Chương 20: Không cần đồ vật không nghe lời

“Không phải, không phải chủ nhân! Người nghe tôi giải thích.”"Cô còn muốn giải thích cái gì!" Tư Trì An bắt lấy tóc cô, giận cười

"Chẳng lẽ cô muốn nói cho tôi biết, bức ảnh này là do P gửi tới, Tần Tiêu cô thức thời như vậy, trực tiếp nói cho tôi biết, đây là do ai thao cô đến thần hôn điên đảo!!"

“Không có, ô thật sự không có!”

Cô ôm đùi hắn, ngửa đầu khóc rống lên

"Là bạn trai cũ của tôi, hắn cưỡиɠ ɠiαи tôi, tôi không biết hắn sẽ gửi bức ảnh này đến cho anh nhưng anh phải tin tưởng tôi, thật sự không phải tôi tự nguyện, tôi là bị cưỡиɠ ɠiαи.”

Tư Trì An vuốt khuôn mặt sưng lên của cô, đánh một cái bàn tay vào mặt

“Nói thật cho tôi, lấy cai cớ này để tôi không nghĩ tới đúng không, cô nói dối càng ngày càng cao minh, đây là lần thứ tư cô nói dối ?”

Tần Tiêu cầu xin mở to hai mắt, khủng hoảng, không khống chế được nước mắt ra bên ngoài, không ngừng lắc đầu, quệt nước mắt đi.

“Tôi không có, tôi thật chưa nói dối, là hắn cưỡиɠ ɠiαи tôi, tôi rõ ràng không muốn, chính là do hắn đánh tôi, tôi thật sự đã phản kháng nhưng mà không thể phản kháng được nữa mới cùng hắn làm, chủ nhân người tin tưởng tôi, thực xin lỗi, thực xin lỗi.”

Trong mắt hắn lạnh lùng u ám, sức lực ngón tay rất lớn, cằm hồng lên rất đau.

"Tần Tiêu, cô há mồm ra nói thì có bao nhiêu là sự thật? Cô đã lừa gạt tôi rất nhiều lần, mỗi một lần đều bị tôi vạch trần, còn không rõ sao? Lại còn có lần sau, trực tiếp cút đi, tôi không cần đồ vật không nghe lời”

Tần Tiêu sắc mặt biến đổi, hoảng loạn bắt lấy ống quần hắn

“Chủ nhân, không thể không cần tôi, không cần vứt bỏ tôi, chủ nhân"

Tư Trì An kéo tay cô ra, không chút cố sức nào ném cô qua một bên, ngã xuống rồi đứng dậy.

“Hôm nay không hứng thú cùng cô chơi, lần này giáo huấn thành thật nhớ kỹ, tôi thực không thoải mái!”

Hắn nhấp thẳng môi mỏng đỏ thắm, mắt đen sắc bén nhìn quét qua cô, nhanh rời khỏi phòng, để lại cô một mình ngồi tại chỗ.

Nước mắt đã xử lý qua nên không hề chảy, Tần Tiêu cúi đầu lau nước mắt xuống còn ngốc ngốc quỳ trên mặt đất không nhúc nhích.

Cô chưa từng gặp được loại tình huống này, nếu thật sự Tư Trì An không tiếp tục chơi cùng cô, cô sẽ thiếu mất một chủ nhân tốt như vậy.

Việc quái này hết thảy đều tại tên gia hỏa đáng chết Lâm Tư Dương, tên biếи ŧɦái, lần sau nhìn thấy hắn sẽ chính tay đâm chết tên chó đó!!

Cô nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chuyện này không trùng hợp như vậy, nhất định là hắn đem di động của cô đi phá mật khẩu nên nhìn thấy bên trong thông tin liên hệ có Tư Trì An.