Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Ấy Làm Loạn, Vì Tôi Cho Phép!

Chương 62: Cảnh Quay Đầu Tiên

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thế là, buổi tối hôm đó... Con người nào đó tự nói rằng nếu đêm nay làm gì đó với cô thì sẽ là cún.... Nhưng rồi, ai đó lại không giữ lời... Nửa đêm nửa hôm lại lôi cô dậy... Rồi sủa gâu gâu gâu, sau đó.... Sau đó thì ai cũng biết rồi đó...

[........................]

Sáng sớm ngày hôm sau

Ngày hôm nay Vũ Dạ Triệt có một cuộc hợp quan trọng với các cổ đông, đương nhiên là có cả Thất Uông Lang và Tuyền Ân, nên từ sớm anh phải rời khỏi nhà... Nơi mà Nhược Uyển tạm gọi là "Ái Vân Ổ"

Do Vũ Dạ Triệt sáng sớm đã quấy rầy mình nên Nhược Uyển cũng không thể nào ngủ lại được nữa. Hơn nữa là, sáng nay cô cũng có một cảnh quay sớm... Vì vậy, Nhược Uyển cũng hài lòng ngồi trên xích đu bên ngoài vườn, trên tay cầm kịch bản định đọc sơ qua.

Nhân vật của cô là "Hình Trầm Y" là một nhân vật nữ rất xinh đẹp nhưng lại có cá tính rất giống với con trai. Hình gia lại là một gia đình giàu có bật nhất ở Đế Đô, do Hình gia không có con trai... Nên từ nhỏ, Hình Trầm Y đã được dạy dỗ như một đứa con trai, ngay cả phong cách cũng như sở thích. Nhưng không biết là vận may hay xúi quẩy mà cô tiểu thư ngổ ngáo Hình Trầm Y lại đem lòng si tình một người bạn cùng lớp,rất nho nhã lại vô cùng thư sinh - chính là Anh Cách do Nhϊếp Vưu Chính thủ vai.

Nhược Uyển lười biếng liền gấp kịch bản lại, khi cô và Mộ Sa đã chuẩn bị xong, thì bất chợt... Cô mới nhớ đến Hàng Hạo, khi cô định gọi cho anh thì nhận được một họp thư thoại từ Hàng Hạo

"Tiểu Ái, nếu như em nghe được họp thư thoại này của anh, chắc em và Vũ Dạ Triệt đã làm lành rồi đúng không. Hàng Hạo anh xưa nay là con người ích kỉ và ngang ngược, nhưng vì em... Vì hạnh phúc của em... Anh không thể nào trơ mắt nhìn em không vui. Trái tim của em đã sớm lưu giữ mãi hình bóng của Vũ Dạ Triệt, cho dù anh hay một người nào đó tốt hơn cậu ta gấp trăm, gấp ngàn lần đi nữa... Thì em mãi mãi không thể chấp nhận được, nên là... Anh sẽ là người buông vậy. Tiểu Ái, hứa với anh... Đừng bảo giờ để bản thân bị thiệt, nếu như Vũ Dạ Triệt hay bất kì ai đó bắt nạt em, cứ gọi cho anh... Cho dù là anh đang ở đâu, anh đều sẽ đến và đòi lại công bằng cho em. Cuối cùng, chúc em hạnh phúc... Người con gái anh yêu"

Nhược Uyển nghe xong bất giác nước mắt của cô không kiềm được liền rơi xuống, cô thật sự quên mất sự hiện diện của Hàng Hạo ngay khi Vũ Dạ Triệt xuất hiện. Hàng Hạo nói rất đúng, có lẽ cho dù hắn ta có cố gắng nhiều thế nào... Thì trái tim của cô vẫn ở mãi một nơi, đó là Vũ Dạ Triệt

Khi Mộ Sa nhìn thấy cô khóc thì có chút bối rối, nhưng Nhược Uyển lại nói không sao, nên Mộ Sa mới yên lòng. Thật tâm thì Mộ Sa không biết từ khi nào mà bản thân Mộ Sa lại quan tâm và lo lắng cho Nhược Uyển nhiều như vậy, cứ như là cô đang lo lắng cho một người chị.... Nhắc đến đó, thì Mộ Sa lại nhớ đến Mộ Kiêu, cô không biết người anh trai này của cô đang lưu lạc ở đâu rồi. Từ khi Mộ Sa đến Phong Thành thì người anh trai yêu quý này liền biệt tăm, cứ như là chơi trò trốn tìm. Nhưng Mộ Sa tự khắc biết, Mộ Kiêu sẽ không sao.

Đến phim trường, Nhược Uyển vừa đến thì Vũ Dương đã theo chân phía sau, cậu ta cười hề hề nhìn cô, thật ra sáng nay Vũ Dương đã bị Vũ Dạ Triệt và Lâm Âm mắng cho một trận. Tuy là cách tỏ tình rất độc đáo, nhưng mà... Cái lời tỏ tình mà Vũ Dương dạy Vũ Dạ Triệt thật sự rất buồn nôn. Nên Vũ Dương liền cong chân chạy đến đây cầu cứu "chị dâu" của mình

- Vũ Dương, Dạ Triệt là do anh dạy hư đúng không?

- Ấy... Chị dâu, không có mà... Em chỉ có lòng tốt giúp anh cầu hôn chị thôi mà ~

- Cẩn thận cái miệng của cậu, cẩn thận Tiểu Âm sẽ may lại đấy!

Vũ Dương gật gật đầu, rồi còn cười ngây dại. Nhược Uyển chỉ lắc đầu, rồi đi vào bên trong phòng trang điểm. Bên trong, cô nhìn thấy Hạ Linh Lam và trợ lý Giảo Tuyết của cô ta hai mắt thâm quần, có lẽ tối qua hai người họ đã trằn trọc đến nổi ngủ không được thì phải. Còn Kỳ Tú, sau khi nhìn thấy Nhược Uyển thì liền không xem Chung Quý Đình ra gì, cô nàng tinh nghịch đi đến bên cạnh Nữ Vương của mình, e dè nói

- Chị Uyển, chị thật ngầu a

- Cảm ơn em đã khen, Tiểu Tú Tú!

Nhược Uyển nở một nụ cười chết người. Kỳ Tú vẫy vẫy tay với Chung Quý Đình, nhưng anh chàng Quý Đình liền khinh bỉ. Rõ ràng cùng là nữ nhân với nhau, vậy mà đứa con gái tên Kỳ Tú này lại bị rớt liêm sỉ dưới chân khi gặp Nhược Uyển. Anh ta ghim

Anh ta định quay sang nói chuyện với Du Cảnh, thì chợt Chung Quý Đình nhận ra... Du Cảnh đã phóng đến bên cạnh Nhược Uyển từ đời nào, làm cho Chung Quý Đình há hốc.

- Chị Uyển, chị gọi em là Tiểu Du hay Tiểu Cảnh đi...

- Nè Du Cảnh, cậu có còn miếng liêm sỉ nào không vậy hả?

- Liêm sỉ gì tầm này, Chị Uyển... Chị gọi đi... Em là fan não tàn của chị.

Nhược Uyển chỉ cười, rồi đạo diễn gọi cô cùng Nhϊếp Vưu Chính đến để chuẩn bị quay cảnh đầu tiên. Trước khi bắt đầu diễn thì đạo diễn nói

- Tiểu Uyển, cô diễn chậm lại một chút. Ít nhiều gì Vưu Chính vẫn là đàn em của cô.

Nhược Uyển ra dấu tay "Ok", thế là bắt đầu quay

[.....................]

Cảnh quay đầu tiên là hình ảnh một nữ nhân vô cùng quyến rũ bước chân vào một quán bar lớn. Đó không ai khác chính là Hình Trầm Y, hiện tại chỉ mới 20 tuổi, là sinh viên năm hai đại học. Nhưng, sáng thì cô đến trường, tối thì lại vào bar. Với vẻ ngoài thu hút cả nam lẫn nữ như Hình Trầm Y, thì vào bar là chuyện bình thường.

Thường thì cô sẽ đến cùng một người bạn thân là Duẫn Lâm, nhưng hôm nay Duẫn Lâm không đến cùng cô. Hình Trầm Y cũng chẳng để tâm, cô đi vào một góc khuất, rồi ngồi ở đó

Một lúc sau, Anh Cách bước ra liền làm Hình Trầm Y kinh ngạc. Đó không phải là người bạn học cùng cô sao? Trong đầu của Hình Trầm Y lóe lên một tia trêu ghẹo, cô gọi phục vụ... Đương nhiên Anh Cách sẽ đến

- Không ngờ tôi lại gặp cậu ở đâu. Anh Cách...

- Cậu là....

- Là ai cũng không quan trọng...

Hình Trầm Y nói xong, liền đứng dậy, đẩy Anh Cách vào góc tường, nữ cường nhìn anh một hồi, cô liếʍ liếʍ môi mình.... Lưu manh mới

- Cùng nhau chơi một đêm... 500 vạn, thế nào?

[........................còn..................]

Mới đầu phim mà chị bạo quáaa aaaaa
« Chương TrướcChương Tiếp »