Chương 6: Tính hướng của tôi (tính hướng = khuynh hướng tìиɧ ɖu͙©)

“Lâm, Lâm đ*o Phong......”

Ngón tay tôi run rẩy, cứng đờ không chuyển động được…, nhìn hắn mỉm cười tới gần, mỉm cười cúi người, mỉm cười nhặt lên một quyển lại một quyển sách rơi trên mặt đất.

Mỉm cười thấp giọng đọc ra tên sách: “Ghi chép chân thực về các mối tình đồng tính luyến ái của Trung Quốc, Nét đẹp văn hóa đồng tính luyến ái, Lịch sử đồng tính luyến ái của Trung Quốc cổ đại, Bá vương biệt cơ, Câu chuyện Bắc Kinh......”

Tôi muốn động cũng không động được, giữ nguyên động tác lúc đầu cứng ngắc trước cửa.

“Cuối cùng cũng thông suốt.” Lâm đ*o Phong nhét lại đống sách vào ngực tôi, cười đến dương quang xán lạn, “Xem cho kỹ vào.”

(dương quang xán lạn: ánh mặt trời rực rỡ)

“Cái kia...... Kỳ thật...... Tao không phải......” Đôi môi tôi run rẩy phun ra lời nói trên.

“Không có việc gì.” Hắn mở cửa ra, đẩy mạnh tôi vào trong, làm ra biểu tình lý giải, “Tao hiểu, tao hiểu được mà.”

“Tao không phải......”

“Tao hiểu.”

“Tao chẳng qua là.....”

“Tốt lắm tốt lắm, tao biết mà.”

Con mịa nó! Mày biết cái mốc khô gì chứ!

Tôi khóc không ra nước mắt gục trên giường, xong rồi, bị ai nhìn thấy đều dễ giải thích, lại bị tên kia nhìn thấy, trong sạch cả đời của tôi đều bị hủy rồi.

Buổi chiều ngày hôm đó, tôi ôm đống sách kia đi trả lại.

Ăn cơm ngủ nghỉ đi vệ sinh, một ngày như nào vẫn như thế, tôi làm gì lại vì một câu Tưởng Dung thuận miệng nói rồi nghĩ không ra mà đi vào ngõ cụt cơ chứ.

Sau khi nghĩ thông suốt, bổn thiếu gia tiếp tục đường đường chính chính làm người, vui vui vẻ vẻ đi học.

Anh bạn ngồi bên trái đang xem tạp chí, cô bạn ngồi bên phải đang nhắn tin, tôi thì bị thanh âm nói chuyện phiếm đánh thức, vừa ngước mắt lên, giáo viên văn học vẫn còn trên bục giảng thao thao bất tuyệt.

“Vương Tiểu Ba không chỉ là bậc thầy văn học, ông còn là người vô cùng có tế bào lãng mạn, ông cùng với người vợ thân yêu Lý Ngân Hà ân ân ái ái cảm tình hơn mười năm không hề thay đổi.” Giáo viên kia đập bàn một cái, vẻ mặt vô cùng kích động, “Nói tới người tên Lý Ngân Hà kia! Thật sự là nữ trung hào kiệt, vì người đồng tính luyến ái Trung Quốc làm không ít chuyện đâu!”

Có một số việc, nếu bạn không nhắc tới thì cũng thôi, nhưng chỉ cần vừa nhắc tới, lập tức có thể đối với mấy chữ đó vô cùng mẫn cảm. Đầu óc tôi bỗng nhiên trở nên rõ ràng, lập tức ngồi dậy, dựng thẳng hai lỗ tai lên nghe.

“Ài ~~ nói tới cái này, tôi biết cách đây mấy km cũng có một khu quán bar cho gay tới tụ tập. Tôi còn từng có một người đồng nghiệp xã hội học tới đó điều tra đấy.” Giáo viên kia nói đến là hứng khởi, dứt khoát cầm phấn lên vẽ bản đồ trên bảng đen.

Tôi dám nói tôi tuyệt đối không phải cố ý nhớ kỹ cái bản đồ kia, chỉ liếc mắt một cái liền nhớ kỹ khiến tôi cũng hận chết chính mình.

Trời ạ, tại sao lại không thể để tôi yên yên lặng lặng quên đi sự việc tồi tệ này chứ!!

Thật vất vả chờ tới khi chuông tan học reo, tôi đang muốn cầm balô lên đi ra ngoài, thì nghe giáo viên không muốn chết tử tế kia, tự cho là hài hước bồi thêm một câu: “Nếu như có ai nghi ngờ tính hướng của mình thì có thể tới đó xác định một chút không phải sao.”

Đây quả thật là...... Trời muốn diệt tôi......

Có rất nhiều lúc, khi muốn quên một việc nào đó thì làm thế nào cũng không quên được.

Liên tiếp vài ngày, trong đầu của tôi đều quanh quẩn câu nói của giáo viên văn học kia.

Nếu như có ai nghi ngờ tính hướng của mình thì có thể tới đó xác định một chút không phải sao.

Nếu như có ai nghi ngờ tính hướng của mình thì có thể tới đó xác định một chút không phải sao.

Nếu như có ai nghi ngờ tính hướng của mình thì có thể tới đó xác định một chút không phải sao.

......

Xác định thì xác định! Tôi sợ chắc. Hạ quyết tâm, tôi thừa dịp buổi chiều không có tiết, một mình một người chạy đến khu quán bar kia.

Thật vất vả cố lấy dũng khí gõ cửa, tiểu suất ca ra mở cửa đánh giá tôi từ trên xuống dưới mấy lần, trưng ra nụ cười ngọt ngào nói: “Thực xin lỗi, bây giờ chúng tôi còn chưa bắt đầu buôn bán.”

“Ồ.” Tôi ngượng ngùng trở về, đến một quán Internet gần đó lên mạng. Đánh World of Warcraft đến hôn thiên ám địa, thẳng đến khi ông chủ chạy tới hỏi có muốn thêm tiền hay không tôi mới phát hiện trời đã tối rồi.

(hôn thiên ám địa: trời đất tối tăm, mù mịt,..)

Nguyệt hắc phong cao, nên làm chính sự rồi.

(nguyệt hắc phong cao: đại ý chỉ đêm khuya)

Đi ra khỏi cửa quán Internet, quả nhiên quán bar kia đèn đuốc sáng lóa, sáng cả một góc phố.

Tôi vừa đi vừa ngừng, rốt cục chọn một quán bar rồi đi vào.

Không vì cái gì khác, chủ yếu là vì tên ‘Dật’ của quán bar này giống như đã gặp qua ở đâu đó.

Đi vào, tôi còn có chút kinh ngạc, quả nhiên tất cả đều là nam nam, nữ nữ ngồi cạnh nhau.

Thấy tôi đi vào, từ chỗ hắc ám lóe lên ánh sáng xanh, các loại ánh mắt đều tập trung trên người tôi.

Ánh mắt làm cho người ta cực kỳ không thoải mái, như là có thể lột quần áo trên người người khác xuống vậy.

Thật khủng bố...... Trong nháy mắt áp lực biến mất tôi không khỏi thả lỏng cả người, tôi ngồi xuống bên cạnh quầy bar, tùy tay chọn ly rượu thoạt nhìn có vẻ nhẹ nhất ‘Phong thanh vân đạm’.

“Lần đầu tiên đến?” Bartender vừa chuẩn bị rượu vừa nói chuyện với tôi.

“Có thể nhìn ra sao?” Tôi thò tay véo véo mặt mình, chẳng lẽ bọn họ liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra gay thật với gay giả?

“Không, nếu với diện mạo của cậu mà nói thì một lần tôi cũng có thể nhớ kỹ.” Bartender cười nói, trên mặt phát ra phong tình vạn chủng.

Không nghĩ tới nam nhân cũng có thể cười đến quyến rũ như vậy, tôi có chút ngây người.

“Một người đến sao?” Đang nói chuyện, có người đập lên bả vai của tôi, quay đầu lại nhìn, là một nam nhân dáng dấp không tồi, trong tươi cười mang theo du͙© vọиɠ trắng trợn.

Trong một chốc đó, tôi xác định tôi tuyệt đối không phải là gay, bởi vì tôi phi thường buồn nôn, cũng tính toán đem người kia văng ra.

“Cậu ấy đang đợi người.” Bartender đại khái nhìn ra tôi chán ghét, một giây trước khi tôi vươn tay ra liền bảo người nọ bỏ đi.

Tôi ngọ nguậy bả vai, nơi bị người nọ động tới luôn cảm thấy rất ghê tởm.

Bartender có chút lạnh lùng nhìn tôi: “Cậu không phải thì tới đây làm gì.”

(không phải gay)

“Tôi...... Tôi......” Tôi đáp, “Tôi đến đây làm điều tra xã hội.”

“Điều tra xã hội?” Hắn gật gật đầu, “Cũng tốt, hẳn sẽ khiến cho mọi người nhiều ít cũng hiểu hơn về chúng tôi, mấy người già đều nói bọn tôi không có chân ái.” Nói xong, duỗi ngón tay chỉ về phía nam nhân đang buồn bực uống rượu một bên kia, “Thế nhưng mà cậu nhìn nam nhân kia, hắn mỗi ngày đều ngồi ở vị trí đó uống rượu, từ lúc mở cửa tới khi đóng cửa, đã kiên trì được 7 năm.”

Tôi nhìn sang, quả nhiên, nam nhân kia ngồi một mình, một ngụm lại một ngụm uống rượu: “Hắn đang đợi người sao?”

“Ừ, có lẽ là một người không bao giờ trở lại nữa.” Bartender nhún nhún vai, đẩy ly rượu đã chuẩn bị xong đặt trước mặt tôi.

“Bên người có một tên lạm tình như vậy đều nhanh khiến người ta mất tin tưởng với tình yêu.” Tôi gật đầu, “Trên thế giới này quả nhiên là có chân ái, thật lợi hại.”

“Tôi còn biết một tên gia hỏa rất biếи ŧɦái nữa.” Hắn cười, “Rất lạm giao, bất quá lại là bị bắt phải lạm giao, bởi vì người hắn thích kia không ngừng kết giao bạn gái mới, hắn đành phải từng bước từng bước đoạt tới tay.”

Tôi cúi đầu uống một ngụm rượu: “Làm bạn hắn nhất định rất xui xẻo.”

“Không có cách nào khác a.” Bartender thở dài, “Rõ ràng hắn thích, thích đến sắp điên rồi, lại không dám nói ra, bởi vì người hắn thích là thẳng.”

“Sau đó thì sao?” Tôi có chút cảm động, tình cảm yên lặng thích một người như vậy thật đúng là rất tốt.

“Sau đó gần đây hắn nói cho tôi biết rằng hắn nhịn không được nữa rồi, người kia thế mà lại kết giao bạn gái, hắn nói hắn tính hành động, cho dù người nọ là thẳng đi chăng nữa cũng muốn bẻ thành cong.” Bartender cười đến có chút nhịn không được, “Tên kia còn nói, hắn lượn quanh các loại nữ nhân thành thục đó là muốn học thêm chút kỹ xảo, như vậy thì khi bọn họ ở cùng một chỗ sẽ không quá đau, dùng thân thể buộc hắn lại cũng tốt.”

Tôi nghe đến trán điên cuồng đổ mồ hôi lạnh: “Người này cũng quá thiếu đạo đức đi.”

“Hắn chính là một tên khốn kiếp.” Bartender ngẩng đầu lên, “Đúng rồi, rượu kia rất mạnh, cậu uống chậm một chút......” Tới lúc nhìn thấy ly rượu rỗng tuếch trên bàn, hắn có chút khó có thể tin nhìn tôi, “Cậu...... Một hơi đã uống xong rồi? Không có việc gì chứ?”

“Hả?” Tôi cũng có chút sững sờ với ly rượu trống trơn đó, “Có thể có chuyện gì chứ? Rất tốt mà, tôi Tây Duệ là ai, hồi trước uống rượu cùng Lâm đ*o Phong một bình rượu đế cũng có thể uống hết.”

‘Bốp’ Cái ly trong tay Bartender theo lời nói của tôi rơi xuống, “Cậu...... Cậu là Tây Duệ.”

Ôi? Tôi không biết tôi lại nổi danh tới vậy đó. Tôi đang muốn trả lời, bỗng nhiên thấy đầu choáng váng một trận, ‘bịch’ một tiếng gục xuống trên bàn.

Loáng thoáng nghe có người mang giọng khóc nức nở gọi điện thoại: “Alô, là tôi...... Đừng mắng tôi, tôi biết ngài bận rộn, đây không phải...... Phải phải, tôi không vội, công tác sau sinh sản(?)

quả thực là không nên quấy rầy, ngài từ từ đến...... Tôi chỉ muốn nói cho cậu biết một việc, bảo bối nhà cậu chạy tới quán bar của tôi uống rượu, gọi một ly phong thanh vân đạm, rồi ngồi phịch ở đây, cậu cũng biết bộ dạng bảo bối nhà cậu dễ khiến người ta muốn phạm tội đến mức nào mà. Bốn phía quanh tôi đều là lang đó, tôi một người không thể chống đỡ được, an toàn của cậu ấy tôi không thể cam đoan được đâu...... Cái gì, cậu hỏi bảo bối là ai? Còn có thể là ai khác nữa? Tây Duệ nhà cậu đó......”

Sau đó từ trong di động truyền ra âm thanh khuếch đại giống như mở loa: “Tôi lập tức tới! Anh trông coi cho cẩn thận! Thiếu một cọng tóc ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của anh!”

Thanh âm này rất quen tai nha. Tôi mơ mơ màng màng thay đổi tư thế, vui vẻ tiến vào mộng đẹp.