Ngải Tiếu tay run rẩy cởϊ qυầи áo, Nhạn Đường vừa cởi vừa nhìn em ấy, đột nhiên thấy vui mừng cũng may mình không có bị cận thị.
Như vậy thì khi tắm và ngâm suối nước nóng đều có thể thấy con sóc nhỏ một cách rõ ràng đến từng chi tiết.
Do đó, trong phòng thay đồ, Ngải Tiếu khi quay đầu lại thì thấy nữ thần đang quấn khăn tắm nhìn chằm chằm vào mình.
Ngải Tiếu: "......" Bây giờ cô mặc lại đồ thì có còn kịp không?
Cô đỏ mặt đi vào phòng tắm, Nhạn Đường cởi bỏ khăn tắm đi sát theo sau, thỏa sức ngắm cái đầu nhỏ bồng bềnh, còn có tấm lưng trần và đôi chân trắng nõn nà kia.
Con sóc nhỏ rất trắng, trắng dịu dàng và nhìn rất đã mắt, nhìn cỡ nào cũng không đủ hết. Còn có mái tóc mềm mại nữa, nhìn đền làm người ta muốn sờ vào...... Nghĩ đến đây, Nhạn Đường đột nhiên cảm thấy mình giống "sắc lang" quá, khi quẹo cua thì di chuyển ánh mắt qua chỗ khác.
Ngải Tiếu đi được hai bước thì không còn thấy xấu hổ như hồi nãy nữa, nhớ đến Mèo và Khấu Đan thường xoạc không khí trong group mỗi ngày, vừa xé quần áo rồi điên cuồng bứt nút, như vậy cho thấy bọn họ hiện giờ trần trụi vậy cũng rất bình thường.
Cô cố gắng tự an ủi mình, dù sao cô cũng phải chưa đọc qua truyện H, các tình tiết xấu hổ cũng có viết qua, tại sao giờ lại thẹn thùng chi? Nói không chừng nữ thần còn đọc qua truyện H của mình viết nữa đó!
A, đợi đã...... nghĩ như vậy hình như còn thấy xấu hổ hơn nữa......
Ngải Tiếu tự mình an ủi trong lòng giờ phản tác dụng rồi, cô mau mau hồi tưởng lại các tình tiết mình đã viết—— cũng may toàn là cảnh H bình thường, không có chơi ở tư thế gì kỳ lạ hết.
Chậm rãi đi đến mép hồ tắm, cô cuối cùng cũng chịu để lộ "mặt tiền" ra. Nhạn Đường nhìn thấy thì cười nhẹ một cái, Ngải Tiếu lập tức đỏ mặt lên: "Chị cười cái gì!"
"Cười em giống như con nhím nhỏ, lúc nãy chỉ dám đưa lưng cho chị xem, giờ cuối cùng cũng chịu để lộ cái bụng ra rồi."
Ngải Tiếu: "......"
Sự chú ý của nữ thần đúng là khác người, trong tình huống này người khác thường sẽ nhìn ngực, không ngờ cô ấy lại đi nhìn bụng.
Bất luận thế nào, câu nói này làm cô thư giãn hơn rất nhiều. Cho nước lên người tắm rửa một chút, hai người vắt khăn lông đi vào ngâm mình, có lẽ là do bọn họ đã nhìn nhau cả buổi rồi nên Ngải Tiếu đã hoàn toàn không còn căng thẳng nữa, cũng trò chuyện thoải mái hơn.
Ngành du lịch Nhật Bản một năm bốn mùa đều không có vắng khách, nhưng do mùa hoa anh đào vừa mới kết thúc nên khách du lịch không nhiều lắm, người đến tắm suối nước nóng cũng rất ít. Chỗ bọn họ ngồi không có ai hết, Ngải Tiếu thư giãn ngâm mình, ríu ra ríu rít với nữ thần về cảnh vật ở Nhật Bản. Qua một hồi sau, hai người ra nghỉ ngơi đôi chút rồi lại vào ngâm tiếp, lần này Nhạn Đường cuối cùng cũng không kiềm chế nổi nữa, nhân lúc một chủ đề vừa mới nói xong, liền cho tay qua sờ lên eo của Ngải Tiếu.
Có lẽ là do có liên quan đến chất lượng suối nước nóng nên làn da dưới tay mịn màng mượt mà mềm mại. Ngải Tiếu đỏ mặt trừng mắt nhìn cô ấy: "Chị làm cái gì đó!"
"Hiếu kỳ cảm giác ra sao, muốn sờ thử."
"......" Ngải Tiếu lại trừng mắt nhìn, vốn cũng có tâm trạng hiếu kỳ giống vậy, nên tự mình cũng đặt tay lên đùi của nữ thần......
Wa!!!
Thì ra đùi của nữ thần sờ đã tay vậy à! Cô giống như là được mở ra một cánh cửa của thế giới mới vậy, liên tục sờ thêm vài phát nữa, làn da vừa mịn vừa mềm khi sờ có một cảm giác thỏa mãn kỳ lạ.
Bàn nhỏ không ngừng sờ soạng trên đùi, Nhạn Đường động đậy một cái, kèm theo đó là nước bắn tung tóe lên, ôm Ngải Tiếu ra trước người mình.
Ngải Tiếu ngẩng đầu lên nhìn vào cái chỗ mà mình đã lăm le từ lâu nhưng có gan đi nhìn, liền đỏ mặt đẩy nữ thần ra: "Ở đây không được làm bậy đó!"
Hai má đỏ ửng của em ấy không biết là do ngâm suối nước nóng hay là xấu hổ nữa, Nhạn Đường cúi đầu xuống nói: "Vậy tại sao em lại ghẹo chị?"
"Rõ ràng là chị sờ em trước mà!"
"Nhưng chị sờ không có râm râm giống em."
Ngải Tiếu: "......"
Bộ...... cô sờ râm râm lắm hả?!
Nhạn Đường nhịn cười, cuối cùng cúi đầu xuống hôn lên môi em ấy một cái: "Không được có lần sau."
Nhưng bạn học Ngải Tiếu đã nếm được trái ngọt, sao lại không thử tiếp lần sau chứ? Ngâm mình xong hai người vừa uống sữa vừa tản bộ, sau đó là hưởng thụ một bữa ẩm thực Nhật Bản, ăn no đến nỗi Ngải Tiếu sờ bụng mình nói: "Hay là chúng ta đi dạo thêm chút nữa."
Nhạn Đường nắm tay em ấy tiếp tục đi dạo, trò chuyện về những chuyện thú vị trong giới của mấy ngày này. Buổi tối về đến khách sạn, hai người tắm xong chuẩn bị nghỉ ngơi, Ngải Tiếu hồi tưởng lại xúc cảm trên đùi nữ thần, khi chui vào chăn lại giơ tay qua sờ tiếp.
Wa—— sờ đã tay y như trong suối nước nóng vậy!
Cô vui vẻ sờ hết lần này đến lần khác, Nhạn Đường quả thật không nhịn nổi nữa, vén chăn ra đè em ấy dưới thân mình.
Nhạn Đường: "Sờ có sướиɠ tay không? "
Ngải Tiếu: "...... Sướиɠ."
Nhạn Đường: "Vậy chị cũng muốn sướиɠ một chút, nhân tiện nói cho em biết luôn cái gì gọi là "không được có lần sau"."
Do đó, bạn học Ngải Tiếu biết cái gọi là "không được có lần sau" mà nữ thần nói lúc nãy có nghĩa là gì, nhưng mà nói thật, cô cũng thấy rất vui mừng.
Đây là lần đầu tiên trải nghiệm chuyện này, lúc trước khi sờ nữ thần thì cô hơi kỳ vọng, nhưng khi chuyện phát sinh ra thật thì cô vẫn căng thẳng cực kỳ, nhưng nữ thần quả thật là quá dịu dàng, dưới sự tấn công dịu dàng không ngừng đó làm cô rất nhanh có được cảm giác.
Tiếng thở dốc vang lên trong phòng, cái nệm đặt trên thảm tatami không biết từ khi nào đã bị lệch ra khỏi vị trí ban đầu. Ngày hôm sau Ngải Tiếu mở mắt dậy, sờ sờ ngực, sờ sờ eo, lại sờ sờ đùi, cảm giác như mình không phải vừa mới trải qua một cuộc mây mưa, mà là trải qua một cuộc chèo thuyền vượt thác.