Chương 10
Giới võng phối náo nhiệt gần nữa tháng rồi cũng khôi phục lại tĩnh lặng trong dĩ vãng. Các bài post mới được up lên rồi lại chìm xuống, kỳ thực cũng không có gì hot, đại thể quay chung quanh chuyện của đại thần với tiểu thụ nhà đại thần.
Tô Lam mới nhận làm hậu kì cho một vở kịch, thể loại cổ phong quyền mưu(1), không có CP, là do quy mao đạo diễn đại thúc phi thường chú trọng, lúc nào ở trong xã đoàn nhắc đi nhắc một câu: “Đạo diễn hảo quy mao nha, cảm giác sẽ không yêu lần nữa(2)…”
Hỉ Oa vừa mới bắt đầu vẽ tranh trang trí đã bị Lâu thúc không lưu tình châm chọc: “Đây là cổ phong quyền mưu, cô rốt cuộc định vẽ tranh hai nam nhân dựa vào nhau hay đang tranh đoạt quyền lực?”
“Thí! Chuẩn bị còn không có ý kiến mà một đạo diễn như anh sao lắm chuyện vậy? Tức chết tôi!” Hỉ Oa gặp phải Lâu Thư là luôn luôn xù lông, “Có bản lĩnh thì anh đi mà vẽ, tôi không có bản lĩnh, tôi mặc kệ.”
Khi Hỉ Oa tìm tới Quân lâm thiên hạ thì là Tô Lam đang login, nhìn thấy tin nhắn tới thiếu chút nữa kêu lên.
Hỉ Oa: Đại thần! Anh quen biết Tô Lam sama có thể cho em một bức tranh không QAQ
Quân lâm thiên hạ: Ân?
Hỉ Oa: Chính là cái kịch quyền mưu kia, em van anh đó QAQ
Hỉ Oa: Đại thần! Em biết anh onl, đừng lờ em mà QAQ
Quân lâm thiên hạ: … Vừa giúp em hỏi, cậu ấy nói không được.
Hỉ Oa: … = =!! Em biết là đời này em không có cơ hội tiếp xúc với Tô Lam sama mà!!! *khóc* ┭┮﹏┭┮
Quân lâm thiên hạ: Cố gắng lên nhé XDD
Hỉ Oa: Đại thần, anh bỗng nhiên trở nên thật dễ gần!! Em cuốn gói đi sửa tranh đây!!
Tô Lam 囧囧 tắt cửa sổ nói chuyện, nghe nói Lâu Thư rất quy mao, ai mà không làm được việc sẽ bị hắn đá ra khỏi cửa, Hỉ Oa, em tự cầu phúc đi.
Diễn đàn quyết định PIA kịch, Tô Lam login YY, trong gian phòng bỗng nhiên yên tĩnh một cách quỷ dị, Mạc Ly đang lên mạch, nick sáng nhưng không nói gì. Qua hồi lâu, Tô Lam nghe thấy thanh âm của Lâu Thư, “Tiểu Ly, biểu hiện của cậu hôm nay không tốt, tâm tình không vui sao?”
Thanh âm của Mạc Ly vẫn trong trẻo như trước nhưng có chút lạnh lùng, “Không có gì, chỉ là nhân vật trong kịch bản có chút khó diễn đạt, tôi sẽ điều chỉnh lại.”
Lâu Thư cười khẽ, “Nếu như cần, tôi có thể giúp riêng cậu(3)”
“…Cảm tạ, không cần.”
Lâu Thư giả bộ tiếc nuối nói, “Được rồi, vậy chúng ta lần sau sẽ làm lại.”
Mạc Ly: “Được, xin lỗi. Buổi tối đi, tôi có thời gian, anh thì sao?”
Lâu Thư: “Cậu có thời gian là tốt rồi, tôi lúc nào cũng được.”
Trong khung chat.
Mưa mùa hạ: An bảo bối! Sao cậu lại tới đây? Mau mau lên mạch nói chuyện đi! Tôi chưa từng được nghe tiếng cậu!
Hỉ Oa: Mùa hạ, cô đừng có biểu hiện như một fan cuồng có được không?
Mưa mùa hạ: Lẽ nào tôi không phải là fan của Kỳ An sama sao?
Kỳ An: …
Mưa mùa hạ: An bảo bối, cậu đừng nói với tôi là hôm nay không có cách nào để lên mạch nhá.
Tô Lam nhìn mèo con đang ngủ đến thiên hôn địa ám, mở mạch nói, “Mùa hạ, xin chào.”
Thanh âm của Tô Lam chỉ có thể dùng hai chữ êm tai để hình dung, không tính là hoa lệ, cũng không có cảm giác nam tính tráng kiện, thế nhưng nghe vào lại có thể mang tới cảm giác nhộn nhạo trong lòng, phảng phất như ánh nắng chiếc vào ngực, tựa như dòng nước mát chảy qua cổ họng, làm người ta nhịn không được mà bị thanh âm kia hấp dẫn.
Vì thế Mùa hạ khi nghe thấy tiếng của Kỳ An thì hưng phấn dị thường: “An bảo bối, cậu nói lại lần nữa đi, thanh âm của cậu thật dễ nghe!”
“Laury mùa hạ, xin chào, tôi là Kỳ An”
Mưa mùa hạ: Nghe hay lắm!
Hỉ Oa: Lần đầu tiên Mùa hạ bị gọi là Laury mà không nổi điên. Quả nhiên thanh âm của Kỳ An sama có sức quyến rũ chết người! Kỳ An sama, thanh âm của cậu thực sự rất êm tai!
Thanh âm của Hỉ Oa không ngờ rất chững chạc, Tô Lam nghe nói vậy có chút thẹn thùng, “Thanh âm của cậu cũng rất êm tai, ân, so với nhiều thanh âm tôi đã từng nghe còn êm tai hơn, sao cậu không phối âm vậy?”
Hỉ Oa: Được Kỳ An sama ca ngợi thật xấu hổ ~~~ Tôi ở trong Đảng vạn năm mặt than~~~
Mưa mùa hạ: Sai! An bảo bối, cậu dám gọi tôi là Lauri?! Tôi rõ ràng rất chững chạc!
Cá chua ngọt: Laury mùa hạ, cô phản xạ hình cung thực dài…”
Tương Tiểu Vũ vừa mới login cười to: Em gái Mùa hạ đã nhiều năm như vậy cũng không chấp nhận sự thực, thật là đáng buồn.”
Mưa mùa hạ tạc mao: Tương Tiểu Vũ! Gọi tỷ tỷ!
Thanh âm Tương Tiểu Vũ mềm mại, “Em gái Mùa hạ~ Vừa rồi Tiểu An có nói à? Tôi chưa kịp nghe…”
Mưa mùa hạ: Tương Tiểu Vũ, muốn làm nũng thì quay sang công quân Cười gia nhà cậu, cậu làm vậy ở đây sẽ diễn ra sự kiện phun máu mũi tập thể đó.
Khi Tô Lam đang định nói gì đó thì nick vàng Quân lâm thiên hạ vào kênh, không khỏi hỏi, “Sao anh lại ở đây? Không phải đang đi làm sao?”
Hỉ Oa: Lời này nghe có vẻ như Kỳ An sama rất hiểu đại thần nha.
Quân lâm thiên hạ: Đó chính là hậu kì độc quyền của tôi mà, đúng không, Tiểu An?
Tô Lam buồn cực nhéo nhéo quai hàm mình, “Ai là hậu kì độc quyền của anh, hiện tại dàn CAST của tổ không có anh~”
Quân lâm thiên hạ: Cái này đơn giản mà, Bạch Tịch, tùy tiện cho tôi một vai quần chúng đi.
Bạch Tịch: Đại thần đã có lời, tiểu nhân làm sao dám không tuân theo.
Tô Lam: …Tiểu Bạch, sao cậu có thể vô dụng, cứ như vậy khuất phục trước *** uy(4) của đại thần chứ ┭┮﹏┭┮
Bạch Tịch: Kỳ An sama, cậu nói gọi Tiểu Bạch làm lòng tôi xốn xang à nha, thế nhưng, thế nhưng…” Cậu ta nức nở nói, “Tôi càng thích đại thần thiếu nợ ân tình nha ~~~”
“…”
Quân lâm thiên hạ: Hậu kì độc quyền, đã ăn chưa?
Mưa mùa hạ: Lần đầu tiên nghe đại thần ôn nhu quan tâm người khác như vậy a! Đại thần, để em làm chuẩn bị độc quyền của anh nha QAQ
Quân lâm thiên hạ: Mùa hạ, chưa có bạn trai đúng không? Mau mau tìm đại một người rồi gả đi thôi.
Hỉ Oa: Ha ha ha ha ha, đại thần cực độc! *quỳ lạy – ing*
Mưa mùa hạ: Hanh, ngày mai tỷ sẽ tìm! Ngày mai tỷ sẽ nói cho cả thế giới biết tỷ không phải Laury.
Cá chua ngọt: Sau đó cả thế giới đều biết thực ra Mùa hạ là Laury ha ha ha ha ha!
Quân lâm thiên hạ: Tiểu An, nhớ đi ăn đi nhé. Anh bên này có việc.
Bạch Tịch: Cúi chào đại thần ~~
Tô Lam bĩu môi: Đã biết, anh đi đi.
Mưa mùa hạ: Ân, đại thần, anh không sợ tiểu thụ ở nhà ghen sao?
Quân lâm thiên hạ cười cười, không nói gì liền rời phòng, Tô Lam sờ sờ cái bụng xẹp lép của mình, “Tôi đi ăn đây, các cậu cứ trò chuyện đi.”
Mưa mùa hạ: An bảo bối, sao cậu có thể nghe lời đại thần như thế hả?
Hỉ Oa: Tôi thật đáng thẹn lại bắt đầu thấy một đôi CP! Phải làm sao đây?
Bạch Tịch: *xoa cằm* Kết quả đã định trước của CP này, bị số phận ràng buộc ở gần nhau nhưng lại không thể yêu nhau, linh cảm kun đã ào ào tuôn chảy với tôi! Tôi đi viết kịch bản đã~
Hỉ Oa: Hùy!
Tô Lam làm cho mình một phần cơm chiên trứng, nấu mỗi đĩa cơm mà bôi hết cả dầu mỡ lên mặt mày, mèo con nhảy lên bàn nhìn thoảng qua liền chán ghét bỏ đi, đả kích lòng tự trọng của cậu, nhớ tới weibo Tạ Tấn Xuyên lập cho cậu chưa từng post stt nào, cậu liền chụp ảnh cơm trứng rồi up lên.
Kỳ An:Chỉ là món cơm chiên trứng, mặc dù có hơi mỡ, nhưng chắc là vị cũng không tệ lắm?
CV Quân lâm thiên hạ: Ra ngoài mà mua cơm đi *ghét*
Kỳ An: … Anh là đang nói trù nghệ của em kém hơn cửa hàng bên ngoài sao *tức giận*
CV Quân lâm thiên hạ: Chỉ là sợ em bị ngộ độc thực phẩm thôi *cười đểu*
Kỳ An:╭(╯^╰)╮ Em sẽ ăn cái này = =!!
Mưa mùa hạ: @Kỳ An @ CV Quân lâm thiên hạ →→ Hai người đây là liếc mắt đưa tình sao?
CV Quân lâm thiên hạ: Chỉ là quan tâm một chút tới hậu kì độc quyền nhà tôi thôi XD
“Hai vị lầu trên tự trọng a! Đại thần, đây là anh có tân hoan sao? Hậu kì độc quyền hảo manh!
“Gia đình người ta đang nói chuyện, cả nhà tự động rút lui!”
“…”
Tô Lam cũng không reply nữa, cậu phiền muộn ngồi xuống trước bàn ăn, cơm chiên trứng thực là mơ, cho vào trong miệng giống như đang uống một ngụm mỡ vậy, trứng gà cũng cháy xém, mèo con ngồi xổm trên ghế bàn ăn ngước con mắt trong veo lên nhìn cậu. Tô Lam đưa một thìa tới trước mặt nó, nó ngửi ngửi rồi quay đi.
“…”
Nhìn đồng hồ một chút, Tạ Tấn Xuyên còn năm tiếng nữa mới về nhà nấu cơm, Tô Lam yên lặng ăn, một thìa lại một thìa ăn cho xong cơm.
Chuông cửa vang lên, Tô Lam mở cửa.
“Tiên sinh hảo, ngài có gọi, một phần cơm đĩa thịt bò tiêu đen, một phần canh củ từ sườn heo.”
Tô Lam cầm tiền lẻ đưa cho người giao hàng, đối phương lắc đầu, “Đã được thanh toán rồi, mời ngài dùng.”
Hương thơm của canh củ từ xuyên thấu qua hộp, được rồi, Tô Lam thừa nhận, trù nghệ chỉ là phù du, cơm mua ngoài so với cơm chiên trứng kinh tởm kia tuyệt đối mê người hơn.
Meo meo kêu một tiếng – đôi mắt trông mong nhìn chằm chằm hộp cơm trong tay Tô Lam. Cậu đổ thức ăn vào bát ăn của nó.
Tô Lam lấy di động ra nhắn tin cho Tạ Tấn Xuyên: 【 Canh củ từ sườn heo thực ngon, Tạ tiên sinh có lòng XDD】
Tin nhắn của Tạ Tấn Xuyên đến tận khi Tô Lam thu dọn xong bát đũa mới gửi tới: 【Xin lỗi Tô Tô, vừa rồi anh không chú ý điện thoại, em chịu ra ngoài mua là tốt rồi, không ăn cơm rang em tự làm sao?】
Tô Lam giật mình, 【Không phải anh gọi cơm cho em sao?】
【Tô Tô?】
Tô Lam còn chưa kịp trả lời tin nhắn của Tạ Tấn xuyên, điện thoại di động đột nhiên rung lên, biểu thị có tin nhắn mới từ một dãy số xa lạ, Tô Lam nhấn mở, 【Mua bên ngoài vị cũng không tệ ha?】
【 Ai vậy? Sao tự nhiên mua cơm cho tôi?】
【Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là cơm chiên trưng cậu làm trông không được ngon lắm.】
Người này ngay cả chuyện này cũng biết! Bị người này theo dõi làm Tô Lam lạnh cả sống lưng, thế nhưng nói vậy chắc hắn cũng là người trong giới võng phối, làm sao mà hắn biết được Tô Lam chính là Kỳ An? Hắn đến tột cùng là biết được bao nhiêu?
Rất nhanh, người nó gửi tin nhắn tới, 【Thanh âm của cậu vẫn dễ nghe như vậy, chỉ là ngoài dự đoán của tôi, cậu lại ở cùng với Tạ Tấn Xuyên.】
Người quen trước đây sao?
Tô Lam cười nhạt, trực tiếp gọi điện, “Mặc kệ anh là ai, làm ra vẻ huyền bí cũng tốt, uy hϊếp đe dọa cũng được, vô luận mục đích của anh là gì, cũng không có khả năng đạt được đâu.”
Nói xong cũng không đợi đối phương trả lời, cậu tắt điện thoại, ném lên sô pha, nhưng càng ngồi càng cảm thấy không yên, liền mở máy tính hỏi Mùa hạ.
Kỳ An: Mùa hạ, trưa nay trong phòng YY có những ai?
Kỳ An: Trừ cô, Hỉ Oa, Bạch Tịch, Mạc Ly, Tương Tiểu Vũ, Lâu Thư, Cá chua ngọt, còn ai nữa?
Mưa mùa hạ: Hỏi cái này làm gì?
Mưa mùa hạ: Có rất nhiều người, hội A Ngốc, Tư Trữ, được rồi, lúc đó tôi quên khóa phòng nên có lạc vào mấy nick trắng, nhưng sau đó bị tôi đá ra ngoài.
Kỳ An: Được rồi, tôi biết rồi, cảm ơn.
Mưa mùa hạ: Đừng khách khí, An bảo bối này, cậu làm nghề gì vậy →→ Cảm giác như cậu onl cả ngày vậy.
Kỳ An: Nghề nghiệp của tôi tương đối tự do mà thôi XD
Mưa mùa hạ: Thực ngưỡng mộ.
Kỳ An: Đi ngủ trưa đây, bye.
Tô Lam vừa mới tắt cửa sổ nói chuyện với Mưa mùa hạ thì thấy ava của Tạ Tấn Xuyên không ngừng nháy nháy.
Quân lâm thiên hạ: Tô Tô, sao em không trả lời tin nhắn?
Quân lâm thiên hạ: Tô Tô, em có ở nhà không? Sao em tắt điện thoại?
Quân lâm thiên hạ: Tô Tô, xảy ra chuyện gì sao?
Kỳ An: Xin lỗi, vừa rồi có một người lạ nhắn tin cho em, nên em tắt điện thoại. Không có chuyện gì đâu, anh đừng lo lắng.
Quân lâm thiên hạ: Nói thật đi, có phải là người gọi cơm cho em không?
Kỳ An: Bị anh đoán trúng rồi QAQ
Kỳ An: Thực kì lạ, ôi chao, chờ anh về rồi bàn tiếp.
Quân lâm thiên hạ: Giờ nói luôn, còn cần anh về sao?
Kỳ An: Không cần về đâu = =!!!
Tô Lam có chút chần chờ reply: Hôm nay trên YY hình như có người nhận ra chúng ta. Hơn nữa còn biết khá nhiều… Nhưng làm sao mà hắn biết được số di động của em? Em nhớ rõ là em đã đổi số rồi mà…
Tạ Tấn Xuyên nhếch môi, ngón tay gõ gõ lên bàn làm việc, hiển nhiên là kẻ đó có ý định điều tra Tô Tô.
Quân lâm thiên hạ: Em chuyển lại tin nhắn của hắn cho anh, còn có số điện thoại nữa.
Kỳ An: Được.
Quân lâm thiên hạ: Nhanh một chút, giờ em đi ngủ trưa đi, chờ anh về.
Tạ Tấn Xuyên gõ QQ của Mưa mùa hạ.
Quân lâm thiên hạ: Trong xã có những ai là người B thị?
Mưa mùa hạ: Đại thần, anh trực tiếp lên diễn đàn hỏi là được rồi.
Quân lâm thiên hạ: Phiền phức.
Mưa mùa hạ: = =!!! Được rồi, có em ở B thị này, còn có Mạc Tiểu Ly, Tương Tiểu Vũ, Cười gia, Tiểu Bạch, Lâu thúc, Cá chua ngọt, tất cả đều là người B thị. Những người khác thì em không rõ lắm.
Mưa mùa hạ: Đại thần, anh cũng là người B thị đúng không??? Anh hỏi vậy có phải là đã nghĩ thông suốt quyết định tổ chức offline à? Cầu offline ┭┮﹏┭┮
Quân lâm thiên hạ: Không rảnh.
Mưa mùa hạ: Đại thần, anh không thể như thế được!!!
Quân lâm thiên hạ: Mấy hôm trước không phải cô đã đi dạo phố cùng Tương Tiểu Vũ rồi sao?
Mưa mùa hạ: *ôm mặt* Thế nhưng nhân gia muốn gặp tiểu thụ nhà đại thần một lần a, theo ảnh chụp lần trước, em chỉ có thể nói tiểu thụ nhà anh là siêu cấp mỹ thụ…
Quân lâm thiên hạ: Thế nên chỉ có thể để một mình tôi ngắm.
Mưa mùa hạ: … Đáng ghét, du͙© vọиɠ độc chiếm mãnh liệt như vậy làm gì!!!
*Chú thích:
(1) Quyền mưu: tranh đoạt quyền lực.
(2) Đây là câu nói được dân cư mạng sử dụng khi hậm hực, tức tối, bị cản trở…
(3) Nguyên văn là “Khai tiểu táo” tức là dạy kèm, phụ đạo.
(4) Da^ʍ uy là lạm dụng quyền lực, không phải là cái XXOO uy đâu.