- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Cô Ấy Xinh Đẹp Như Vậy
- Chương 101: Ngoại Truyện: Câu Chuyện Thời Niên Thiếu (5)
Cô Ấy Xinh Đẹp Như Vậy
Chương 101: Ngoại Truyện: Câu Chuyện Thời Niên Thiếu (5)
Edit #Salim
Beta #Kumoe
Cửa hàng tiện lợi kêu lên tiếng “ Leng keng” mở cửa, bên trong vang lên giọng nói máy móc: “ Chào mừng đã tới.”
Quầy thu ngân, chị gái làm ở cửa hàng tiện lợi ngẩng đầu, thấy tiến vào là một nam sinh mặc đồng phục, mi thanh mục tú, vừa nhìn đã biết là học sinh ngoan.
Cô nhiệt tình mà chỉ chỉ hướng đồ văn phòng phẩm: “ Đồ văn phòng phẩm cùng sách vở đều ở bên kia.”
Cố Tinh Trầm nhìn qua ngón tay xem kệ hàng “ Cảm ơn”.
“ Không cần khách khí.”
Sau đó vài phút sau, chị gái nhân viên cửa hàng tiện lợi buông di động ngẩng đầu, thấy nam sinh vẫn đang đảo quanh trong tiệm, trên mặt đầy vẻ nghi hoặc.
Thấy nhân viên cửa hàng nhìn ra chỗ mình, Cố Tinh Trầm rũ mắt tự phân vân.
Nhân viên cửa hàng chớp chớp mắt, cảm thấy nam sinh này dường như đang quyết định gì đó, sau đó hướng tới chỗ cô đi tới.
Mặt Cố Tinh Trầm hơi nóng, bình tĩnh kiên đinh nói: “ Chào chị, tôi muốn hỏi….. Con gái tới kỳ kinh nguyệt, dùng đồ nào.”
---
“ Sao bây giờ cậu mới trở về!”
Cừa buồng vệ sinh, Hứa Anh tức giận mà dậm chân, từ trong tay Cố Tinh Trầm túm lấy đồ, sau đó mở ra: “ Đây là cái gì…..”
“ Tớ hỏi người ở cửa hàng tiện lợi, nói chính là cái này.”
“ Thật sao.” Hứa Anh nửa tin nửa ngờ.
Cố Tinh Trầm cao hơn cô, mí mắt hơi động, liền thấy đỉnh đầu của cô có một đoạn tóc mai thật dài, cảm giác như thú cưng lông xù xù.
Bên cạnh sợi tóc còn có lỗ tai, cũng rất trắng nõn. Ngón tay tiểu xảo mảnh khảnh đang cầm gói băng vệ sinh đóng gói màu hồng phấn đánh giá, trong miệng còn lẩm bẩm chửi thầm.
Giật mình một chút, Cố Tinh Trầm dường như thấy có nước ấm chảy trong l*иg ngực…..
“ Cái này dùng thế nào.” Hứa Anh có chút bực, cô vẫn luôn không có kiên nhẫn, lăn lộn chuyến này quần cũng bị bẩn, tâm tình đang rất không vui.
Cô ngẩng đầu: “ Cố Tinh Trầm! Cái này dùng thế nào, cậu cũng không hỏi xem, bây giờ tớ phải làm sao, cậu làm bạn trai thế à!”
Cô giận chó đánh mèo, Cố Tinh Trầm liếc nhìn cô một cái, cũng không tức giận, xem đóng gói, đưa cho Hứa Anh chỉ chỉ chỗ hướng dẫn sử dụng: “ Cậu dựa theo cái này mà làm.”
Hứa Anh bĩu môi, nhìn chằm chằm cậu: “ Dù sao thì công việc của cậu vẫn chưa hoàn thành, cậu nếu hỏi người ở quầy, tớ còn phải phiền toái thế sao? Lại còn phải xem hướng dẫn….”
Cô bắt đầu không nói lý, Cố Tinh Trầm âm thầm thấy bất đắc dĩ: “ Hứa Anh, tớ là con trai…. Cho dù hỏi, tớ cũng…. Nghe không hiểu.”
Hứa Anh hơi sửng sốt, dường như xem nhẹ điểm này.
Cố Tinh Trầm tuy trắng nõn ôn hòa, nhưng cũng là nam.
Cố Tinh Trầm nhìn thấu tâm tư của cô, hơi giật mình, sau đó cảm thấy….. Ôi, cũng thật là vũ nhục.
Cậu nhíu mày.
Hứa Anh giống như quỷ nhỏ, nhìn Cố Tinh Trầm vẻ mặt đã hiểu, bỗng nhiên “ Ha ha” cười rộ lên: “ Cố Tinh Trầm, tớ thật sự sắp sửa quên mất cậu là con trai. Ha ha ha.”
“…….” Cậu muốn tức giận được không.
Hứa Anh đi vào buồng vệ sinh, Cố Tinh Trầm ngồi chờ trên hành lang.
Trong lòng có chút buồn bực, âm thầm mà nghĩ: Một lát lại khóc, lát nữa lại giận, lát nữa lại cười.
“ Bạn gái” của cậu biến sắc mặt cũng thật nhanh.
Từ bệnh viện đi ra, mặt trời cũng đã xuống núi, bọn họ cùng nhau đi trên lối đi bộ, đi ra đường cái.
Hứa Anh mặc áo khoác dài rộng của Cố Tinh Trầm, vừa vặn bao lại chỗ bị bẩn của quần.
Cánh tay mảnh khảnh của cô bị bao trùm trong chiếc áo rộng thùng thình của nam, ngón tay lộ ra một chút.
Cố Tinh Trầm lặng lẽ đánh giá cô, gương mặt hơi hồng. Đây là lần đầu tiên, có con gái mặc quần áo của cậu….
“ Đúng rồi, vừa rồi bác sĩ nói thế nào?”
“ Nói thế nào à ~~”
Hứa Anh vung vẩy tay áo dài chơi đùa, hơi suy nghĩ trong chốc lát úp úp mở mở, qua một hồi lâu mới nói: “ Cô ấy không nói gì hết. Chỉ nói…..”
Cô dùng bàn tay hoạt bát đưa bên miệng, làm thành hình cái loa, cùng cậu nhanh chóng nói một câu: “ Cô ấy nói hiện tại tớ có thể sinh em bé!”
Cố Tinh Trầm liếc nhìn cô một cái: “ Nói nhanh quá, tớ nghe không rõ, cậu nói chậm một chút.”
Sau đó Hứa Anh bỗng nhiên nhìn chằm chằm, nụ cười trở nên hơi hư hỏng, lần này nói rất chậm: “ Cô ấy nói, tớ, cần, tránh, xa, cậu, một, chút.”
“ Vì sao?” Cố Tinh Trầm theo sau: “ Hứa Anh, vì sao cần phải tránh xa tớ một chút.”
Hứa Anh chắp tay sau lưng đi, mắt liếc cậu: “ Sẽ không nói cho cậu đâu!”
Cố Tinh Trầm cũng không hiểu chuyện gì.
Hứa Anh chắp tay sau lưng đi được vài bước, bỗng nhiên quay đầu lại, nửa thật nửa giả cười nói:
“ Cố Tinh Trầm, cậu về sau --- Không, được, nắm, tay tớ nữa!”
Quảng trường ban đêm rất an tĩnh.
Cửa sổ mở, các quán ăn đêm vọng ra thanh âm vung quyền của đàn ông, một tiếng rồi một tiếng lại truyền tới.
Cố Hinh Bình đi vệ sinh về, khoác chiếc áo ngoài trên vai, từ phòng vệ sinh đi ra, phát hiện thư phòng vậy mà vẫn sáng đèn.
“ Tinh Trầm sao?”
Bà kéo kéo áo khoác trên vai, đến thư phòng dựa ở cửa nhìn vào.
Quả nhiên con trai đang đọc sách trên bàn học.
Cố Tinh Trầm từ trong ánh sáng bàn học quay đầu lại.
Thiếu niên mười bốn tuổi, ngũ quan trong sáng, mơ hồ nhưng đã thấy rõ được sự văn nhã cùng tuấn tú, có bóng dáng của người trưởng thành.
Cố Hinh Bình hơi sửng sốt, bóng người non nớt trước mặt, cùng người kia, càng ngày càng thêm trùng khớp.
Trong lòng bà hơi trùng xuống, ngữ khí cũng trầm: “ Muộn như vậy đừng học nữa, đi ngủ sớm chút. Ngủ sớm dậy sớm mới có tinh thần.”
“ Vâng, con ngủ đây.”
Cố Tinh Trầm nghe lời mà khép lại sách, thả vào kệ, đi ngang qua mẹ nói một câu: “ Con đi ngủ đây, mẹ.”
“ Ừm, ngủ đi.”
Cửa phòng con trai nhẹ nhàng đóng lại, Cố Hinh Bình cũng định về phòng ngủ, nhưng xoay người lại sửa lại ý nghĩ, đến trước kệ sách đem quyển sách con trai vừa nhét vào rút ra, lẩm bẩm đọc tên sách:
“ Bách khoa y học?”
Cố Tinh Trầm nằm lại trên giường, đôi mắt mở to trong bóng tối, trong đầu tất cả đều là nội dung vừa đọc được trong sách.
Quyển sách kia chứa rất nhiều kiến thức về các bộ phận của con người bao gồm não, tim, phổi, tay chân…..
Chương cuối cùng là “ Sinh dục”.
Trên đó miêu tả rất nhiều đối với cấu tạo sinh lý của nam nữ, chỗ nào khác nhau, còn có một bức phác họa đơn giản trắng đen. Có của con trai, cũng có của con gái.
Sau đó là cả hai cái kết hợp, nguyên lý sinh ra đời sau.
Có âm thành người nói chuyện rất nhỏ rơi vào lỗ tai thiếu niên cùng vài tiếng côn trùng kêu vang trong đêm cô tịch.
Hóa ra, “ Bạn gái” của cậu đang trưởng thành….
Cố Tinh Trầm chớp đôi mắt đen trắng rõ ràng, nằm thẳng trên giường, khẽ cười ra, nhớ tới gương mặt khi thì đanh đá, khi thì hoạt bát của Hứa Anh.
Còn có bộ dạng khi cô ngồi dưới đất khóc lóc kêu tên cậu….
Thật hung dữ, chữ cũng khó coi.
Nhưng mà…..
Cũng thật đáng yêu.
---
Thứ hai, Hứa Anh vẫn giống như thường ngày đi học, sáng sớm kết thúc tiết tự học mới đến trường.
Giáo viên cũng không còn biện pháp gì với cô nữa, dù sao bố mẹ đứa nhỏ này cũng cảm thấy chẳng sao, thời điểm thăm hỏi gia đình, giáo viên cũng đã biết được tình huống của Hứa gia, trong nhà có tiền, nuôi dưỡng con theo kiểu công chúa, không lo đến cuộc đời, cản không được, cũng chỉ có thể mắt mở mắt nhắm.
Hứa Anh đi vào phòng học, cặp sách tùy tiện ném trên bàn.
Mã tiểu béo cùng Gậy trúc lập tức nhiệt tình xum xoe.
“ Chị Hứa Anh, này, cho chị trà sữa. Có thêm đá!”
“ Còn có Coca Coca, là em mang.”
Hứa Anh nghiêng đầu nhìn bọn họ một cái, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào trà sữa, bên ngoài có một tầng bọt nước, lười nhác mà “ Ừm” một tiếng.
Thấy Hứa Anh không hứng thú, mấy người Mã tiểu béo đều hậm hực tự mình làm bài tập.
Triệu Hiểu Văn cùng Lý Nham Nham tới đây, Hứa Anh đem trà sữa cùng Coca đưa cho hai người: “ Tiểu Anh, hôm nay cậu sao vậy? Không có tinh thần.”
“ Đúng vậy, Coca cũng không uống.”
Hứa Anh ngó hai người một cái, ý vị thâm trường: “ Hiện tại tớ không thể uống đồ lạnh.”
Triệu Hiểu Văn: “ Sao vậy, bị ốm sao?”
Mũi Hứa Anh hơi khịt lại cười một cái, ý vị thâm trường: “ Các cậu còn quá thuần khiết, thế giới người trưởng thành các cậu không hiểu đâu.”
“ Cái gì mà thuần khiết?”
“ Đúng vậy.”
Hứa Anh chống cằm, quay đầu đi, hơi nhích lại gần bên tai Lý Nham Nham.
Thiếu nữ bật cười trên người có hương thơm: “ Tớ, có thể cùng với con trai sinh em bé.”
Hàng phía trước lớp học có mấy học sinh nhìn về dãy cuối cùng, mấy người con gái Hứa Anh đang ở đằng xa thần thần bí bí, ái ái muội muội, cũng không biết đang nói gì.
Có học sinh đang tranh thủ thời điểm chưa vào học làm bài tập, nhíu mi, cảm thấy quá ồn ào.
Lý Nham Nham đỏ mặt nói cô cũng có thể, chỉ là luôn không dám nói, quá ngại ngùng.
Còn có Triệu Hiểu Văn cũng vậy.
Các cô chỉ là dấu không nói.
Hứa Anh hơi kinh ngạc.
“ Nói nửa ngày, tớ lại là người cuối cùng?”
“ Tiểu Anh cậu đừng giận, tớ quá ngại, cậu không mở miệng trước tớ không có mặt mũi nào mà nói với cậu.”
“ Đúng vậy.” Triệu Hiểu Vân nói: “ Tớ tiểu học đã có rồi ~”
Hứa Anh lắp bắp kinh hãi: “ Sớm vậy sao! Ha hả, các cậu cũng giấu thật kỹ….”
Sau đó Triệu Hiểu Vân thần thần bí bí, tiến lại gần lỗ tai Hứa Anh:
“ Mẹ tớ nói, sau khi có kinh nguyệt ngàn vạn lần không được ngủ với con trai, ngủ sẽ có em bé!”
“ Hứa Anh, cậu phải cẩn thận bạn trai cậu. Nam sinh bọn họ nội tâm đều cực kỳ đen tối!”
Lý Nham Nham nói: “ Đúng vậy đúng vậy, tớ đã từng chính tai nghe được nam sinh lớp đối diện thảo luận với nhau, toàn là những thứ cực kỳ biếи ŧɦái, thật sự, rất đáng ghét.”
“ Ồ đúng vậy, Cố Tinh Trầm nhà cậu cũng ở đó!”
---
Lý Nham Nham bị đại diện khoa thúc giục làm bài tập.
Bài tập của Hứa Anh, cuối tuần đã được Cố Tinh Trầm hỗ trợ “ Dạy gia sư” xong, sớm đã hoàn thành, không cần lo lắng.
Cô liền ngồi ở bàn cuối cùng, nhai kẹo que, nhìn chằm chằm phòng học lớp đối diện.
Cố Tinh Trầm đang ở trên bục giảng đọc tên, phát bài thi giữa kỳ.
Cả kỳ nghỉ hè này vóc dáng cậu thật sự cao rất nhanh! Một đôi chân trở nên vừa thẳng vừa thon dài, nhìn bên cạnh vừa vặn thấy được tai cùng gáy, tóc đen ngắn ngủn, làn da trắng nõn, quần áo so với con gái còn sạch sẽ hơn.
Trên mặt bắt đầu xuất hiện cảm giác dựng đứng lông mao quen thuộc, Cố Tinh Trầm ghé mắt nhìn qua, vừa lúc đối diện với ánh mắt Hứa Anh.
Lập tức, trong lòng thiếu niên hơi ấm áp.
Cách hành lang, cùng hai cánh cửa lớp học, Cố Tinh Trầm hơi hơi mỉm cười với Hứa Anh.
Hứa Anh mày hơi nhăn lại, lại hơi khinh thường hừ lạnh một cái.
Cố Tinh Trầm: “……..?”
Trong tay cậu máy móc là lặp lại tên học sinh lên nhận bài kiểm tra, âm thầm không hiểu chuyện gì.
--- “ Bạn gái” thiên biến vạn hóa, lại làm sao vậy?
Kỳ thật từ khi học năm hai, các bạn học trong lớp đều lặng lẽ có sự chuyển biến.
Bỗng nhiên có rất nhiều người bị cận thị, đeo kính; Các nữ sinh ríu rít thảo luận ở góc lớp những bí mật nhỏ e lệ, học sinh nam trong lớp bỗng nhiên cao vọt lên, thanh âm cũng trở nên khàn khàn, các nữ sinh đều âm thành giễu cợt bọn họ có chất giọng vịt đực.
Toàn bộ lớp học đều tràn ngập sự nảy mầm của mùa xuân hoa nở.
Buổi sáng sau khi kết thúc tiết tự học, chủ nhiệm lớp thông báo với các bạn học rằng tiết sau đã bị hủy, phải học một tiết “ Học sinh lý” đặc biệt.
Phòng học ngay lập tức liền nổ tung, đặc biệt là các nam sinh, hưng phấn như sắp được ăn Tết.
“ Oa, tiết sinh lý!”
“ Dạy cái gì?”
“ Ha ha ha, quá hưng phấn. Hú hú.”
“ Dạy về cái kia đó.”
“ Ha ha ha. Tớ muốn nghe về nữ sinh.”
Có nữ sinh lập tức gào to: “ Các cậu ghê tởm chết mất!”
Sau đó lại là một trên cười vang.
Nam sinh trẻ con tuổi này, đại bộ phận đều rất thích ồn ào. Giống như Cố Tinh Trầm luôn an tĩnh tới mức quái thai thực sự rất ít. Hứa Anh chống cằm ngồi bàn cuối, nhìn chằm chằm đám người liếc mắt một cái.
Lớp học đại bộ phận nữ sinh đều đang thẹn thùng cười, Hứa Anh thì thản nhiên.
Ngẫu nhiên liền liếc mắt cửa phòng học đối diện, có chút ý vị thâm trường.
--- A, Cố Tinh Trầm, hắc hắc.
Tiếp theo, nam sinh cùng nữ sinh bị tách ra thành hai nhóm, nữ sinh học trước, cho nên nam sinh bị đẩy ra bên ngoài.
Chủ nhiệm lớp ba là giáo viên nam, giảng sinh lý cho nữ sinh là một giáo viên văn.
Cô giáo đang nói tới việc mang thai, nữ sinh trong lớp đều đỏ mặt, người nhìn ta xem, thẹn thùng tới mức không dám ngẩng đầu.
Cửa sau phòng học hơi kẽo kẹt, nằm bò một đống nam sinh, ầm ầm cười.
Bạn học nữ ngồi gần cửa sau bị quấy rầy tức giận thấp giọng mắng biếи ŧɦái.
Nghe thấy động tĩnh, Hứa Anh trong miệng đang nhai kẹo cao su, chống cằm ngó nghiêng nhìn qua kẹt cửa, thấy mấy đôi mắt liền làm khẩu hình “ Gun”, sau đó mấy nam sinh ở cửa sau thật sự biến mất.
Các bạn học nữ bên cạnh cửa sau mới nhẹ nhàng thở ra, cảm kích mà nhìn Hứa Anh.
Mọi người vốn dĩ có chút sợ Hứa Anh, nhưng hiện tại cảm thấy nữ sinh này thật sự rất ngầu!
Hứa Anh hướng mọi người hơi nhíu đôi mắt, những bạn học ngượng ngùng mà thấp đầu.
Nữ sinh học xong, đến lượt nam sinh tiến vào, các bạn học nữ liền ở hành lang chờ.
Kết quả, nữ sinh lớp bốn cũng từ trong phòng học đi ra.
“ Oa, nam sinh lớp bốn cũng đang được học à!”
“ Ha ha, tớ thật sự muốn đi nghe một chút.”
“ Oa cậu đừng làm vậy, biếи ŧɦái quá ~~~”
Bên cạnh có nữ sinh lôi lôi kéo kéo mà cười. Hứa Anh nhai kẹo cao su khom lưng dựa vào tường, nghe được lời nói của mọi người.
Sau đó, bỗng nhiên hơi nhíu mắt.
Hứa Anh cười, nghĩ tới……. Những việc thú vị.
Phòng học lớp bốn dựa vào hoa viên, vóc dáng Cố Tinh Trầm thật sự cao lên rất nhiều, ngồi ở bàn thứ hai từ dưới lên, dựa vào cửa sổ.
Giáo viên toán học đang giảng dạy tri thức về mặt kia cho các nam sinh, khác với nữ sinh các nam sinh hưng phấn không chịu nổi! Không ngừng cười vang.
Cố Tinh Trầm an tĩnh mà ngồi, ngẫu nhiên cười cười theo mọi người.
Cửa kính nhẹ nhàng bị gõ vang, Cố Tinh Trầm ghé mắt, sau đó đôi mắ trừng to: “ Hứa Anh!”
“ Hư.”
Hứa Anh quỳ gối, mai phục bên ngoài, lén lút.
Đôi tay cô với tới cửa sổ, đều lệch về một bên để ngó lên bục giảng, giáo viên lớp bốn không phát hiện ra cô.
Cố Tinh Trầm nhăn mày, nhỏ giọng: “ Sao cậu lại ở đây!”
Hứa Anh nhướn mày, mắt to đều là sự bỡn cợt: “ Tớ đến học chút tri thức!”
Mày thiếu niên nhăn càng sâu, quả thực không biết nên nói gì.
--- Cô cũng quá nghịch ngợm, quá là không biết xấu hổ!
Trên bục giáo viên đang giảng đến phần mộng tinh của nam sinh.
Cố Tinh Trầm căn bản không có cách nào để chuyên tâm nghe, vì bên ngoài cửa sổ có một cô bé vừa thở dốc vừa cười ha ha.
Hứa Anh nghe được vui cực kỳ, ở cửa sổ hiện ra nửa gương mặt dò xét, lộ ra đôi mắt long lanh như nước, nhìn chằm chằm Cố Tinh Trầm.
“ Hứa Anh, cậu đừng cười!”
“ Cậu bảo tớ không cười thì tớ sẽ không cười sao?”
“ Thầy giáo sẽ thấy.”
“ Cậu không cho tớ cười thì tớ càng muốn cười. Ha ha ha.”
“…….”
Cố Tinh Trầm cảm thấy mặt cô sắp cười đến mức méo đi, cười vừa sáng lạn hài hước lại vừa thoải mái.
Hứa Anh muốn cười to lại không dám, che miệng hà hơi không ngừng, yết hầu hơi đau, nước mắt cũng sắp chảy ra.
Cả một phòng đều là nam sinh, giáo viên nói rất trực tiếp, ở trên bục giảng giáo viên đang giảng hiện tượng mộng tinh là chuyện bình thường, nói rằng các nam sinh không cần cảm thấy ngại, không cần có gánh nặng tâm lý hay cảm giác phạm tội, cũng không nên thường xuyên dùng tay giải quyết, sẽ ảnh hưởng tới phát dục của thân thể…..
Hứa Anh nhìn thiếu niên như ngắm con khỉ trong sở thú, mắt to không nghe lời nhìn chằm chằm vào Cố Tinh Trầm, ngón tay còn chỉ chỉ trỏ trỏ.
“ Cố Tinh Trầm!”
“ Mỗi ngày buổi sáng cậu mặc quần thế nào? Có thể không mặc vào hay không?”
“ Cậu cũng dùng tay đi!”
“ Ha ha ha. Cố Tinh Trầm cậu thật hay ho ~~~”
Hứa Anh ở ngoài cửa sổ liên tiếp dùng giọng nhỏ cười cậu.
Cố Tinh Trầm đỏ mặt lấy sách trong ngăn bàn che lại mặt Hứa Anh, không cho cô nhìn mình nữa.
--- A!
--- Sắp bị cô ấy bức điên rồi! Làm sao bây giờ…..
---
Sau khi học xong tiết sinh lý, Cố Tinh Trầm trốn Hứa Anh cả ngày.
Buổi chiều vừa tan học, cậu đã bị Hứa Anh chặn đứng dưới lầu.
Cô nói hôm nay không về nhà ăn cơm, bảo mẫu xin nghỉ, bố mẹ lại không ở nhà, nhà bác cũng không có ai. Cho nên buộc cậu phải dẫn cô tới căn tin trường học để ăn.
Cố Tinh Trầm liếc nhìn cô một cái, biết luôn là lấy cớ!
Nhưng mà…..
Kỳ thật gần đây Hứa Anh đều không để ý tới cậu, không mặn không nhạt. Bọn họ rất ít khi cùng nhau đi dạo.
Cố Tinh Trầm có chút ý nghĩ muốn ở cùng Hứa Anh trong chốc lát, vẫn đành cắn răng đáp ứng.
Bọn họ cùng nhau đi tới nhà ăn trường học.
“ Này Cố Tinh Trầm, ngày thường cậu hay mơ thấy gì?”
“ Hả hả hả?”
“ Mau nói đi, tớ không cười đâu.”
“ Cậu không cần ngại, tớ thề tớ không cười cậu. Thật sự!”
Cố Tinh Trầm ngó nhìn cô một cái, lãnh đạm nói: “ Cậu đã cười cả một ngày rồi! Hứa Anh.”
Cậu nói: “ Tớ không ngốc như vậy!”
“ Vậy cậu là không dám nói hay không muốn nói!”
“ Không muốn.” Cậu nói thẳng.
“ Ha ha, ngữ khí cũng thật cứng rắng Cố Tinh Trầm ~”
“………..”
Hứa Anh năn nỉ ỉ ôi, không để ý tới lông mày nhíu lại của thiếu niên, một chữ cũng không nói.
Cố Tinh Trầm kéo dài bước chân, cậu rất cao, chân cũng rất dài, đi rất nhanh.
Hứa Anh có chút cố hết sức.
“ Đi chậm lại một chút! Tớ theo không kịp. Này!”
Ánh mắt liếc về bóng dáng linh hoạt đằng sau. Cố Tinh Trầm thả chậm bước chân một chút.
Ngay lập tức Hứa Anh vây tới, giống như cún con đuổi mãi không đi.
Cô tủm tỉm nhìn chằm chằm cậu, đánh giá trên dưới, Cố Tinh Trầm bị nhìn tới mức nổi da gà!
“ Hứa Anh, đừng quấn lấy tớ, tớ sẽ không nói đâu!”
Những nữ sinh khác đều thẹn thùng không dám nhắc đến những đề tài như thế này, nhưng….. Bạn gái của cậu thế nào mà một chút cũng không đi theo kịch bản?
“ Cố Tinh Trầm. Gần đây cậu có chút mạnh mẽ hơn rồi nhỉ?”
“ ………”
“ Nhưng dù sao mạnh mẽ chút cũng tốt.”
Cố Tinh Trầm có chút ngoài ý muốn, Hứa Anh vậy mà không tức giận.
Thiếu nữ ôm cánh tay, bình phẩm cậu từ đầu đến chân đưa ra kết luận: “ Rốt cuộc cậu cũng đã có điểm giống đàn ông.”
Cố Tinh Trầm dừng lại bước chân, sườn mặt quay lại nhìn Hứa Anh vài giây.
Hứa Anh chớp chớp mắt, có chút đỡ không được ánh mắt áp bức của đối phương.
Đôi mắt Cố Tinh Trầm vừa đen lại vừa lạnh, trong l*иg ngực Hứa Anh vô cớ lạnh xuống, cảm thấy ánh mắt cậu có chút sắc bén.
Cậu nói: “ Không phải là ‘ giống’ đàn ông. Tớ vốn dĩ chính là đàn ông! Hứa Anh.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Cô Ấy Xinh Đẹp Như Vậy
- Chương 101: Ngoại Truyện: Câu Chuyện Thời Niên Thiếu (5)