Chương 1: Bi kịch

Đôi tay nhỏ bé đang ôm quần áo , sách vở bước ra khỏi nhà . Mỗi bước đi với cô thật nặng nề , cô không nỡ rời khỏi căn nhà của gia đình mình , 17 năm qua cô sống vô cùng hạnh phúc cùng với ba mẹ và em , nơi đây đầy ắp những kỷ niệm vui buồn hạnh phúc đáng nhớ , cứ nghĩ đến vậy cô liền ngoảnh lại nhìn ngắm căn nhà thêm một chút . Bên cạnh cha mẹ cùng em gái cũng đang xách đồ đạc ra khỏi nhà , khuôn mặt ai cũng phờ phạc , buồn bã , đôi mắt khô cạn bởi khóc dòng mấy ngày hôm nay . Ngôi nhà nhỏ đang hạnh phúc bỗng chỉ vì một biến cố mà tan nát ra như vậy . Cha cô là một người giữ một chức vụ trong công ty , mẹ cô ở nhà làm nội trợ chăm lo cho con cái , cuộc sống đơn giản tưởng chừng cứ hạnh phúc như vậy cho đến một tuần trước , cha cô cùng với nhân viên đi nhậu vào buổi tối để ăn mừng công ty thành công , trên đường về ông đã không may đâm phải một người phụ nữ . Bi kịch bắt đầu từ đây , người phụ nữ đó bị thương nặng dù không chết nhưng cơ thể sống trong trạng thái thực vật . Ông đã giải thích rất nhiều với cảnh sát người phụ nữ đó đã lao ra đầu xe ô tô của ông , ông không hề đâm người đó . Nhưng cuộc đời đúng thật là trớ trêu người mà bố cô đυ.ng phải chính là mẹ ruột của người đứng đầu dòng họ Tề lớn , nổi tiếng là giàu có tàn nhẫn , đυ.ng phải người này đúng là tìm đến chỗ chết rồi . Sau khi biết chuyện , hắn ta đã phá hủy toàn bộ danh tiếng , sự nghiệp của ông , gia đình bị sụp đổ vì tai tiếng , phải nợ một khoản tiền vô cùng lớn , đến cả căn nhà cũng không thể giữ lại được . Mẹ cô vì thế mà chạy ngược chạy xuôi mong giúp được cho chồng mà sinh ra bệnh tật nhưng không ai có lòng giúp đỡ , mới có một tuần mà nhìn bà đã vô cùng hốc hác , thương tâm bởi hàng ngày phải nghe lời qua tiếng lại và sự miệt thị của hàng xóm . Trước mắt bố cô khả năng sẽ phải ngồi tù , nghe được tin này cả nhà vô cùng đau xót , mẹ cô dường như chết lặng đi , đứa em gái 6 tuổi khóc đến tái mặt , cha thì ngồi lặng một góc mặt trắng bệnh , còn cô cũng đau lòng mà khóc nhưng cô không muốn cha mẹ thấy bởi giờ đây cô phải cứng rắn làm chỗ dựa tinh thần cho cả gia đình . Cha vào tù thì mẹ con cô sẽ phải sống thế nào đây , nghĩ đến vậy mà tim cô thắt lại , cũng rất muốn giúp bố nhưng cô có thể làm được gì chứ , cô mới 17 tuổi việc học còn đang dang dở không biết sẽ đi đâu về đâu đến bản thân còn không lo nổi thì làm được gì cho gia đình , cô cười trong lòng nước mắt lại tuôn ra . Còn gì đau hơn khi bị đuổi khỏi chính căn nhà của mình , cả nhà cô đang đứng trước cửa lưu luyến không muốn rời .

" Kittttt. .... Cạch ."

Tiếng xe ô tô dừng lại trước nhà cô , cánh cửa mở ra , bước xuống là một người con trai thân hình cao to , sáng sủa . Anh ta mặc một bộ vests màu đen , đôi giày bóng loáng , từ từ tiến đến chỗ mọi người đang đứng . Không ai khác anh ta chính là con của người phụ nữ mà bố cô đυ.ng phải , là người đứng đầu dòng họ Tề , chủ tịch tập đoàn Tề Thị . Cô trước đây có thời gian đã tìm hiểu về tập đoàn này , vô cùng lớn mạnh , mới chỉ 22 tuổi mà anh ta có thể điều hành cả một tập đoàn to lớn , cô đã ao ước muốn được làm việc tại tập đoàn này , nhưng giờ đây điều đó thật nực cười . Cô lặng lẽ ngẩng mặt nhìn người đàn ông trước mắt , trong đầu cô lúc này chỉ chứa đựng sự hận thù , cha cô đâu cố ý mà để hắn ta khiến gia đình cô ra nông nỗi này . Giờ đây cô chỉ muốn bước đến gϊếŧ chết hắn ta nhưng không thể . Đôi mắt cô đỏ mọng nhìn hắn lườm không dời , bàn tay vô thức nắm chặt run lên .

Cô gái trước mắt đang lạnh lùng nhìn anh , đôi môi đỏ mọng thi thoảng run lên . Anh biết cô bé này đang rất hận anh nhưng mẹ anh vì bị bố cô đâm mà phải sống trong trạng thái thực vật .. . không khí xung quanh vô cùng yên lặng , một giọng nói cất lên .

" Ông Hứa đây chắc ông không muốn phải vào tù ?"

" Ý cậu là sao "

Bố cô lên tiếng khi thấy Tề Phong nói .

" Ông nợ tôi một khoản tiền không nhỏ vậy ông Hứa đây định trả bằng cách nào ?"

" Trước mắt chúng tôi chưa có đủ , nhưng chúng tôi hứa sẽ trả đủ tiền "

Mẹ cô trả lời



" Cô bé này dễ thương thật ..."

Tề Phong vừa nói vừa nhìn em của cô cười .

" Cô bé sẽ buồn lắm nếu ba mình phải ngồi tù "

Em gái 6 tuổi - Phương Phương gật đầu lia lịa khi nghe thấy Tề Phong nói vậy . Có lẽ anh ta động lòng khi thấy gia đình cô phải khổ sở như vậy .

" Tôi là vì cô bé dễ thương này cho ông hai sự lựa chọn . Một là ông vào tù , khoản tiền lớn đó không phải trả nữa . Hai là ông được tự do và con gái ông phải làm việc trả nợ cho tôi "

" Không được con gái tôi chỉ mới sáu tuổi ..."

" Tôi đâu nói cô bé này ..."

Tề Phong hướng ánh mắt về phía cô gái đang lườm mình , đôi mắt đó nãy giờ vẫn không buông tha anh , vì lườm anh chằm chằm nên đôi mắt hiện lên các mạch máu đỏ tươi , bàn tay vẫn nắm chặt không buông .

Cả nhà lúc này đã hiểu ý của Tề Phong , bất giác đưa ánh mắt về phía Phương Noãn , cô lúc này vẫn không có phản ứng gì , vẫn chỉ nhìn anh ta . Cha cô tất nhiên không muốn vào tù nhưng đổi lại việc con ông phải chịu khổ thì ông không chấp nhận được , cả mẹ cô cũng nghĩ vậy . Vốn hai người định lên tiếng từ chối thì một giọng nói quen thuộc vang lên .

" Tôi đồng ý !"