Thấy Uyển Ý Nghiên đã sợ đến câm lặng, Doãn Chy đứng dậy phủi áo, cất con dao vào.
Thật ra con dao này cô mượn chơi thôi, ai ngờ Tài Triệu cho mượn thật!
Dạ Phong Lệ và Đông Phương cũng vội tiến đến chỗ Doãn Chy. Cô hôm nay mặc đồ...khá ngắn!
" Phong Lệ, Đông Phương, cả hai đến đây để gặp nhau hả? " Cô vừa quay sang đã thấy hai người đàn ông này, liền hỏi.
" Không " cả hai đồng thanh. Ai lại muốn gặp nhau chứ?
" Tìm Uyển Ý Nghiên? " Cô cau mày.
" Ừ " Cả hai đồng thanh.
Cô nhún vai:" Nhưng em giải quyết rồi, chắc hai người cũng thấy "
Cô biết trước sau gì Dạ Phong Lệ cũng đến tìm Uyển Ý Nghiên. Đàn ông ra tay với phụ nữ lại bị gắn mác danh hèn hạ, chi bằng tự tay cô xử lí.
Còn Đông Phương...anh ấy quen biết Uyển Ý Nghiên?
Dạ Phong Lệ nhìn bộ váy cô đang mặc mà ho vài cái, vội cởϊ áσ vest ra khoác lên cho cô.
" Em không biết lạnh à? Còn ăn mặc như vậy đến đây " Dạ Phong Lệ ghé sát tai cô, nói nhỏ.
" Đi đánh ghen cũng phải đẹp chút " Doãn Chy nhìn anh, như chú mèo nhỏ.
Lúc nãy thì như sư tử Hà Đông, giờ liền nũng nịu như mèo nhỏ. Đúng là...phụ nữ thật sự khó hiểu!
" Chơi đủ rồi, về thôi " Anh nắm tay cô, kéo ra khỏi quán bar.
Đông Phương không nói gì. Đi lại chỗ Uyển Ý Nghiên, đưa tay nâng cầm cô ả lên:" Cô biết tôi mà? "
" Có chết thành tro tôi cũng nhận ra anh " Uyển Ý Nghiên ủy khuất nhìn Đông Phương.
" Cô biết tôi cũng định nói gì rồi? " Đông Phương rất điềm tĩnh.
" Chính anh hủy hoại đời tôi, đừng mong tôi cho con trai sống yên " Uyển Ý Nghiên cười lớn nói. Mọi người xung quanh thấy...cô ả điên thật rồi!
Bốp
Không kìm được tức giận, anh đưa tay tát cô ta.
" Uyển Ý Nghiên, hôm nay cô bắt tôi động thủ....thì cô hiểu rồi chứ? " Đông Phương lạnh lùng nói.
" Nếu anh đυ.ng đến tôi, tôi sẽ kiện anh vì tội cưỡиɠ ɧϊếp, sẽ cho mọi người biết Dạ Tâm là đứa con sau đêm đó của hai chúng ta. Anh nói đi, để thằng bé chịu sự tạp nham của cuộc đời, thì sao nhỉ? " Uyển Ý Nghiên cười khinh. Căn bản vì tiền chỉ là phụ, thứ cô ta muốn là báo thù Đông Phương hủy hoại cuộc đời mình.
" Cô..." Đông Phương đưa tay bóp lấy cổ Uyển Ý Nghiên.
" Anh ra tay với loại người này, đáng không? " Tài Triệu bước vào, bỏ tay trong túi quần nhìn Đông Phương.
Anh nhìn Triệu, rồi bỏ tay ra khỏi cổ ả.
" Anh nói đúng, tôi không nên bẩn tay với loại người này " Đông Phương đứng dậy, cô ả là đang chọc tức anh để đạt được mục đích...không thể manh động!
" Đúng là ba nào con nấy " Tài Triệu nhún vai, mấy ngày nay...anh đã tìm ra hết sự việc rồi!
Tâm Tâm, không ngờ người đàn ông này là ba ruột của con!