Chương 3: Câu dẫn tưởng bị thao, quỳ gối trên ghế cưỡng ép khẩu giao/ Bị thao không khép miệng được/cảm tạ tiểu chủ nhân( H + SM)

"Chủ nhân, không....ta sẽ ngoan ngoãn" Cô quỳ xuống với đôi mắt ngấn lệ, bàn tay của người đàn ông thô bạo nhào nặn cặρ √υ" mềm mại của cô, dùng tay véo nó,siết chặt. Đó là điều duy nhất làm hài lòng anh ta.

"Em không muốn bị thao à ? Trèo lên ghế quỳ xuống, giữ hai tay lên vịn"

"Vâng chủ nhân"

Chiếc váy dây treo được vén lên, để lộ cặp mông đầy đặn, căng tròn và mềm mại, phần tự tin nhất của cô,bĩu môi cao hơn nữa, môi âʍ ɦộ màu hồng khép chặt, mái tóc được cắt tỉa cẩn thận và âʍ ɦộ hồng hào, là vũ khí quyến rũ đàn ông.

Nhưng, không những anh ta còn dửng dưng mà nhét vào đó một cây gậy mát xa, nó không to bằng côn ŧᏂịŧ của anh ta, còn lạnh nữa.

Tần Tiếu bất mãn không dám nói, Tư Trì An cầm lấy tay cầm nhét đi vào.

"Gì....."

Không ngờ hắn lại như thế này, gậy mát xa cùng với mị thịt quấn quít lấy nhau, thống khổ không chịu nổi.

Anh vỗ mạnh vào mông cô, với giọng giảng dạy " Có quá nhiều nước, em pải chặn nó lại để khỏi chảy nước"

"Chủ nhân a.."

Cô thực sự muốn côn ŧᏂịŧ của anh, âʍ đa͙σ của cô co rút lại.

Tư Trì An đem người cô kéo đến, cắt bỏ chiếc váy dây mặc trên người cô, từ eo cô xoa một cái rạch, kéo chiếc váy bị hỏng xuống ném xuống đất, trên ngực cô có dán hai miếng dán ngực sáng loáng.

"Xấc xược"

Chỉ là đánh giá một từ, và từ tiếng nói buồn tẻ đó mà cô lại chảy nhiều hơn.

Xé miếng dán đầṳ ѵú ra, cầm lấy hai cái kẹp đầṳ ѵú có chuông, kẹp chặt lấy đầṳ ѵú hồng nhuận, đau đớn nhanh chóng trở nên cứng ngắc, Tần Tiếu không nhịn được mà kẹp cặt lấy hạ thể của mình.

Bắn tung té.

Với một tiếng nổ lớn, bên dưới trống rỗng khiến cô choáng váng.

Máʏ яυиɠ bị cô trực tiếp đẩy ra, qυყ đầυ giả màu đen dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ sáng lạn rơi xuống đất, tinh khí bắn tung tóe khắp nơi.

Tư Trì An cúi đầu nhìn, khóe miệng giật giật "Chờ không nổi sao? Tiểu tử em a, xem ra gậy mát xa không thể thỏa mãn em"

Đúng là cô không thể thỏa mãn được....

Cô cắn chặt môi dưới của mình.

"Tôi không yêu cầu em đẩy máʏ яυиɠ ra, phải phạt em thôi!!! Đánh vào mông em?" Anh vuốt ve bờ mông mịn màng của cô và neo lại đôi mắt đen "Nhưng tôi không nghĩ đây không phải là hình phạt cho em mà là phần thưởng"

Vung tay một cái tát vào mông cô, nửa bên trái mông hiện lên dấu tay đỏ ửng, Tần Tiếu không khỏi rêи ɾỉ, thở hổn hển, từ trong miệng lại chảy ra nước, lại sắp ngã xuống.

"Chậc chậc"

Lại một cái tát nữa, cô chưa kịp phản ứng đã tát liên tiếp vào mông cô năm cái, đều hướng về một chỗ, mông trái bị sưng tấy, trên da xuất hiện những hạt li ti như sắp bị đánh nát da.

"Ưʍ...chủ nhân"

"Em không nên cảm ơn tôi sao?"

"Cảm ơn, cảm ơn cái tát mà chủ nhân ban thưởng"

"Thật tuyệt"

Anh bắt đầu lột chiếc thắt lưng quanh eo và kéo nó ra.

Nghĩ rằng mình sẽ quất cô, an vô thức nhắm mắt lại, cơn đau như mong đợi không ập đến, anh ném thắt lưng xuống, kéo xích quần xuống, kéo chiếc áo sơ mi đen ra khỏi quần, và trong chiếc qυầи ɭóŧ màu xám, nó không thể quấn lấy ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc, to đến mức xuất thần.

Vẻ mặt của người đàn ông vẫn như cũ, cởϊ qυầи áo trước mặt một người phụ nữ thật chậm rãi và bài bản, anh toát ra một khí chất kinh nể, nhưng côn ŧᏂịŧ đang nhô cao là bằng chính rõ ràng cho niềm đam mê của anh ta.

Tần Tiếu đắc ý cắn môi dưới, ánh mắt không hề rời khỏi đại thụ dày đặc màu tím.

"Thích?" Anh hỏi

"Thích...cậu chủ nhỏ"

"Vậy thì liếʍ đi"

Tư Trì An đi tới trước mặt cô, thấy cô nóng lòng muốn cúi đầu xuống liếʍ, liền cặn cô lại, con điếm nóng nảy không thể quan tâm đến bất kì tứ gì.

Anh nắm lấy tóc dài của cô, bóp chặt đầu cô, cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào trong cổ họng, Tần Tiếu há to miệng, khóe miệng sắp rách ra, không đủ oxi để thở liền đẩy ra.

Thật khó chịu, đến nghẹt thở.

Người đàn ông không buông tha cho cô, anh ôm đầu cô đẩy mạnh hơn chục lần, nước mắt chảy ra, tóc tai bù xù dính vào mặt, nước bọt vón thành bọt, chỉ có thể nghe thấy tiếng cô thở liên hồi, khuôn mặt đau đớn đỏ bừng.

Hắn rốt cục rút ra, Tần Tiếu ho khan há to mồm, trên ghế chảy nước miếng ròng ròng.

Nhưng cô chưa kịp bình tĩnh thì người đàn ông đã đi ra sau lưng cô, mở mông ra rồi đâm mạnh vào.

Cho dù có chảy bao nhiêu nước cũng không thể chống lại một vật dày như vậy cắm thẳng vào lỗ tử ©υиɠ, cô khó chịu che bụng, cảm giác chướng bụng và đau đớn khiến cô phát điên.

Tát một cái mông còn sưng đỏ của cô "Tôi nói em hai tay giữ lâý hai tay vịn"

Tần Tiếu vội vàng tuân lệnh, nắm chặt tay vịn, móng tay cắm vào da "Vâng....chủ nhân"

Tác động của anh quá mạnh bạo khiến cô phải siết chặt tay vịn, bầu ngực liên tục lắc lư, tiếng chuông vang lên giòn giã khiến anh muốn ȶᏂασ cô đến chết đi sống lại, Tần Tiếu không thở nổi, đành phải mở miệng ra thở. Một loạt tiếng bạch bach vang lên liên tục, nghĩ rằng cô sẽ bị ngất trong giây tới.

"A chủ...nhân....đau quá! A....con đĩ..ooh, chịu không nổi...côn ŧᏂịŧ to quá, ooh..."

Anh lại vỗ mông cô không thương tiếc "Em tên gì? Quên à?"

Cô suy sụp khóc "Tiểu sư muội, là tiểu sư muội, lớn quá rồi...cầu xin thương xót tiểu sư muội của ta"

"Con đĩ vừa rồi không ngậm được miệng sao?Sao lại nhiều du͙© vọиɠ như vậy?Chơi bời lêu lổng mà buông tha cho tiểu tử em khá là thủ đoạn"

Anh tát vào mông cô nhiều lần liên tiếp, nó thật khiến anh phải nói rằng cặp mông mềm mại này tuyệt hơn khuôn mặt khi bị tát, đôi mông mềm mại, cho dù đút vào bao nhiêu lần đi chăng nữa thì thứ nước lênh láng chảy ra từ âʍ ɦộ của cô vẫn nhiều, đến nỗi làm lôиɠ ʍυ ©ôи ŧɧịt̠ anh ướt nhẹp.

Bắp thịt trên đùi nam nhân căng thẳng, đường ngân như kéo dài từ cơ bụng xuống rõ ràng, tốc độ ©ôи ŧɧịt̠ đâm vào trở nên gấp đôi, tim cô như muốn bị đẩy ra ngoài. Không kiểm soát được mà hét lên.

"Có mát không" Tư Trì An nắm lấy tay cô và kéo lên trong khi đưa vào.

"A!Thật là mát mẻ...ưm, thật là mát , tiểu sư muội bị đút vào thật thoải mái, thật thoải mái a...chủ nhân thật tốt, không chịu nổi nữa rồi....!"

Anh không khỏi lộ ra một nụ cười xấu xa, nâng mặt cô lên, tát vào nửa khuôn mặt của cô "Thật rẻ tiền"

"Ooh, ah...cảm ơn vì cái tát mà chủ nhân ban cho"

Đầu tóc rối bời và cô bị đυ. gần như muốn tan xương nát thịt, để ổn định cơ thể, cô chỉ có thể giữ chặt tay vịn hết mức, xương cánh tay mỏng manh nhô ra cứng ngắc khiến cô bĩu môi một cách khó khăn.

"Quá..nhanh quá chủ nhân, ôi chao sắp chết rồi! Ưʍ...cậu chủ nhỏ lớn như vậy, làm ơn..nhẹ nhàng một chút,a,không tốt, thật sự không tốt!"

Cô khóc lóc van xin nưng thay vì kiềm chế, Tư Trì An càng làm mạnh hơn, cả đầu dươиɠ ѵậŧ đam thẳng vào cổ tử ©υиɠ.