Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Ấy Thích Tìm Đường Chết

Chương 16: Bóng Đen Quỷ Dị

« Chương TrướcChương Tiếp »
- Chú Chung không. . . không còn sống nữa ư?

Cố Tiểu Nhã khó mà tin nổi.

- Vậy câu ta nói chuẩn bị thuốc cho cha. . . là sao?

Không ai trả lời câu hỏi của cô ta.

Một lát sau, lớp phó học tập đánh tiếng:

- Tôi còn một câu hỏi nữa, Chung Tư Gia đến từ thành phố nào vậy?

- Thành phố A.

Cố Thần Phong đáp ngay.

- Nó làm việc ở bên đó.

- Thành phố A ư? Chẳng phải tháng trước ở đó xảy ra án mạng sao?

Giọng nói của Cố Tiểu Nhã run run.

- Cũng là một buổi tụ hội, có một nhóm người tiệc tùng trong biệt thự, kết quả là chết hết. . .

Còn vụ này nữa à? Từ Đồ Nhiên vô thức vểnh tai lên nghe nhưng lớp trưởng lại chen vào cắt ngang lời cô ta.

- Đến tới nước này rồi, có nghĩ tới những chuyện này cũng vô ích. Chỉ là . . . Tự mình dọa mình mà thôi.

Lớp trưởng quay lại chủ đề lần nữa, cố gắng giữ giọng nói mình thật bình tĩnh.

- Chơi tiếp đi. Tới lượt ai rồi?

- Từ Đồ Nhiên là người chơi sống lại đầu tiên nên nhảy thẳng tới lượt của cậu ta.

Lớp phó học tập nói xong thì đưa xúc xắc cho Từ Đồ Nhiên.

Nét mặt cô ta bình tĩnh nhưng tay lại run cầm cập, xúc xắc gần như rơi vào lòng bàn tay Từ Đồ Nhiên.

Từ Đồ Nhiên vỗ tay cô ta trấn an rồi tiện tay hất xúc xắc lên.



Cô gieo được 6, 2. Quân cờ đi tới trước 8 bước, vừa đúng dừng ngay ô ‘Sự kiện’.

Cô lập tức rút thẻ, nhưng trên mặt thẻ không chỉ có hình vẽ như trước nữa. Hình ảnh chiếc đồng hồ được bao phủ bởi những dòng chữ viết tay nhỏ xíu có thể đọc được bằng mắt thường.

Từ Đồ Nhiên hơi nhíu mày, lướt mắt qua mặt bàn mới chợt phát hiện chiếc đèn pin nhỏ đã biến mất.

Những người khác cũng lập tức phát hiện ra chuyện này, họ lại thảo luận lần nữa.

Cô không tham gia vào mà nhìn thẳng vào những dòng chữ trên thẻ, đọc một lần, ánh mắt thay đổi ngay tức khắc.

[Sự kiện: Nhóm của bạn đã chấp nhận thử thách dũng cảm của chủ homestay.

Bây giờ bạn có quyền chỉ định một người chơi chưa bị đào thải bất kỳ trong trò chơi, người bị chỉ định cần hoàn thành thử thách dưới đây: Đứng thẳng bằng hai chân, cúi người xuống nhìn ra sau từ giữa hai chân.

Trong quá trình quan sát không được phát ra tiếng động, không được di chuyển, không được nhắm mắt.

Sau 10 giây, thử thách được xem như hoàn thành.

Trong thời gian quy định, nếu không hoàn thành thử thách thì người bị thử thách sẽ bị đào thải.

Trong thời gian quy định, nếu bạn không chỉ định người bị thử thách thì bạn sẽ bị đào thải.

Người bị thử thách không được từ chối thực hiện thử thách.]

[Nhắc nhở thân thiện 1: Ánh mắt tò mò chắc chắn sẽ thu hút sự dòm ngó của những người khác.

Nếu người thách đấu thấy có điều gì lạ, vui lòng không chia sẻ với những người chơi khác.

Nếu bạn nói ra, xin đảm bảo rằng bạn có thể rời khỏi căn phòng này nhanh hơn những người khác.]

[Nhắc nhở thân thiện 2: Ở đây chẳng có ai thích những đứa trẻ có thành tích kém cả.]

. . . Thoạt nhìn thì tương tự với nội dung mà lớp trưởng rút được khi trước, chỉ thêm vài dòng mà thôi.

Nhưng thực tế lại thâm hơn rất nhiều lần.

Từ Đồ Nhiên nhìn tấm thẻ trong tay, trong đáy lòng thầm cười xùy một tiếng, chợt phát hiện ánh mắt tò mò của những người khác nên bèn để tấm thẻ lên bàn, thẳng chân rồi cúi người xuống.

Dù lớp trưởng chưa xem kỹ mặt thẻ nhưng thấy tư thế này của Từ Đồ Nhiên cũng hiểu ra, định mở miệng ngăn cản thì Từ Đồ Nhiên đã cúi đầu xuống rồi.



- Không sao đâu, canh giờ giúp tôi là được rồi.

Cô nói xong thì nhìn chăm chăm về phía trước.

Tầm mắt bỗng chốc nghiêng ngả khiến người ta hơi khó chịu.

Từ Đồ Nhiên tốn một chút thời gian để thích nghi rồi lập tức cảm thấy không thích hợp.

Trước mắt cô là cầu thang dẫn lên tầng 2.

Theo vị trí và tư thế của Từ Đồ Nhiên, hẳn cô chỉ nhìn thấy được cạnh của cầu thang, nhưng sự thật là giờ cô đang nhìn thấy cầu thang.

Trên các bậc thang trống rỗng nhưng lại nghe được tiếng cộp cộp của những tấm gỗ bị giẫm lên.

Âm thanh đó càng lúc càng tới gần, Từ Đồ Nhiên nhìn tới trước không chớp mắt, trong lòng thầm đếm thời gian, lúc đếm tới giây thứ 8 thì trước mắt bỗng lóe lên.

Trên bậc thang đối diện cô xuất hiện một cái bóng đen.

Bóng đen có hình dáng như một người trưởng thành, nó lẳng lặng đứng ở nửa trên cầu thang, tay chân dài tới quỷ dị mà lại cứng ngắc khiến Từ Đồ Nhiên không khỏi nhớ tới ‘Slender Man’ trong truyền thuyết đô thị phương Tây.

Ngay lúc bóng đen xuất hiện, âm thanh nhắc nhở +10 điểm chết chóc vang lên.

Hiếm khi mà Từ Đồ Nhiên lại không thấy vui vì điều này.

Bởi vì. . . Đánh không lại.

Cô nhìn bóng dáng kia trong chốc lát rồi chợt hiểu ra, cực kỳ tiếc nuối vì sự nhận biết muộn màng này.

Khác với cái bóng mờ ảo mà cô nhìn thấy trên người lớp trưởng trước đó, cái bóng đen trước mặt khiến cô có cảm giác áp bức mạnh mẽ hơn nhiều.

Hơi thở lạnh buốt phả vào mặt như một con dao làm bằng gió, xoáy vào gáy cô khiến cô mỏi nhừ.

Từ Đồ Nhiên không biết đây là hiệu ứng cường hóa của ‘Vực’ nhưng lại vô thức hiểu ra cái bóng đen này có đẳng cấp cao hơn nhiều cái bóng vừa gặp ban nãy. . . Ít ra cũng không phải cấp độ mà cô có thể chiến đấu một mình được.

Cũng chẳng biết vụ thêm điểm cường hóa kỹ năng có thể giúp mình mạnh lên được bao nhiêu nữa.

Nhưng giờ xem ra thực lực hai bên vẫn cách xa nhau lắm.

Từ Đồ Nhiên lẳng lặng gạt bỏ ý định làm sai để chết nhanh.
« Chương TrướcChương Tiếp »