- 🏠 Home
- Thanh Xuân
- Vườn Trường
- Cô Ấy Vị Kẹo
- Chương 31
Cô Ấy Vị Kẹo
Chương 31
Giọng cô ấy vẫn rất nhỏ, có vẻ rất rụt rè.
Giang Ngộ nhíu mày, bỏ tai nghe ra, bất ngờ tiến gần cô: “Cậu nói gì?”
Tô Ngôn quay đầu lại, liền chạm phải đôi mắt đen láy của hắn.
Giang Ngộ rất đẹp trai, da trắng mịn, không một chút tì vết, tuấn tú và quyến rũ.
Đôi mắt ấy mang theo ý cười đầy hứng thú, nhưng dường như cũng lấp lánh như ánh sao trời, khiến tim cô đập liên hồi.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy hắn ở khoảng cách gần đến vậy.
Ngay cả cô cũng cảm nhận được tim mình đập nhanh đến mức nào, cô vô thức nuốt nước bọt, sợ rằng trái tim nhỏ bé của mình sẽ bộc lộ ra ngoài bị hắn phát hiện.
Vì vậy, cô cúi đầu thật thấp, không dám nhìn thẳng vào hắn.
“Cảm ơn cậu vừa giúp tớ chuyển bàn.”
Giang Ngộ nghe câu trả lời của cô, không khỏi mỉm cười.
Khi thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô, nét cười trong mắt hắn càng sâu hơn.
“Không cần cảm ơn, tôi làm vậy cũng chỉ để cảm ơn viên kẹo của cậu thôi.”
Hắn nói xong, liếc mắt nhìn bài thi toán trên bàn cô một cách thản nhiên
80 điểm?
Tổng điểm 150, mà chỉ được 80?
Trường Trung học số 1 Lịch Thành là trường trọng điểm, ít nhất phải đạt điểm trung bình chứ?
Trình độ này, tuy không phải tệ nhất, nhưng khá yếu.
Tô Ngôn nhận ra ánh mắt của Giang Ngộ, vội thu bài của mình lại, có chút ngại ngùng cười ngớ ngẩn với hắn.
“Khá lắm, gần đuổi kịp Đường Thi Phú rồi.”
Tô Ngôn: “……”? Thật xấu hổ.
Đường Thi Phú nghe Giang Ngộ gọi tên mình, liền nhanh chóng chạy đến trước mặt hắn.
“Anh Ngộ, em ở đây nè, gọi em có việc gì không?”
Giang Ngộ lạnh lùng liếc cậu ra một cái: “Cút đi.”
“Vâng.”
Đường Thi Phú nghe lời, lập tức biến mất.
Tô Ngôn bị lời nói của hắn làm cho có chút ngại ngùng, chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu làm bài tập.
Lúc này, Hứa Bối Bối bỗng nhiên đến, ngồi vào vị trí trước bàn Tô Ngôn: “Cậu có định ở nội trú không?”
Tô Ngôn lắc đầu: “Chưa biết nữa.”
Cô không biết mẹ có đồng ý cho cô ở nội trú không, thực ra trong lòng cô rất muốn chuyển ra ngoài ở.
“Tớ sẽ về bàn với ba mẹ mình.”
Hứa Bối Bối nghe câu trả lời của cô, gật đầu nói: “Vậy khi nào cậu quyết định xong thì nhắn QQ cho tớ nhé, tớ ở cùng cậu.”
Cô ấy giờ đã coi Tô Ngôn là bạn thân, đương nhiên là có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu rồi.
“Ừ.” Tô Ngôn gật đầu.
Hy vọng mẹ sẽ đồng ý.
Cuộc đối thoại của hai người lọt vào tai Giang Ngộ, ở nội trú?
Hắn đang nghĩ gì đó, lại thấy Đàm Thư Dư xuất hiện ở cửa lớp 12-3.
Cậu ta lớn tiếng nói: “Anh Ngộ, tối nay đi không?”
Giọng Đàm Thư Dư vốn đã lớn, lại đứng ở cửa, đương nhiên ai cũng nghe thấy.
Mọi người: “……”
Trời ơi, nghe câu này sao mà có vẻ không thích hợp với trẻ nhỏ vậy?
Hai nam thần này quả nhiên có chút tình cảm đặc biệt sao?
Tô Ngôn lén nhìn sang Giang Ngộ bên cạnh, thấy Giang Ngộ cũng đang nhìn mình.
Cô chột dạ nhanh chóng thu hồi ánh mắt.
Chuyện, chuyện gì vậy?
Tình anh em xã hội chủ nghĩa sao?
Giang Ngộ thấy ánh mắt cô nhìn mình rất kỳ quặc, không khỏi nhíu mày, đột nhiên đứng lên.
“Nhường đường.”
Giọng hắn trầm ấm rất dễ nghe.
Tô Ngôn chậm rãi đứng dậy, nhường đường cho hắn ra ngoài.
Rõ ràng hắn có thể đi ra từ phía sau.
Giang Ngộ tay đút túi, vẫn giữ dáng vẻ uể oải mà thờ ơ.
Hắn chuẩn bị đi, nhưng lại đột nhiên dừng lại.
Hắn nhìn người bạn nhỏ thấp hơn mình rất nhiều, từ từ nói: “Chỉ là đi chơi bóng thôi.”
“Hả?”
Tô Ngôn nhất thời chưa phản ứng kịp, đợi Giang Ngộ rời đi mới hiểu ra.
Hắn, là đang giải thích với cô sao?
- 🏠 Home
- Thanh Xuân
- Vườn Trường
- Cô Ấy Vị Kẹo
- Chương 31