từ gì để diễn tả cảm xúc ngay lúc đó.

Nếu nhất định phải miêu tả, Thời Niên cũng chỉ nghĩ tới hai từ: Yên bình và mãi mãi.

Hắn thích khoảng khắc yên bình ấy, thích khi mở mắt liền nhìn thấy Kiều Ngộ An yên lặng ngủ bên cạnh mình, cũng thích tiếng chim hót ngoài cửa sổ, ngay cả bóng tối trong phòng cũng dường như có màu sắc.

Cho nên, hắn tự nhiên nghĩ đến mãi mãi, hắn muốn khoảnh khắc này dừng lại mãi mãi, nếu không phải hắn đưa tay chạm vào Kiều Ngộ An rồi phát hiện anh bị sốt, Thời Niên có lẽ sẽ yên lặng nhìn Kiều Ngộ An rất lâu, thậm chí còn bỏ qua việc anh ngồi như vậy có thoải mái hay không.

Dường như hắn càng lúc càng ỷ lại Kiều Ngộ An, muốn thời gian nhìn anh ngày càng nhiều, sẽ nghĩ xem hôm nay anh muốn ăn gì, sẽ nghĩ khi nào anh tan làm, sẽ nghĩ xem khi nào anh xuất hiện, cũng sẽ nghĩ không biết cái nhìn của anh về mình như thế nào.