Chương 3: Thằng nào kia?

Sau hôm hẹn hò đấy, mối quan hệ trở lên thân thiết vô cùng Có 1 điều mà em Nan không hề biết. Đó là khung cửa sổ phòng em, từ đó có thể nhìn thẳng sang cửa phòng nàng. Vì thế, ngày nào cũng như ngày nào, em căn lúc em nó khóa cửa đi làm thì em cũng phi ngay xuống. Vô tình gặp nhau, dắt xe hộ, chim chuột nhau mấy câu rồi mới yên tâm đi làm Em nó cứ bảo ai ít tuổi thì làm em nhé. Em đáp "Thương thay thân phận đàn bà. Hơn ba bốn tuổi vẫn là đàn em”. Em nó thích lắm =)) Thế là ưng luôn. Gọi em là “anh” Lúc thì là anh đẹp trai, lúc thì là anh tốt bụng. Em cũng thấy ưng cái bụng lắm Mới xin được số, em lưu thành “Em Nan mông tròn” để phân biệt với con Lan mông lép bạn cũng lớp hồi Đại học

Một buổi tối, em đang ngóng ở cửa sổ sang phòng hàng xóm thứ nhất. Hai đứa sinh viên hồn nhiên vãi. 1 đứa đang ngồi gõ laptop trên giường như mọi khi với cái quần ngắn màu hồng nhạt Đứa còn lại đang thay đồ chuẩn bị đi đâu đấy. Nó đứng hơi khuất nên em chỉ nhìn thấy thỉnh thoảng tay nó vung ra rồi lúc thì cái mông lòi ra 1 tý. Em ý diện 1 chiếc màu đen và coocse thì màu đỏ Em thấy như có dòng máu rần rật trong người vậy .

Bỗng…

Cạch cạch… Có tiếng mở cửa phía xa. Là phòng thứ 3 của em Nan ngọng

Quái lạ, giờ này em nó đi đâu chứ?

Cửa phòng hé mở, ánh đèn le lói trong phòng hắt ra và em nhìn thấy rõ mồn một. Đó là 1 gã trông khá to con. Em N ra mở cửa và 2 người nhanh chóng vào phòng rồi đóng cửa lại. Sau đó là một khung cảnh im phăng phắc.

Em há hốc mồm Ai thế nhỉ? Bạn bè? Anh trai? Em họ? ????

Và trong đầu em không thể có ý nghĩ nào khác thằng kia chính là bồ của em N và chắc chắn 2 đứa nó đang có hành động gì đó trong phòng. Còn gì được nữa. 1 nam 1 nữ trong phòng đóng kín cửa. Em tưởng tượng ra cảnh gã kia mần mò khắp thân thể em N, rồi vét máng rồi thổi kèn, doggy.. đủ tư thế. Em tưởng tượng em N đóng vai Maria Ozawa, thở hổn hển và mồ hôi thì nhễ nhại.

Ôi cái ȶᏂασ mẹ đời!

Em cứ ngồi ngóng ở cửa nhưng mãi không thấy nó mở. Ruột gan nóng bừng. Em rút điện thoại ra định nhắn tin. Nhưng nhìn cái chữ "Em Nan mông tròn” là em tức đéo chịu được. Tròn tròn cái đmm Có mà Nan Nồn thì có. Đmm Nan Nồn!

Tầm khoảng 11h thì thấy thằng kia về. Nhưng em kệ mẹ nó. Tự nhủ. Tốt nhất tránh xa em Nan ra kẻo có lúc phải ôm hận!

Sáng hôm sau, thấy em Nan vẫn khóa cửa đi làm như mọi khi. Nhưng em không phi xuống nữa. Em đợi 10 phút sau mới xuống để tránh mặt. Tổ sư! khi em xuống thì vẫn thấy Nan đợi ở đó. Thấy em nó hỏi luôn:

- Sao hôm nay anh xuống muộn thế. Nàm em đợi mãi. Mau nên sắp muộn rồi kìa!

- Em đợi anh á? Đợi làm gì? Anh có là gì của em mà đợi.

Em dắt xe phóng đi, kệ xừ em nó đang đứng ngẩn tò te phía sau.