Chương 25

"Anh ghen à?"

"Kh… không. Tôi việc gì phải ghen với em?"

Diêu Tề vội vàng lấp liếʍ. Hắn chối bay bằng được lời kết tội của Ngụy San.

Ghen? Còn lâu!

Bảo Diêu Tề ghen với người vợ hợp đồng thà bảo hắn sau này nên mặc kệ Ngụy San giải quyết tình cảm cá nhân với người khác còn hơn. Hắn không thích cô và cũng đâu có quyền ghen tuông?

Ngụy San bụm miệng cười.

Không ghen? Có trời mới tin! Chẳng phải vừa nãy hắn trừng mắt đánh dấu chủ quyền với Doãn Cách hay sao? Mặt mày Diêu Tề khi đó xám đen, dường như hận không thể xô xát với Doãn Cách khi anh ta ôm vợ ngay trước mặt mình.

Hắn đánh giá sai người rồi. Ngụy San cũng giống bao cô gái khác thôi. Khi gặp được tình yêu chân chính, cô sẽ bỏ sạch tiền bạc tham vọng bên cạnh để chạy đến bên người yêu.

Đều do Diêu Tề quá tin người.

Ngụy San đánh cái nhìn châm chọc hướng về Diêu Tề.

“Anh tin thật sao?”

“Chỉ cần là em nói, tôi đều tin.”

Ngụy San có chút buồn cười. Cô đáng tin vậy sao? Hay chỉ Diêu Tề cả tin?

“Haha... anh nghĩ tôi yêu anh ta sao?”

Không còn đâu. Ngụy San đương cười thầm trong bụng khi đuổi được kẻ bao năm làm cô đau đầu đi, lấy đâu tâm trạng thất tình.

Doãn Cách là ai, cô đương nhiên biết. Nếu như ngày trước bận tối ngày, không có thời gian giải trí thì từ lúc về nhà Diêu Tề, cô có biết bao thời gian rảnh. Và Ngụy San càng không muốn thời gian trôi vô ích hoặc bản thân làm điều gì đó vô ích. Trùng hợp thay Doãn Cách là nhân vật nổi tiếng trong giới thượng lưu. Cho nên cô đã tìm hiểu về đời sống hiện tại của anh ta. Không ngẫu nhiên hôm nay chỉ vì lời nói dối của anh ta mà Ngụy San dứt bỏ tình cảm bao năm. Mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó. Và chính Doãn Cách đã tự tạy dập tắt ngọn lửa tình yêu cháy bùng trong tim Ngụy San. Chính anh ta là công khai trước báo đã có hôn thê và không có bài đăng nào nói về việc Doãn Cách nhung nhớ cô bạn ngày xưa. Vậy mà hôm nay anh ta trước mặt cô diễn bộ mặt thâm tình. Ghê tởm.

Ngụy San đúng là có mắt như mù. Tại sao năm đó cô có thể yêu Doãn Cách cuồng si cơ chứ. Giờ thì bản chất kinh tởm của anh ta lộ diện, Ngụy San có đào mười cái lỗ cũng không dấu hết sự nhục nhã khi ngày trước quen biết anh ta.

Ngụy San rùng mình nhớ về quá khứ oai hùng ngày xưa. Đằng trước một Doãn Cách lạnh lùng tay cầm tập vở, phía sau là cô tươi cười lấy lòng anh ta.

“Chúng tôi đã kết thúc khi tên khốn đó khoe ánh mắt giả tạo thâm tình với tôi rồi.”

Diêu Tề yên tâm với câu khẳng định của Ngụy San. Có vẻ cô rất ghét anh ta. Như vậy sau này hắn không cần lo Ngụy San sẽ phản bội mình rồi.

“Nếu anh ta giàu hơn tôi, em có bỏ tôi?”

Ngụy San càng ngày càng thấy Diêu Tề phiền phức. Đến bao giờ hắn mới thôi cái suy nghĩ cô sẽ nối lại tình xưa với gã đàn ông kia đây?

“Hừ! Anh ta có giàu hơn anh gấp trăm lần, tôi cũng không thèm. Diêu Tề của tôi tốt tính như này, tại sao tôi phải bỏ anh để làʍ t̠ìиɦ nhân cho cái tên tra nam đó?”