Chương 43: Náo động

"Trách ta, lần này tính ta không đúng, được không?" Lâm Thanh Ý mềm giọng tiếp tục dỗ nói, có thể hưởng thụ sự phục vụ của mình, bình hoa coi như là phần độc nhất.

"Vốn là ngươi không đúng, lần này ta miễn cưỡng tha thứ cho ngươi, lần sau không được như vậy nữa." Tần Thời Việt thấy Lâm Thanh Ý nhận sai, cảm giác lại khá hơn một chút, quyết định chính thức tha thứ cho người nào đó.

"Đây mới là người sau này muốn làm ảnh hậu, đại khí!" Lâm Thanh Ý cười nói.

"Lời này của ngươi nghe không giống lời hay, càng giống đang cười ta hơn." Tần Thời Việt vẫn rất tự mình hiểu lấy, diễn xuất của mình cách ảnh hậu còn mười vạn tám ngàn dặm, có thể thoát khỏi hố đen diễn xuất, bình hoa số một trong làng giải trí, mình nên cười trộm. Bình hoa làm ảnh hậu quả thật có chút khó, bất quá làm ảnh hậu nữ nhân, liền dễ dàng hơn nhiều.

"Thật lòng mà nói, bảo bối vừa rồi diễn tốt biết bao nhiêu!" Lâm Thanh Ý nhẹ nhàng bỏ thêm một câu, chính mình vừa rồi thiếu chút nữa liền mắc câu, không đúng, hẳn là mắc câu, nữ nhân ngốc này lại trực tiếp ném ra ngoài.

"Ngươi tức giận à?" Tần Thời Việt nghe ra cảm xúc trong lời nói của Lâm Thanh Ý, có chút cao hứng.

"Ta đây là đang khẳng định diễn xuất của bảo bối." Lâm Thanh Ý không thừa nhận mình tức giận, ít nhất không thể thừa nhận với bình hoa.

"Ngươi đùa giỡn ta nhiều lần như vậy, chẳng lẽ còn không cho phép ta có qua có lại sao?" Tần Thời Việt dùng vai của mình nhẹ nhàng đυ.ng Lâm Thanh Ý. Động tác của Tần Thời Việt là cầu hòa, nhưng tư thái lại đắc ý.

"Ngươi cao hứng là tốt rồi." Lâm Thanh Ý không muốn tiếp tục đề tài này, nàng cũng cảm thấy gặp quỷ, chính mình dĩ nhiên cũng có lúc rơi vào hạ phong.

"Vậy bây giờ bắt đầu đối diễn?" Tần Thời Việt hỏi.

"Hôm nay không đối diễn, chúng ta chọn một bộ phim để xem, ta sẽ giải thích cho ngươi." Có lẽ là vừa rồi Tần Thời Việt thêm cảnh, khiến Lâm Thanh Ý đêm nay không muốn diễn nữa.

"Được." Tần Thời Việt thật ra biết, bộ phim thần tượng này của mình, dưới tình huống lấy bản chất thật ra diễn, đối với diễn xuất của mình cũng không có tiến bộ đáng kể, tựa như làm bài tập, vẫn luôn làm những câu hỏi giống nhau. Một khi câu hỏi thay đổi, mình phỏng chừng sẽ lại bị mù, cho nên giờ phút này xem phim giảng giải diễn xuất, tương đương với bắt đầu làm câu hỏi khác, Tần Thời Việt vẫn rất chờ mong.

Tần Thời Việt chủ động mở màn hình lớn trong phòng tổng thống, biểu hiện khá tích cực.

"Chọn bộ phim nào?" Tần Thời Việt tò mò hỏi.

"Nghịch lưu." Lâm Thanh Ý đã ngồi trên sô pha. Khoảng thời gian trước Tần Thời Việt đã xem qua tất cả các bộ phim của Lâm Thanh Ý, sau khi Lâm Thanh Ý nói ra tên bộ phim, Tần Thời Việt không hề xa lạ.

Người phụ nữ này thật đúng là rất tự ái, lại lấy điện ảnh mình từng diễn để giảng giải, cô còn tưởng rằng thế nào cũng nên lấy điện ảnh vô cùng kinh điển của nước ngoài làm ví dụ.

"Ngươi xem phim của mình không xấu hổ sao?" Tần Thời Việt tò mò hỏi, tự mình xem phim mình đã diễn, xấu hổ đến mức chỉ muốn chọc hai mắt.

"Không xấu hổ, dù sao ta cũng diễn không kém." Nhìn lại những bộ phim mình từng đóng trước đây, có thể suy nghĩ nhiều hơn, ví dụ như sẽ suy nghĩ cách diễn lúc đó có phải là tốt nhất hay không, bây giờ dùng cách diễn thành thục hơn, sẽ như thế nào?

"Ngươi tự tin như vậy sao?" Tần Thời Việt có chút hâm mộ Lâm Thanh Ý tự tin như vậy.

"Ngươi cảm thấy ta diễn không tốt sao?" Lâm Thanh Ý hỏi ngược lại.

"Ta lại chưa xem qua, quỷ biết ngươi diễn có tốt hay không!" Tần Thời Việt chột dạ nói dối, trên thực tế Lâm Thanh Ý điện ảnh nàng toàn bộ xem xong, có hai bộ điện ảnh, nàng xem ba lần. Lâm Thanh Ý điểm bộ phim này, vừa vặn chính là bộ phim nàng xem ba lần, không vì cái gì khác, liền vì bên trong bộ phim này, Lâm Thanh Ý có một đoạn trêu chết người cảnh giường chiếu, cái kia lưng đẹp, cái kia xinh đẹp eo nhỏ, toàn bộ lộ ra. Dáng người quá tốt, làm cho chính mình thân là tình địch, cũng nhịn không được nhìn thêm vài lần. Lúc ấy xem liền cảm thấy nữ nhân này mặt ngoài trong trẻo nhưng lạnh lùng, kỳ thật bên trong gợi cảm muốn ch.ết, bằng không quay không ra cảnh giường chiếu trêu người như vậy.

Tần Thời Việt cũng không biết mình xuất phát từ tâm trạng gì, đã xem bộ phim này trọn vẹn ba lần, về phần cảnh giường chiếu kia, ách... có thể còn xem không chỉ ba lần. Lúc này Lâm Thanh Ý chọn bộ kịch này, khiến tâm tình Tần Thời Việt rất vi diệu, luôn cảm giác tâm tư nhỏ nhen thăm dò Lâm Thanh Ý lúc trước của mình bị đâm trúng.

Tần Thời Việt nhanh chóng ngăn chặn cảm giác chột dạ của mình, nghĩ thầm chỉ cần mình không thừa nhận đã xem bộ phim này, Lâm Thanh Ý chắc chắn cũng không biết mình vì cảnh giường chiếu kia mà đã xem bộ phim này ba lần.

Lâm Thanh Ý không hoài nghi lý do thoái thác của Tần Thời Việt, với thái độ tránh xa mình lúc trước, cũng không chú ý đến mình, đương nhiên cũng sẽ không chú ý đến bộ phim mình đóng.

Quả thật cô cũng cố ý chọn bộ phim này, bộ phim này là bộ phim có quy mô lớn nhất mà cô từng đóng, mùi vị nữ tính và sức căng tìиɧ ɖu͙© mười phần. Tần Thời Việt cong, cũng có nghĩa là ít nhiều mang theo chút sắc đẹp quyến rũ.

"Thuận tiện tắt đèn." Lâm Thanh Ý dặn dò Tần Thời Việt, dường như như vậy mới có không khí xem phim. Nàng biết bóng tối có thể sinh ra mập mờ.

Sau khi Tần Thời Việt tắt hết đèn, tất cả đã chuẩn bị xong xuôi, ngồi xuống bên cạnh Lâm Thanh Ý, chuẩn bị nghe cao kiến của Lâm Thanh Ý về diễn xuất.

Thật đúng là đừng nói, Tần Thời Việt xem qua ba lần bộ phim này, đột nhiên cảm giác mình giống như học sinh giỏi đã chuẩn bị bài tập, đối với nội dung bộ phim, đã thập phần quen thuộc.

Chỉ là bộ phim mới bắt đầu vài phút, Lâm Thanh Ý đã thay đổi tư thế, cô tựa hồ rất tự nhiên đem thân thể của mình dựa trên người Tần Thời Việt.

Tần Thời Việt vốn một lòng muốn làm sự nghiệp, khi mỹ nhân đột nhiên dán lên thì tâm trạng rối loạn, cảm giác trong lòng đột nhiên nhảy ra một con nai con.

Sô pha lớn như vậy, nữ nhân này dựa vào chỗ nào không tốt, nhất định phải dựa vào người mình. Tư thế này, nói thân mật rất thân mật, nếu nói chỉ là thẳng nữ thân mật dựa vào một chút, tựa hồ cũng có thể giải thích thông suốt.

Tần Thời Việt ép buộc bản thân chỉ coi Lâm Thanh Ý là một cô gái thẳng. Thẳng nữ đáng hận trong lúc vô tình mê người nhất, Tần Thời Việt đáng thương cong thành hương muỗi bị mỹ nhân dán lên làm cho thân thể đều muốn cứng đờ.

Tần Thời Việt rất do dự, có nên đẩy nữ nhân này ra hay không? Không đẩy đi, mình rất khó không bị sắc đẹp ảnh hưởng, thậm chí sẽ nhịn không được suy nghĩ nhiều, cảm thấy nữ nhân này có thể đối với mình có một chút ý tứ như vậy. Nhưng cô lại sợ mình suy nghĩ nhiều, trên mạng không phải có một tin đồn thịnh hành, một trong ba ảo giác lớn trên đời: nàng thích ta. Tần Thời Việt cảm thấy lúc này mình có chút ảo giác như vậy, mặc cho người phụ nữ tựa vào mình, cô sợ mình sẽ bệnh nặng hơn.

Nhưng Tần Thời Việt lại nghĩ, để nàng dựa vào một chút, cũng sẽ không mất một miếng thịt. Hơn nữa, mình là nữ thanh niên lớn tuổi, thiếu phụ nữ làm dịu như thế, hormone cũng sắp mất cân đối, lúc này có một người phụ nữ, hòa giải hormone của mình một chút, để cho mình có loại xôn xao trở lại thời kỳ trưởng thành, kỳ thật cũng rất tốt. Huống chi trên người Lâm Thanh Ý còn rất thơm, Tần Thời Việt thậm chí nhịn không được len lén ngửi mùi thơm trên tóc Lâm Thanh Ý. Dầu gội đầu này nhãn hiệu gì, dễ ngửi như vậy?

Ảo giác thứ này là không tốt, nếu như có vạn nhất thì sao? Vạn nhất ảo giác trở thành sự thật thì sao?

Lâm Thanh Ý tự nhiên nhận thấy được Tần Thời Việt thân thể cứng ngắc một chút, chính mình tới gần, đối với nàng vẫn là có lực ảnh hưởng nhất định. Tần Thời Việt không cự tuyệt sự gần gũi của mình, khiến Lâm Thanh Ý trong bóng tối khẽ nhếch khóe miệng.

Ngay khi Tần Thời Việt còn đang suy nghĩ lung tung, Lâm Thanh Ý ngược lại rất tận chức tận trách giảng giải.

"Diễn viên muốn học cách hòa nhập, đầu tiên phải tiêu diệt tính cách của mình, phù hợp với nội dung vở diễn thiết lập khí thế và hành vi của nhân vật, phân tích nguyên nhân hình thành tính cách nhân vật..." Tần Thời Việt biết Lâm Thanh Ý muốn dạy kỹ năng thực tế, vì vậy liền tạm thời đè nén tâm tư lộn xộn của mình xuống, chăm chú nghe Lâm Thanh Ý giảng giải.

"Giá trị quan của nhân vật, xử lý chi tiết nội dung vở diễn, cùng với sự kết hợp diễn xuất vừa đúng. Ngươi xem, vai diễn này của hắn xử lý rất khá, giá trị quan của nhân vật quyết định sự lựa chọn và đấu tranh của hắn, lại thông qua biểu cảm, động tác biểu hiện ra cảm xúc của hắn, loại chi tiết này xử lý rất tốt..." Lâm Thanh Ý vốn dựa vào cánh tay Tần Thời Việt, dường như xem phim và giảng giải đã hao phí tinh lực của cô, thân thể nhu nhược không xương trượt xuống phía dưới, trực tiếp nằm xuống, gối đầu lên đùi Tần Thời Việt.

Tần Thời Việt nhìn người nào đó không khách khí đem đùi mình làm gối đầu, nhịn không được nghĩ, thẳng nữ cũng sẽ có tư thế như vậy sao? Sao cô lại cảm thấy đây là tư thế chỉ có tình nhân mới có. Nhưng người nào đó dạy quả thật đều là vì ích lợi diễn xuất, Tần Thời Việt cảm thấy cống hiến một cái đùi, hoàn toàn đáng giá.

Lâm Thanh Ý tựa hồ sợ chính mình tiêu hóa không hết, cũng không nói tiếp nữa, chỉ chọn một hai cái đặc sắc ống kính giải thích. Tựa hồ có chút mệt mỏi, nằm ở trên đùi mình nhắm mắt giả ngủ, Tần Thời Việt đều lo lắng nàng sẽ nằm trên đùi mình nằm ngủ. Nhưng thỉnh thoảng cô vẫn nói một hai câu, để Tần Thời Việt xác định cô còn đang nghe phim, vẫn chưa ngủ.

Cuối cùng, nội dung phim đã đến, Tần Thời Việt, người đã xem cảnh giường chiếu rất nhiều lần.

***

Tác giả có lời muốn nói:

Về phần miêu tả diễn xuất, tra trên mạng, cộng thêm tự mình thêm vào, không phải người chuyên nghiệp, xin đừng khảo cứu.