Chương 1: Bắt gặp bạn trai tại quán Bar. [Tra Nam]

Thành Phố A.

Ngày 28 tháng 12 năm 2022

Cô là Hà Tiểu Mễ nhà sáng tác tiểu thuyết online, bạn nghĩ nhuận bút đủ nuôi sống cô ấy à? Không hề cô ấy ở nhà thuê, tiền không đủ tiêu, người yêu thì cũng phản bội.

[.....]

"Nay mình phải uống cho say quên đi tên tra nam đó."

[.....]

.......

...Quán Bar Chia Tay....

Khung cảnh bên trong quán náo nhiệt trai gái ôm nhau nhảy múa trên bụt cao, phía dưới là các quầy bar cũng đầy ấp cặp đôi ôm hôn thắm thiết. Tiếng cười nói lẫn lộn, âm thanh nhạc thì sôi động bản nhạc DJ remix..

Chung Hân bạn thân của Tiểu Mễ đang ngồi ở quầy bar nâng ly lên không trung gọi tên:

"Tiểu Mễ." khi bạn cô vừa bước vào, còn đang lóng ngóng tìm mình.

"Tiểu Mễ bên này nè?"

{Đó là cô bạn thân nhất của Tiểu Mễ, cô ấy tên Chung Hân là tiểu thư nhà giàu.Còn Tiểu Mễ các bạn biết rồi nghèo mạt rệp.}

Tiểu Mễ nhìn ngó xung quanh khá rộng và đông người, đây là lần đầu vào quán bar nên có chút e dè. Hít một hơi thật sâu chậm rãi bước đến ngồi xuống cạch cô bạn thân của mình.

Chung Hân liền khoác vai cô bạn nhỏ, thốt ra lời trêu ghẹo:

"Tiểu Mễ bộ lạc đường hả? mình chỉ địa điểm cho cậu là hai tiếng trước đấy!"

Tiểu Mễ cũng đâu muốn tới muộn hai tiếng, cũng chả phải lạc đường, là do xe đυ.ng phải một chiếc xe sang trọng, xuống xe tiến lại cúi người trước đầu chiếc xe mà mình đã đυ.ng tỏ ý xin lỗi.

Nhưng đứng cung kính hồi lâu mà đối phương không hề bước xuống xe, liếc vào kính xe thấy băng ghế sau có một người đàn ông trẻ trạc hai mươi mấy tuổi. Anh ta nét mặc tỉnh bơ chỉ phất tay ra dấu cho tài xế chạy.

Tiểu Mễ nhẹ giọng đáp lời cô bạn thân:

"Ờ xin lỗi để cậu để đợi lâu thế, Chung Hân"

Chung Hân là thấy bạn thân nghiêm túc quá rồi, liền vỗ mạnh vai bạn thân, cười nhẹ rồi đáp lời:

" Không sao? Uống gì tôi gọi."

"Cho mình nước ép Kiwi được rồi."

Chung Hân nhíu mày, mỉm môi nói:

"Trời vào bar phải uống rượu mới chuẩn chứ?"

Tiểu Mễ đang do dự vì trước giờ chưa từng uống rượu.

Giọng hai cô gái vang lên ở cư ly đủ để hai người nghe rõ giọng điệu mùi mẫn nổi cả da gà.

Cô gái thứ nhất: "Khanh Sở uống thêm với em nữa."

Cô gái thứ hai: "Cả em nữa."

Bất giác Tiểu Mễ có linh cảm hướng mắt theo tiếng phụ nữ ẻo lả, mật ngọt.

Tiểu Mễ còn chưa suy nghĩ xong, mà giờ khỏi nghĩ luôn.

Phía xa trước mắt Tiểu Mễ là gã bạn trai ở trọ gần nhà, tên hắn là Khanh Sở, cô và hắn đã yêu nhau nếu tính tới giờ là tròn hai năm rồi, hoàn cảnh họ quen nhau là trong một lần hắn vào bình luận khen tiểu thuyết của cô hay.

Chung Lâm cũng nghe thấy chỉa mắt theo hướng giọng nói tay khều cô bạn của mình hỏi ngay:

"Tiểu Mễ kia không phải bạn trai của cậu sao?"

Tiểu Mễ sửng người nãy giờ vì trò mùi mẫn của tra nam trước mắt.

Tiểu Mễ nổi điên siết chặt nắm đấm trên quầy bar.

Chung Lâm thấy bạn mình điên tiết, buông lời can ngăn.

" Tiểu Mễ, có gì cũng không nên dùng bạo lực."

Tiểu Mễ đang phẫn nộ giờ ai nói gì cũng kệ, xông thẳng lại quầy của gã bạn trai chộp ly rượu trên tay hắn tạt thẳng vào mặt hắn. Hai cô gái ẻo lả sà trong lòng hắn đứng dậy chạy hết.

Hắn bị tạt bất ngờ không kịp phản ứng gì thì rượu vang đỏ đã ước nhoà mặt hắn, nước rượu len cả vào đôi mắt khiến hắn cảm giác cay cay, đưa tay quệt sạch rượu trên mặt nhếch mép một cái, rồi bắt đầu lớn giọng:

"Tiểu Mễ em tại sao lại đến đây? còn dám tạt rượu vào anh?"

Tiểu Mễ nghĩ tên khốn này mặt dày trơ trẽn, không biết xấu hổ thật.

"Câu này tôi hỏi anh mới đúng, anh quá đáng thật, dám đến đây ôm gái phản bội tôi?"

Hắn không thèm che đậy tính trăng hoa xấu xa của mình nữa, nên lật bài ngửa luôn.

"Tiểu Mễ, em biết rồi cũng tốt, anh với em kết thúc ở đây luôn ok." Nhếch mép.

Chung Hân nhanh chóng đã đứng sau lưng vuốt lưng Tiểu Mễ, nói lời an ủi:

"Tiểu Mễ cậu đừng vì tên cặn bã này mà đau lòng."

Tiểu Mễ vừa khóc nấc giọng ấp úng:

Chung Hân...mình... mình.."

Chung Hân đưa tay thẳng lên cao phất ra hiệu cho đám vệ sỹ của mình xông lên, muốn giúp bạn thân hả giận đồng thời diệt trừ tra nam.

" Lên đi."

Đám vệ sỹ tuân lệnh lôi sền sệt tên tra nam ra ngoài. Bên ngoài cả đám lên gối xuống chỏ đánh tơi tả tên tra nam.

Trong này Chung Hân kéo Tiểu Mễ tựa vai mình an ủi:

"Tiểu Mễ thôi mà đừng khóc nữa, còn có mình đây mà!"

Tiểu Mễ chộp lấy ly rượu trên tay Chung Hân, quyết tâm uống cho say để quên đi cú sốc hôm nay, quên đi bản mặt tên bạn trai khốn nạn.

Đồng thời Chung Hân khá bất ngờ khi ly rượu vừa chạm môi mình thì Tiểu Mễ giật lấy, nhưng rồi một giây sau mỉm môi đầy thích thú.

Tiểu Mễ cất lời:

"Nay mình phải uống cho say quên đi tên tra nam đó."

{Phần này có xen câu hỏi bạn đọc nhé!}

[.........]

Tác giả nhỏ bé giữa muôn vàng tiểu thuyết

Xin viết câu chuyện riêng mình.

Bạn thân khó tìm.

Người yêu khó kiếm.

Chân thành khó giữ.

Lòng người khó đóan.

Bút danh: Thác Sủng Thiên Giá Danh Viên