Chương 27

Cả An Linh và Từ Hạo đều đã rạo rực từ nụ hôn cuồng nhiệt ở ngoài vườn sáng nay, từ nãy đến giờ mặc dù phân tâm làm chuyện khác thì ái tình vẫn như ngọn lửa âm ỉ, chỉ cần một va chạm nhẹ cũng thổi bùng thành lửa nóng. Dáng người An Linh vốn thanh thoát nhẹ nhàng, Từ Hạo lại thuộc về kiểu cao to cường tráng, thân hình cả hai đứng cạnh nhau vừa đối lập lại vừa mang tính khơi gợi khiến người khác không tránh khỏi nghĩ nhiều.Từ Hạo chỉ hơi dùng sức là đã có thể bế bổng cả người An Linh, đặt cô lên bàn ăn trước mặt. Nơi này vừa mới lúc nãy còn là nơi ăn uống của bọn họ, thoắt cái đã trở nên ám muội cực kỳ. Trong đầu An Linh tràn đầy những suy nghĩ đen tối, cô xấu hổ né tránh ánh mắt như sói đói của người kia.

Từ Hạo bị An Linh trêu chọc đã sớm chẳng còn là chàng trai lầm lì ngại ngùng khi trước nữa, anh hôn lên bầu ngực nõn nà của cô, xấu xa hỏi nhỏ:

_ Em đang nghĩ gì mà không dám nhìn anh hả?

Đương nhiên An Linh làm sao dám trả lời, cô dụi đầu vào hõm cổ anh né tránh, trong lòng quyết tâm dù Từ Hạo có dụ dỗ thế nào cũng không ngẩng đầu dậy. Giữa thanh thiên bạch nhật mà nảy ý da^ʍ trên bàn ăn, lại còn bị đối phương phát hiện, muốn bao nhiêu mất mặt thì có đủ bấy nhiêu rồi.

Thấy An Linh muốn thu người thành đà điểu trong l*иg ngực mình, Từ Hạo nhìn mà tim nhộn nhạo, ý cười cũng dần nồng đượm trong khoé mắt. Anh vừa ôm chặt An Linh trong lòng vừa giúp cô cởi bỏ mớ quần áo vướng víu. Hôm nay cô gái nhỏ mặc một chiếc đầm voan màu trắng, nhẹ nhàng tinh khôi đúng như lứa tuổi của cô, thế nhưng biểu hiện của thân thể lại chẳng hề đơn thuần chút nào.

Đầu ngực cô vì tiếp xúc với không khí mà hơi cương cứng, cảm giác xa lạ đột ngột làm cho cả người An Linh run rẩy, miệng bất giác phát ra mấy lời rầm rì than thở.

Bàn tay Từ Hạo do quen làm việc nặng nên đầy những nốt chai sờn, anh vừa chạm vào làn da mềm mịn của An Linh đã nhạy cảm phát hiện ra cơ thể cô vì sự đυ.ng chạm của mình mà càng thêm mê người. Cả bộ ngực to bị anh dùng cả hai tay thương yêu, ban đầu cô còn xoay ngang xoay dọc né tránh, dần dần cũng bị anh làm cho mềm nhũn nghe lời.

Hơi thở của An Linh dần hỗn loạn, huyệt nhỏ bên dưới đã chảy nước ướt đẫm qυầи иᏂỏ. Lớp vải mỏng manh ẩm ướt dính sát da thịt làm cô ngứa ngáy khó chịu, toàn thân vừa sung sướиɠ lại nóng vội, cô muốn nhanh chóng được ăn côn ŧᏂịŧ to béo, nhưng Từ Hạo lại chậm rãi tiến hành từng bước. An Linh có chút nóng vội nhìn Từ Hạo làm nũng:

_ Anh ơi!

Từ Hạo nghe giọng nói da^ʍ mị phát ra từ cái miệng nhỏ mà toàn thân kích động, côn ŧᏂịŧ cũng vì thế mà sưng to dựng đứng. An Linh cũng cảm nhận được huyệt nhỏ đang bị thứ hùng tráng nóng rẫy nào đó cọ sát, tay chân cô bủn rủn mắt nhắm nghiền đợi chờ cảm giác quen thuộc kia ập đến.

Thế nhưng như đang cố tình trêu tức cô, Từ Hạo vẫn từ tốn xoa bóp từ ngực đến mông, thậm chí bên trong đùi nhỏ cũng được anh tận tình chăm sóc. Duy chỉ có nơi nào đó vừa ướt vừa ngứa vẫn bị anh cô quạnh.

Một chân An Linh quấn quýt lấy eo anh không ngừng ám chỉ, sự mời gọi rõ ràng đó cô không tin là Từ Hạo không hiểu, hai người đã từng cᏂị©Ꮒ nhau điên cuồng một lần nên nói anh e ngại thì có đánh chết cô cũng không tin.

Ánh mắt An Linh như có tia sáng lấp lánh nhìn mình chăm chú, Từ Hạo âm thầm thở dài một hơi, cố nén sự hỗn độn trong lòng mà hỏi:

_ Em với Tiểu Khê quan hệ có vẻ tốt?

Đang trong lúc tình triều nồng đượm mà bị hỏi câu này, An Linh bất giác nhớ đến những lần cô cùng Từ Khê lăn lộn trên giường, bây giờ đối mặt với anh trai người ta thì không tránh khỏi có chút lấn cấn trong lòng.

Có vẻ Từ Hạo đã biết chút gì đó về mối quan hệ này, nhưng cụ thể như thế nào thì cô không đoán được.

_Anh Khê đã giúp đỡ em rất nhiều. Hồi trước mỗi lần thấy mặt em anh đều lầm lầm lì lì, làm em sợ chết được.

Cách nói như đang kể tội Từ Hạo, kết hợp với giọng điệu nhẹ nhàng tủi thân của cô làm cho người đối diện rối loạn hết tâm can. Anh vốn xem cô như bảo bối mà cưng nựng, sao nỡ để cô phải chịu uất ức điều gì. Nhớ đến bản thân từng xem cô như độc dược mà né tránh, Từ Hạo thấy giận bản thân ghê gớm, anh chỉ hận không thể trở lại ngày trước đập cho mình một trận cho hả giận vì dám đối xử với cô như thế.