Tề Phong sau khi bước ra khỏi phòng họp liền đi tìm Phương Noãn . Nhìn xung quanh đều không thấy hình bóng của cô , anh liền lấy điện thoại gọi cho Phương Noãn , chỉ thấy chuông reo mà không bắt máy .
" Phương Noãn đâu rồi ? "
Tề Phong lúc này bày ra bộ mặt lạnh lùng , lo lắng nhìn người trợ lý trước mặt . Người trợ lý bị khuôn mặt của Tề Phong hù cho phát khϊếp , chỉ sợ làm người trước mắt tức giận là đời anh coi như xong .
" T Tôi không biết ..... Lúc nãy cô ấy còn đứng đợi ở đây .... "
Nghe được câu trả lời này Tề Phong thực sự không thể đứng yên được nữa , khuôn mặt vốn đã lạnh như băng nay lại tức giận tím tái .
" Đi tìm ngay cho tôi ! "
Tề Phong bước vội đi , anh hướng thẳng lên phòng camera của công ty .
" Mở camera trước cửa phòng họp "
Nhân viên phụ trách phòng camera lúng túng khi thấy có người xông vào :
" Anh là ai , người ngoài không thể tùy tiện vào đây "
" NHANH .... "
Tề Phong trừng mắt nhìn người nhân viên , thấy bộ dạng này chắc chắn ai cũng phải sợ . Người nhân viên đành phải thuận theo ý của Tề Phong .
Chỉ vài phút sau hình ảnh của Phương Noãn đã hiện lên .... cô bị ngất và đang nằm gọn trong vòng tay của một người đàn ông .... Tề Phong liền bước vội ra ngoài ..
Trong phòng làm việc của Mạc tổng , trên chiếc giường to lớn , một cô gái đang nằm ngủ rất say , mái tóc đen mềm làm nổi bật lên khuôn mặt trong trẻo tinh khiết , trên người còn được phủ lên một lớp chăn mỏng . Người đàn ông trong phòng đặt ly rượu trên tay xuống bàn rồi tiến lại phía chiếc giường , anh ngồi xuống bên cạnh giường đưa mắt ngắm nhìn người con gái đang ngủ say . Không kiềm được lòng , anh đưa tay gạt nhẹ những lọn tóc trên khuôn mặt cô gái kia .
" Rầm mmm ..... "
Tiếng của cánh cửa lớn bị đẩy mạnh vào . Người đàn ông trong phòng như đã biết trước , khuôn mặt không có một chút hoảng hốt nào .
" Tề Tổng anh vào phòng tôi có việc gì vậy "
Tề Phong sau khi vào phòng việc đầu tiên anh làm chính là đảo mắt tìm kiếm Phương Noãn . Thấy cô đang nằm trên giường anh mới bình tĩnh được một chút nhưng lại cảnh giác đến vấn đề khác , khuôn mặt lại lạnh lùng trở lại .
" Người của tôi đang ở đây , tất nhiên phải đến tìm anh rồi ..... Mạc Tổng "
Giọng nói lạnh lùng lại có chút khẳng định , người trước mắt chính là Mạc Tổng , anh ta thu lại ý cười ban nãy , giọng điềm đạm .
" À tôi quên mất ... Chỉ là cô thư ký nhỏ bé này anh có cần gấp gáp đến vậy không ...."
" Là người CỦA TÔI , bận đến mấy tôi cũng phải GẤP " ...
Tề Phong càng nói càng nhấn mạnh , giọng điệu như có ý khẳng định .
Trên giường Phương Noãn vẫn đang ngủ ngon lành .
" Tôi đã cho cô ấy uống thuốc rồi anh đừng lo ... Cô ấy đang ngủ say như vậy hay Tề Tổng về trước đi , tôi sẽ đưa cô ấy về "
Mạc Thiên không ngần ngại mà nói với Tề Phong , chỉ tiếc ý tốt này Tề Phong không dám nhận .
" Cảm ơn Mạc Tổng đã quan tâm , không làm phiền đến anh nữa .. "
Tề Phong dường như chẳng để ý đến lời nói của Mạc Thiên . Anh không chần chừ mà bước tới kéo chiếc chăn khỏi người Phương Noãn ra rồi nhẹ nhàng bế cô lên , nhìn cô nằm gọn trong vòng tay của anh thật giống như bạn trai đến đón người yêu về .
" Tề Tổng hẹn gặp lại ..."
Mạc Thiên vẫn giữ gương mặt có chút ý cười nhưng lại càng biến sắc , nhìn cô gái trong lòng của Tề Phong anh có chút tiếc nuối chỉ trách bản thân đã đến chậm hơn một bước rồi ..... Sau chút nuối tiếc đó khóe miệng anh lại bắt đầu cong lên .
" Thú vị ..... "
Tề Phong bế Phương Noãn tiến ra ngoài , cả quãng đường thỉnh thoảng anh lại nâng đầu cô hướng về phía mình , đôi trai gái nổi bật này tất nhiên sẽ thu hút ánh mắt của mọi người , anh chỉ là không muốn gương mặt nhỏ trong lòng mình bị nhiều người nhòm ngó , chỉ anh mới có thể ngắm nhìn gương mặt này , anh chính là muốn độc chiếm lấy cô ......
.........