Hắn nhéo cái mông đầy đặn của cô, tát cô hai cái, cố gắng không xuất tinh.
"Vậy thì dùng miệng cho phần còn lại, em thấy thế nào?"
Tần Tiêu đỏ mặt thở hổn hển nói: "Chủ nhân nói thế thì là vậy "
Tư Trì An cười nhạo: "Muốn uống nướ© ŧıểυ của chủ nhân cứ việc nói thẳng, tôi nhất định cho em uống, quỳ xuống đi, kìm lại nướ© ŧıểυ trong bụng, không cho chảy ra ngoài."
"Vâng."
Côn ŧᏂịŧ thô to chậm rãi rời khỏi âʍ ɦộ ướŧ áŧ, mất đi vật khổng lồ bị nhồi nhét vào trong, trong bụng lập tức trống rỗng, Tần Tiêu ngậm chặt âʍ ɦộ, không dám để nướ© ŧıểυ chảy ra ngoài, quỳ rạp xuống trước mặt hắn.
Trước mặt dươиɠ ѵậŧ cao cao đứng thẳng, dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ và vết nướ© ŧıểυ của hắn , nó gần như chuyển sang màu tím đen, còn to hơn cả cổ tay, nhìn gần thật sự rất đáng sợ.
“Còn không mau ngậm lấy?” Hắn trịnh trọng ra lệnh, ngữ khí nghiêm túc.
Tần Tiêu dùng hai tay đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ ướŧ áŧ, há miệng nhẹ nhàng ngậm vào, không dám dùng sức, mùi kinh tởm xông lên chóp mũi, cô chống cự nhắm mắt lại, đem đầu dươиɠ ѵậŧ áp vào họng cô.
Bàn tay ở trên đỉnh đầu của cô hạ xuống, vuốt ve đầu cô, đè dươиɠ ѵậŧ xuống rồi lại cắm vào trong .
"Em phải uống hết, chảy xuống tới một giọt, lại bị một cái tát"
Vừa dứt lời, nướ© ŧıểυ đã chảy ra, cô ừng ực ừng ực không kịp nuốt xuống, dáng vẻ này thật cô cảm thấy xấu hổ, khóe miệng khó tránh khỏi chảy ra một ít, khi còn tưởng tượng lát sau mình sẽ bị đánh , trái tim cô tràn đầy mong đợi , nuốt tốc độ càng nhanh, cũng khẩn cầu có thể được hắn khen ngợi.
Tiểu cɧó ©áϊ ngoan ngoãn nuốt xuống hết nướ© ŧıểυ của hắn, vội vã vì hắn liếʍ sạch sẽ dươиɠ ѵậŧ.
“Thật ngoan.”
Cô nở một nụ cười ngốc nghếch và ngước nhìn hắn bằng ánh mắt sùng bái.
Môi mỏng kéo ra một tia cười lạnh, dùng sức nhéo cằm cô, "Nhưng vẫn còn hai giọt, phải bị trừng phạt "
“Nô ɭệ nguyện ý tiếp nhận trừng phạt của chủ nhân "
"Đương nhiên, em tựa hồ cũng rất chờ mong."
Tư Trì An ngồi ở phía sau trên bồn cầu, Tần Tiêu ghé vào đầu gối hắn, phía dưới còn gắt gao kẹp nướ© ŧıểυ hắn, ngón tay cô không khỏi kích động nắm lấy vạt áo hắn.
Bang!
Lòng bàn tay to rộng vỗ mạnh vào bờ mông thanh tú của cô, bờ mông nảy nở gợi cảm, không nhịn được phát ra tiếng rêи ɾỉ, phi thường thoải mái.
Người đàn ông trên mặt lộ ra vẻ không vui, "Tôi nói em kẹp âʍ ɦộ sao? Nướ© ŧıểυ chảy ra rồi, đồ ngốc!"
Tần Tiêu trong lòng thầm kêu không ổn, vừa rồi cô thoải mái như vậy, nhất thời quên mất.
Nướ© ŧıểυ từ âʍ ɦộ chảy ra, chảy xuống đùi rồi chảy xuống bắp chân đến mắt cá chân , ướt sũng cả người.
“Xin, xin lỗi chủ nhân, chủ nhân tôi sai rồi.”
“Muộn!”
Bạch bạch bạch vài tiếng, liên tiếp ăn gần mười cái bàn tay, nửa cái mông bên phải hoàn toàn trái ngược với nửa còn lại, sưng nổi lên một gò nhỏ , nóng rát đau, một bên còn kẹp chặt lấy.
“Sai rồi, tôi sai rồi a chủ nhân, đau quá, cầu xin ngài nhẹ chút , nô ɭệ lần sau không dám.”
Tư Trì An ngẩng mặt lên, không vui nhíu mày: “Còn muốn có lần sau sao?”
“Ô ô không có, tôi không có.”
Hắn lại vươn lòng bàn tay về phía cô, tát vào mặt cô, bang một tiếng phá lệ thanh thúy, mặt bị tát lệch qua một bên, Tần Tiêu vừa đau vừa sướиɠ, hắn có thể nhìn rõ cảm xúc trên mặt cô.
"Rất sướиɠ? "
Cô không dám nói.
"Nói chuyện !"
“Sướиɠ …”
Tư Trì An nhướng mày, cũng phản ứng không quá lớn.
"Đã như vậy, thì muốn ăn tát mấy cái."
"Nghe, nghe chủ nhân."
Hắn kéo mạnh tóc cô, "Tôi bảo em trả lời, không được hỏi ngược lại!"
“Mười, mười cái.”