Chương 12
- Ơ, tới phần trình diễn rồi, mọi người… _ Hạc Di nở nụ cười tươi, nụ cười này, sẽ vẫn hồn nhiên như vậy? Vô tư thế này?? Hay sẽ héo tàn vào một lúc nào đó?? Di quay qua, bàn tay úp xuống đưa ra…_ Cùng cố gắng nào…
- Được, năm nay phải cố gắng giành giải quán quân nào…_Quân đưa tay ra, nụ cười dịu dàng hiện lên trên môi…
Gia Lạc và Thiên Hạo cũng lần lượt đưa tay ra, mọi người đều biết, họ đều phải cố hết sức mình. Thiên Hạo hít một hơi sâu, vừa rồi anh nhìn thấy Sa Sa, cô bạn thân của anh, anh còn nghĩ cô học ở trường Blue Time, không ngờ lại là hội trưởng trường Ocean Sky, chắc cô bạn này khá bất ngờ rồi, nhìn ánh mắt trợn tròn kia thì biết…
- Sau đây là tiết mục cuối cùng của trường Blue Time, xin cho một tràn pháo tay nồng nhiệt để chào đón nào…_ Tiếng MC hô to…
Bên dưới, nhiều người, rất nhiều người hò hét, co người huýt sáo, có người hú lên, la lên ầm ĩ. Đơn giản, trên sân khấu xuất hiện 3 chàng hotboy và một cô gái baby thế kia…
Hạc Di ngồi trên chiếc đàn, những thanh âm nhẹ nhàng, thuần khiết vang lên, là khúc dạo đầu, cô nhẹ nhắm mắt, hưởng thụ, thả hồn theo từng nốt nhạc…
- Sao lại thế chứ, không phải bọn mày nói chiếc đàn có chỉ có một cái chìa khóa thôi sao?? Vậy sao nó mở ra được chứ, còn lành lặn như vậy…_ Sa Sa rống lên tức giận nhìn chầm chầm vào con nhỏ đưa thông tin cho ả…
- Dạ, dạ chị, đúng thật là nó được tạo ra chỉ có một chiếc chìa khóa thôi ạ…_ Nhỏ đó cuối đầu giọng run run, hốt hoảng quỳ xuống, là một chỗ khuất người nên chẳng ai để ý, nhìn thấy…
- Vậy cây đàn trên đó là như thế nào?? Nó mở ra bằng niềm tin à_ Ánh mắt ả hằn lên tia máu, quay ngoắc sang đám thuộc hạ…_ Lôi con đê tiện này, nhốt lại, chờ tao về tự xử lí…
- Vâng, bang chủ…_ Con nhỏ bên cạnh lạnh lùng nói, cô ta, là hộ vệ của ả…
- Có đàn thì sao?? Mày nghĩ vượt qua được tao sao??_ Sa Sa lên giọng thô kệch, nụ cười mỉa tà ác hiện lên, nhưng ánh mắt nhanh chóng dời đi, đặt trên người của Thiên Hạo, ánh mắt lại trở nên dịu dàng, Hạo, cậu có biết tôi yêu cậu bao nhiêu năm rồi không??
Từng tiếng hát vang lên, nhẹ nhàng trầm bổng, tiếng dương cầm du dương, người con gái đang đàn cũng rất đẹp. Kallor ngạc nhiên nhìn vào Hạc Di…
“Anna, quả không hổ danh là con gái của em”….
Phần trình diễn kết thúc, mọi người hồi hộp chờ kết quả từ ban giám khảo….
- Ca sĩ Minh Hà 100đ, cô có nhận xét gì không Minh Hà…_ Lần này, MC phỏng vấn cô, vì lần này, là 100đ đầu tiên trong 3 tiết mục…
- Tôi chỉ có thể nói một điều, quá tuyệt, cách đàn của cô bé thật rất tốt, giọng hát phối hợp trầm bổng cũng rất hay, đây là tiết mục tôi cực kỳ yêu thích, và nếu các em tạo thành một nhóm nhạc, chị chắc rằng sẽ có rất nhiều fans, vượt qua chị không chừng…_ Minh Hà thân thiện thốt lên, đây là đánh giá thật lòng của cô…
- Từ Trưởng ban… 100đ…_ Vì là 100đ thứ 2 nên MC không phỏng vấn chỉ quay qua hỏi ông Kalor…_ Ông Kallor là… 100đ… Wow… mời ông phát biểu ý kiến ạ…
- I am a pianist so the sound that creates a very good little girl, her guitar based on true love male, I can feel it, I have to congratulate the successful completion of the examination of his (Tôi là một nghệ sĩ Piano nên các thanh âm mà cô bé tạo ra rất tốt, cô đánh đàn dựa trên tình yêu đàn thật sự, tôi có thể cảm nhận được điều đó, chúc mừng các em đã hoàn thành xuất sắc phần thi của mình)…_ Ông Kallor nói tiếng anh, mỉm cười, Hạc Di hơi bất ngờ, ông rõ ràng biết nói tiếng việt, tại sao không nói? Ông rõ ràng đang che dấu…
- Vậy chúng ta sẽ tổng kết điểm hôm nay nha…_ MC cười cười, rồi lại lớn tiếng hô lên…_ Đoạt giải quán quân phần thi âm nhạc là trường Blue Time với 300đ tuyệt đối, giả nhì thuộc về trường Ocean Sky với 297đ và giải 3 thuộc về trường Moon School với 283đ, và giờ chúng ta sẽ tham gia party của cuộc thi hôm nay chào mừng trường chiến thắng nào…
Tiếng vỗ tay ầm ầm vang lên, họ hò hét đủ điều, chỉ có người tức tối đứng trong góc..
- Sao có thể, sao có thể chứ!!? Đáng chết mà, hừ, nhưng chỉ thua 3đ, đừng nghĩ con này phục, vẫn còn 2 phần thi, tao nhất định phải giành chiến thắng…_ Sa Sa cười man rợ, rồi giậm chân bỏ đi, thôi thì gặp RyO sao vậy, hôm nay ả muốn đi xử con nhỏ vô dụng kia…
Buổi party diễn ra sôi nổi, à sôi nổi do nhiều nguyên nhân nha, một phần là những cậu ấm cô chiêu đang tụ hội bàn về những vẫn đề giải trí như shopping, thẩm mĩ hay mấy cô nàng xinh xinh. Mà phần lớn là ở kia, một đám tiểu thư túm tụm quanh 3 thằng con trai…
- Haizzz, đẹp cũng thật khổ, tội nghiệp Lạc Lạc của chị quá đi…_ Hạc Di đứng bên nhẹ nhàng cầm dĩa gấp thức ăn, động tác thanh lịch đáng yêu…
Bỗng, từ đám đông, Thiên Hạo đi đến, nắm lấy tay Hạc Di, nhẹ dùng lực kéo cô vào người, hướng về phía đám nữ sinh còn đang ngơ ngác…
- Mọi người, cô ấy, Huỳnh Hạc Di, là vị hôn thê của tôi, tôi mong mọi người sẽ chiếu cố cô ấy…_ Thiên Hạo cuối đầu, nở nụ cười ma mị, đây là sự trả thù của anh, cô tránh mặt anh ư?? Xem anh là người xa lạ, vậy anh sẽ dùng dư luận, trối buộc cô, ép cô phải đối mặt với anh…
Hạc Di thoáng bỡ ngỡ, ánh mắt to tròn ánh lên sự ngạc nhiên, vài giây sau, cô bắt gặp ánh mắt buồn bã của Quân, ánh mắt nghi hoặc của Gia Lạc và ghen tỵ của mấy đứa con gái đang nhìn chầm chầm cô, Hạc Di ngớ người rồi sa sầm mặt, tay chân bắt đầu giãy giụa, thủ thế…
- Yaaaaa, anh đang nói nhảm gì thế hả, ăn xằng nói bậy gì thế á, tôi đã bảo anh bao nhiêu lần rồi, rằng, TÔI… KHÔNG… LIÊN… QUAN… GÌ… ĐẾN… ANH… rõ chưa…_ Cô tức giận, nhắm mắt rồi hét lên, sau đó mở to mắt ra, bắt đầu giơ chân lên …. Đá…
Cô cứ tung đòn, anh cứ thế mà đỡ, sự ngạc nhiên thoáng hiện lên trên ánh mắt, cô gái ngây thơ này có võ ư?? Còn rất điêu luyện, cách ra đòn đều chuẩn xác các chỗ “hiểm”, mà anh, đỡ đến tay mỏi nhừ, nếu cô là con trai, tuyệt đối là đối thủ mạnh của anh. Đến lúc cô dừng lại vì hơi mệt, cô giỏi võ, nhưng rất ít rèn luyện thể lực, nên rất dễ mệt, là thời cơ, anh ma mị kéo cô lại, ôm cô chặt vào lòng, lấy tay phải nhẹ nâng cằm cô lên, cúi đầu xuống, nhanh chóng…. Bao chọn lấy môi cô…