"Em cứ ngoan ngoãn ngồi ở phòng chờ. Tôi đang bận dạy dỗ tên tra nam không biết điều, ôm em trước mặt tôi."
"..."
Sắc mặt Ngụy San vô cùng khó coi.
Thế là thế nào? Sao bảo không quen, không quan tâm, còn không ghen nữa?
Cô hơi phát hỏa, vội lay bả vai Trang Hoa, rối rít:
“Mau, đưa tôi tới phòng làm việc của chồng tôi.”
Mà thư ký Trang thấy gương mặt đằng đằng sát khí của ông chủ ban nãy, thêm cả đoạn ghi âm kia, anh ta rất nhanh hiểu lầm thái độ của Ngụy San là muốn cứu gã tình nhân kia. Vì dù sao chính thư ký Trang là người duy nhất biết quan hệ hợp đồng giữa hai người, biết việc Diêu Tề lấy vợ là do bất đắc dĩ, còn Ngụy San chắc chắn không yêu ông chồng hờ này.
Thư kí Trang thấy ước muốn của mình thành sự thật, anh ta cuống quýt đi rót nước mời bà chủ, hy vọng có thể kéo dài thời gian, đủ để Diêu Tề trơ mắt nhìn vợ rơi vào tay thằng khác trong sự bất lực.
"Bà chủ, bà ngồi xuống ghế, để tôi đi rót nước."
Ngụy San ậm ừ cho qua.
Rất nhanh thư ký Trang quay trở lại với cốc nước ấm. Anh ta đặt cốc nước xuống bàn, sau đó giả vờ chấm nước mắt than thở số phận.
"Bà chủ, ông chủ ở nhà có hay bắt nạt bà không?"
Ngụy San suy nghĩ giây lát, sau đó đáp lời:
"Cũng có."
Chỉ có thế, thư kí Trang bắt đầu ỉ ôi kể lể.
"Tôi biết ngay mà. Tôi nói bà chủ nghe. Ông chủ ý, ông ấy vô cùng xấu tính."
Ngụy San: "???"
"Ông chủ ở công ty rất thích hành nhân viên. Ông Diêu luôn ép chúng tôi tăng ca đến nửa đêm, nhưng cuối tháng chẳng có thêm một đồng lương nào. Ông chủ còn rất hay dỗi nữa. Chỉ cần ai làm sai ý, cả ngày hôm đó nhân viên phải đi đường vòng để tránh mặt ông chủ. Bà chủ nói xem, ông Diêu như vậy có phải là quá đáng rồi không?"
"Đúng thật là rất quá đáng." Ngụy San vuốt cằm suy tư.
Ở nhà, Diêu Tề có thể bắt nạt cô vì đơn giản Ngụy San là kẻ làm công ăn lương của hắn. Nhưng đến cả những người nhân viên nòng cốt của Diêu Tề hắn cũng có thể mặt sưng mày xỉa. Quả thật Diêu Tề quá đáng lắm rồi.
"Tôi kể bà chủ bí mật này, bà đừng nói với ai."
Ngụy San dỏng tai nghe.
"Ông chủ rất hay nói xấu bà. Ông còn vỗ ngực tự hào, tự tin khẳng định chỉ có ông bỏ được bà, còn bà chẳng bao giờ dám rời bỏ ông."