Vốn dĩ họp phụ huynh tối thứ sao là do giáo viên trong trường đã nghĩ kỹ, bởi vì hầu như đa số phụ huynh đều rãnh tối thứ 6. Nhưng thật ra cũng không phải mỗi người đều rãnh, như ta, đêm nay vừa lúc ta trực đêm. Ta cùng một bác sĩ khác nói, cô ta nói con trai nhà cô ta cũng phải họp phụ huynh, ta đang buồn bực thì chim non chạy đến nói có thể trực đêm. Sau đó ta nói với cấp trên, kết quả cũng không vấn đề gì, ta mới thả lỏng.
Thật thật theo nguyên tắc mà nói thực tập sinh không thể một mình trực đêm, nhưng thật ra trong nhiều bệnh viện trong nước cũng có chuyện thực tập sinh trực đêm, cho nên cũng không có gì lớn. hơn nữa nhà ta cách bệnh viện không xa, nếu như có chuyện chim non làm không được cũng có thể gọi điện thoại.
Tiết Đồng hai hôm nay vẫn luôn như đại lão gia mà sai bảo ta, chỉ cần ta ở nhà thì chuyện gì cũng do ta làm, nhưng ta muốn chạm cậu ta một cái cũng không được. đáng ghét, ta còn muốn thử mấy cách xem được trên mạng lên người cậu ta mà.
Tuy rằng ta giống như lúc trước giả vờ ngốc cũng có thể đem Tiết Đồng làm, có điều, nhìn thấy thanh nẹp trên tay cậu ta, ta vẫn là không xuống tay được.
Hừ, ta lúc trước rất không thích học, rõ ràng đã ở chung với Tiết Đồng 4 năm rồi, nhưng một lần cũng không có giúp cậu ta làm mở rộng, cũng không có làm bôi trơn, thậm chí ngay cả giúp cậu ta tuốt ống cũng không tình nguyện lắm, khẩu giao gì đó, căn bản cũng chưa từng có. Chỉ cần vừa nghĩ đến đem ngón tay đưa vào phía sau cậu ta là đã cảm thấy buồn nôn, càng đừng nói đưa vào mấy ngón tay như trong GV.
Nhưng, nếu như ta thân là một nam đồng tính, ngay cả mấy thứ này cũng không làm được, vậy không phải là quá ngốc sao? Lại nói, lúc trước cũng thôi đi, nhưng bây giờ vì tính phúc của ta, ta nhất định phải học tập tốt một chút.
Trong trường học của Tô Nam, mỗi phụ huynh đều lái xe cùng con mình đến, gần trường học đến bên ngoài đều là xe đậu. con nít bây giờ, quá biết khoe khoang rồi, ba mẹ là ngành gì, lái xe gì, mỗi tháng tiền tiêu vặt bao nhiêu đều là tư sản khoe khoang. Ta bởi vì ở cách trường học chỉ có mấy trăm mét, cho nên ở trong nhà nấu cơm và ăn xong thì mang Tô Nam đi bộ đến trường học. lái xe qua cũng không có chỗ đậu, đó mới là ăn no căng chân chính. Tuy rằng lái xe cảm giác có mặt mũi, nhưng là vì mặt mũi mà giả vờ ra vẻ thì rất là ngốc.
Trong trường học, mỗi lần họp phụ huynh đều là mẹ đi thì nhiều, nhưng ba thì cũng có. Mấy lúc bình thường con nít chơi giỡn sẽ đem tên ba mẹ lôi ra chung, mọi người cũng quen biết nhau.
Có một cô bé rất dễ thương, mắt rất to, rất đáng yêu, cô bé lúc nhìn thấy Tô Nam nhà ta lập tức vui vẻ chạy qua chào hỏi thân thiết với nó. Tô Nam kéo tay của cô bé, rất tự hào nói với ta: “Ba, đây là bạn gái con, Tiểu Linh.”
Ta thiếu chút nữa bị sặc nước bọt, bạn gái? Lớp 1? Con nít bây giờ thật là yêu sớm mà. Nhớ bọn ta năm đó, đều lên cấp ba mới nắm tay mà còn bị nói là yêu sớm, so với bọn nhỏ, chúng ta năm đó chỉ xem như mãnh vụn.
Có một cô bé cũng không tệ, nhưng trên mặt có chút tàn nhang nhìn thấy Tô Nam, chạy qua nắm một tay khác của thằng nhóc, nói với người phụ nữ đi theo cô bé: “Mẹ, mẹ xem, đây là bạn trai con.”
“Tinh Tinh, tớ đã nói là tớ thích Tiểu Linh.”
“Tinh Tinh, Tô Nam là bạn trai tớ, cậu đừng hòng cướp.”
“Hừ, Tiểu Linh, dù sao cậu vẫn chưa kết hôn cùng Tô Nam, cậu ấy vẫn có quyền lựa chọn.”
Phốc~~~~nhìn quan hệ tay ba của ba đứa trẻ trước mắt, ta cực kỳ muốn thổ huyết. ta là thế hệ 7x, đối với người 6x mà nói, chúng ta thật là hạnh phúc vô biên. Thế hệ 8x, 9x cũng cũng 1 thế hệ so một thế hệ, nhưng bây giờ là thế hệ 10x, bảo đảm có thể khiến xu hướng 9x gì đó nhảy loạn trên mạng cũng phải thẹn thùng gì đó gọi sóng sau đè sóng trước.
Không chỉ ta, ngay cả mẹ của tiểu Linh và Tinh Tinh cũng cực kỳ lúng túng. Ba người lớn bọn ta chào hỏi lẫn nhau, mẹ của Tinh Tinh thì đã vô cùng nhiệt tình mà hỏi vấn đề chăm sóc sức khỏe, sau đó từ trong túi xách to của cô ta lấy ra một lọ protein ra giới thiệu.
Ta còn nghĩ cô ta tại sao lại nhiệt tình vậy, hóa ra là muốn an lợi
(aka dụ dỗ). Aiz, nếu như nói lúc bạn ra ngoài có người cực kỳ thân thiện hỏi bạn chuyện này chuyện kia, cùng bạn chào hỏi, đó chỉ có thể là người làm hai loại nghề, một là làm bảo hiểm, hai chính là làm an lợi.
Có thể là không ít người đều khá nhạy cảm với sức khỏe bản thân, hi vọng có thể duy trì và cải thiện tình hình sức khỏe, cho nên mỗi loại thực phẩm bổ dưỡng bây giờ rất được ưa chuộng. mấy thứ như tai biến mạch máu não gì đó, an lợi, hoàn mỹ, Mai Lâm Khải gì đó đều thấy đầy.
Có mấy phụ huynh cùng người phụ nữ làm an lợi trò chuyện rất vui, bọn họ đều nói mình dùng mấy thứ như protein, collogen, chất xơ. Mẹ của Tinh Tinh nhìn ta trốn một bên, liền hỏi ta có dùng mấy thứ này không.
Protein tinh khiết 99% rất có tác dụng sao? Ngốc, chúng ta thật sự cần cái này sao? Nếu là chỉ ăn protein thì còn cần bác sĩ bọn ta làm gì?
Bị mấy người phụ nữ nhìn, ta rất không dễ chịu nên nói: “Tôi là bác sĩ.”
Tô Nam nhà ta ở một bên chen vào một cậu: “Ba con là bác sĩ nhi khoa.”
Oa, lời này vừa nói, ta bị mấy người phụ nữ vây quanh, một cái hai cái đều hỏi ta con nhà cô ta thế này thế kia là chuyện gì. Ta kháo, ta sao mà thấy đi so với đi làm còn mệt hơn vậy?
Thật không dễ gì giáo viên tới, kêu phụ huynh bọn ta đi vào, mà bọn trẻ thì đứng ngoài lớp học.
Ta cũng tốt nghiệp nhiều năm rồi, bây giờ lại ngồi trong lớp học của trường tiểu học nghe giáo viên trên bục giảng nói chuyện, cảm thấy rất lạ. nói thế nào nhỉ? Giống như trong tiểu thuyết trọng sinh nói vừa tốt nghiệp đại học lại trọng sinh đến tiểu học, tâm trạng rất vi diệu.
Liên quan đến Tô Nam nhà ta, ta cũng biết tật của nó, vấn đề then chốt là tên nhóc này là ta lúc nhỏ đều giống nhau thích suy nghĩ kỳ lạ. lúc thi có rất nhiều câu hỏi rất đơn giản, nhưng đều bỏ trống, mà ngược lại mấy câu hỏi người ta làm không được thì đều làm đúng. Giáo viên nói tên nhóc Tô Nam này có một chút thông minh, nhưng có lúc dễ bị thông minh làm cho thông minh hại.
Aiz, tên ngốc Tô Nam này, đơn giản chính là phiên bản lúc nhỏ của ta. Có điều, ta lúc nhỏ cũng không có diễm ngộ như nó, cũng khỏi nhắc gì đó mà trái ôm phải ấp.
Lúc họp phụ huynh xong Tô Nam còn ở trước mặt các phụ huynh bọn to mà hôn lên mặt tiểu Linh một cái, Tinh Tinh không chịu được, chạy qua túm mặt Tô Nam hung hăng hôn lên môi nó một cái, khiến bọn phụ huynh ta đây rớt cằm. ta bất giác cảm thán, cũng may bọn nó mới là con nít 7 tuổi, cũng không sợ bọn chúng bây giờ phạm sai lầm gì.
Buổi tối ta muốn đưa Tô Nam về nhà mẹ nó, nó nói muốn ở lại chỗ ta, ta tuy rằng bên mặt rất nghiêm túc nói có phải muốn ở lại chỗ ta để lên mạng không, nhưng trong lòng lại đang âm thầm cười trộm. haha, hai ngày nay ta với Tiết Đồng ngủ riêng, bây giờ Tô Nam ngủ ở đây, Tiết Đồng cậu ta chắc không thể nào lại để ta ngủ ở thư phòng đâu ha?
Ta gọi điện thoại cho Uyển Uyển, nói Tô Nam tối nay ở chỗ ta, Uyển Uyển lại kêu Tô Nam nói với cô ấy vài câu rồi mới yên tâm cúp điện thoại.
Tô Nam nói: “Ba, thật ra con rất thích ở chỗ của ba, ở đây lại gần trường học, lại có máy tính chơi, mỗi ngày sáng sớm còn có ăn sáng ở nhà, chú Tiết cũng sẽ dạy con học. có điều…chính là ba với chú Tiết buổi tối hơi ồn một chút.”
Mặt ta đen quá nữa…tên nhóc này, lỗ tai cũng quá nhạy cảm rồi đi?
Buổi tối lúc đi ngủ Tiết Đồng nói muốn tắm, ta liền đi pha nước, sau đó giúp cậu ta cởϊ qυầи áo, dùng túi nhựua bao tay cậu ta lại xong mới giúp cậu ta tắm. đầu tiên ở ngoài bồn tắm giúp cậu ta cạo râu, sau đó bắt đầu chà lưng, sau khi chà xong Tiết Đồng kêu ta cũng vào bồn tắm, ta đem chút khoái trá trong lòng cởi sạch đồ ngồi vào trong bồn tắm.
Bởi vì mùa đông nước nhanh lạnh hơn, chúng ta cũng không ở trong bồn tắm làm gì, chỉ là sau khi tắm xong giúp Tiết Đồng lau khô thì cậu ta mặc quần boxer mà đi, ta cũng lau mấy cái cho khô rồi mặc đồ ngủ đi vào phòng ngủ.
Tiết Đồng đã chờ ta từ sớm trong ổ chăn, cánh tay trái cậu ta bị thương, cho nên ta ngủ bên phải cậu ta, tránh để đυ.ng đến cánh tay cậu ta. Ta sau khi chui vào ổ chăn thì tim vẫn đập rất nhanh, nhưng sau khi tắt đèn đợi mãi thì cậu ta cũng không nói gì với ta, thật giống như chỉ một lúc đã ngủ mất.
Tối như hủ nút, ta nhắm mắt liền có thể cảm thấy hơi ấm của cậu ấy tỏa ra bên người ta. Nhẹ nhàng mò đến điện thoại ta trên tủ đầu giường, trốn trong ổ chăn lên trang web gay mới phát hiện hai ngày nay, bên trong xem tư liệu dạy học của hai tiểu thuyết gay cao H, sau đó nhét điện thoại dưới gối, cả người chui vào trong ổ chăn.
Tiểu thuyết nói có một đoạn là một người ở trong chăn khẩu giao cho người khác, ta cũng muốn thử. Chỉ là khẩu giao mà, lúc trước ta cũng chưa từng nghĩ tới. có điều Tiết Đồng đều giúp ta khẩu giao nhiều lần như vậy, ta giúp cậu ta khẩu giao thì làm sao?
Mắt ta trong bóng tối cái gì cũng không nhìn thấy, cho nên dứt khoát nhắm mắt, ảo tưởng mình đang nằm mơ, ta nằm sấp lên người Tiết Đồng, liếʍ nhẹ lên l*иg ngực trần trụi của cậu ta, hai điểm nhỏ đó trong bóng tối rất khó tìm, nhưng đều là đàn ông, chắc là ở chỗ nào ta vẫn biết được.
Ta có thể cảm thấy tiếng tim đập của cậu ta nhanh lên rất nhiều, cho nên liền liếʍ một vòng, giống như lúc trước cậu ta thường làm cho ta. Dần dần, ta liếʍ đến rốn cậu ta, lại hướng xuống…chym cậu ta đã vươn vai đứng dậy rồi.
Đem chym đã nửa cứng nắm trong tay, ta cũng không biết tiếp theo ta nên làm gì, nhưng khẩu giao nha, ta thì xem như lúc bình thường ăn lạp xưởng đem thứ đó cho vô miệng ngậm.
“Ngốc, đừng dùng răng cắn chứ!” Tiết Đồng vén chăn ra nói với ta: “Đồ ngốc, không biết khẩu giao thì không thể giống như ăn kem mà liếʍ lên liếʍ xuống sao, anh xem anh đang ăn lạp xưởng sao?”
Ách, ta vừa nãy chính là nghĩ đến đang ăn lạp xưởng…
Ta đem chăn lần nữa kéo về, sau đó bắt đầu liếʍ lên xuống, tay phải của Tiết Đồng vươn ra sờ sau cổ ta, từng bước từng bước dạy ta làm sao liếʍ, còn dang rộng hai chân đem thân thể hướng về ta mở ra, còn nhét cho ta một thứ muốn ta dùng tay giúp cậu ta mở rộng phía sau.
Ta đem phía trước cậu ta khẩu giao đến đau, khiến cậu ta hít khí lạnh, ngón tay ta với vào quá nhanh, đem cậu ta chọc đến đau. Khiến cậu ta liều mạng mắng ta là heo, cuối cùng không thể không dạy ta từng bước từng bước một làm sao để mở rộng phía sau.
Cuối cùng đợi sau khi cậu ta phun ra ta nhớ đến tình tiết trong tiểu thuyết nói, chính là đem thứ cậu ta phun ra bôi lên chym đã nghẹn từ lâu của ta, rút ngón tay ra thì đâm vào, hai chúng ta đau đến suýt la lên.
Cậu ta đau, là bởi vì ta đâm vào không đúng vị tư thế, ta lại không mở rộng đủ. Ta đau, là bởi vì cúc hoa cậu ta sắp đem chym ta kẹp chết rồi.
Cũng may hai bọn ta cũng làm qua nhiều lần rồi, hai bọn ta cũng từ từ tìm đúng vị trí, lúc này mới khiến hai ta cũng không đau lắm. loại cảm giác hoàn toàn chủ động thượng Tiết Đồng này, vẫn thật là đau đến sướиɠ.
Thật không dễ gì chym ta sau khi thả lỏng thì Tiết Đồng đã đem vai ta cắn đến in dấu thật sâu, cậu ta hung hăng nói: “Tô Đình Chi tên ngốc nhà anh, cũng đã làm với em bốn năm rồi sao mà còn non như vậy hả? trên thế giới này phiền phức nhất chính là chim non đó.”
“Anh chính là chim non, em kinh nghiệm phong phú thì em chỉ anh nhiều một chút.”
“Mịa nó, em trước khi gặp anh đều nằm trên, kinh nghiệm bên dưới căn bản không có, làm sao chỉ anh hả?”
“Em cũng là chim non thì đừng nói anh chim non.”
“Anh vốn dĩ là non.”
“Được thôi, anh là chim non, anh sau này sẽ nỗ lực.”
Sáng sớm hôm sau, lúc ta đến bệnh viện làm việc, mới biết hóa ra chim non quả nhiên là phiền phức nhất trên thế giới này. Bởi vì tên chim non trực đêm hôm qua đã phạm một lỗi rất lớn...sai lầm liên quan đến mạng người.