Thời đại mạt thế, tang thi đầy rẫy, nơi nơi đều có thể thấy, con người cũng khó lòng địch lại số lượng đông đảo như vậy. Muốn sinh tồn, muốn từ hoàn cảnh ác liệt tồn tại, cần thiết phải nhún nhường. T …
Thời đại mạt thế, tang thi đầy rẫy, nơi nơi đều có thể thấy, con người cũng khó lòng địch lại số lượng đông đảo như vậy.
Muốn sinh tồn, muốn từ hoàn cảnh ác liệt tồn tại, cần thiết phải nhún nhường.
Tang thi nắm giữ quyền chủ động, nhân loại cùng với tang thi cấp cao làm giao dịch, trao đổi tài nguyên
Một bên đưa máu, một bên bảo hộ.
Một người chỉ được nuôi nhiều nhất là một con tang thi cấp cao, mọi người đều cảm thấy cuộc sống quá khó khăn thiếu thốn, bóp ra từng giọt máu để dành dùng.
Chỉ có tình huống nhà Tam Vô là hơi đặc biệt.
Tam Vô nhìn chằm chằm đám tang thi đang chen chúc trước mặt, gõ nắp nồi, mất kiên nhẫn nói: "Đã nói bao nhiêu lần rồi, lúc lấy cơm phải xếp hàng!"
Đám tang thi nghiêng đầu xếp hàng.
Tam Vô xúc một muỗng cải thảo.
"Cầm chén chắc vào!" Mặt cô vô cảm, "Chuẩn bị.... Điểm danh?"
"Một!"
"Hai!"
.......
"Mười một!"
Tam Vô tức giận quăng muỗng cơm, "Sao lại như thế! Sao lại dư một con rồi! Cuộc sống này còn muốn trôi qua không!"
Ngoài tang thi, Tam Vô còn nuôi thêm một con mèo biến dị mắt bạc có cánh làm đồ ăn dự bị.
Con mèo này tính tình rất lớn, cô đã vất vả nuôi nó béo ú, nó lại chạy mất.
Tam Vô đau lòng vì đồ ăn dự bị của mình, cảm thấy sẽ không bao giờ gặp được một con mèo nào béo như thế trong đời, không ngờ trong một lần đại chiến.
Lão đại có hai cánh sau lưng trong truyền thuyết đang nhìn cô từ trên cao.
Tam Vô: "Đôi mắt to màu bạc và đôi cánh của anh, hình như mình đã thấy ở đâu đó thì phải?"
hay