Chương 15

Chuyện của em và gái cứ như thế tiếp diễn êm đềm như nước chảy của dòng sông cho đến 1 ngày...

Reng reng reng, mẹ em gọi điện sang:

Em: Alo, con chào mẹ

Mẹ: Con định ở bển luôn à

Em: Dạ, con đang tính

Mẹ: Ờ, con tính gì thì tính nhanh đi để ba mẹ còn tính cho con

Em: Dạ

Mẹ: Mà con còn yêu con nhỏ Đài Loan đó chứ, bộ tính lấy vợ ngoại luôn à?

Em: Con thưa chuyện với gia đình rồi mà

Mẹ: Mẹ vẫn thích con dâu VN hơn

Em: Em nó tốt mà mẹ

Mẹ: Tốt nhưng có nhiều cái không hợp.

Em: Không hợp chổ nào ạ?

Mẹ: Người Việt Nam thì nên lấy vợ lấy chồng người Việt Nam thôi con à, con thấy đó mẹ sinh ra và lớn lên ở Pháp nhưng cũng lấy chồng người Việt là ba con đó chứ đâu có chạy theo tây tàu

Em: Nhưng mà....... (em chưa nói dứt câu)

Mẹ: Thôi, con cứ suy nghĩ cho kỹ, về Việt Nam hay ở lại Úc thì báo cho ba mẹ để còn sắp xếp

Nói rồi mẹ em cúp máy.

Cuộc nói chuyện làm em suy nghĩ nhiều, không phải suy nghĩ chuyện của em với gái, tụi em yêu nhau lắm và em đã quyết tâm dù thế nào cũng phải cưới gái làm vợ, phải chăm sóc, yêu thương, bảo bọc gái suốt đời. Cái em đang băn khoan là đi hay ở, đúng là Việt Nam có nhiều điều chưa tốt nhưng tâm trạng của kẻ xa xứ nó khó tả lắm các bác à, cuối cùng em đã quyết định phải về thôi, về thôi vì Việt Nam chính là quê cha đất tổ của mình. Nhưng còn gái thì sao? gái có chịu theo em về Việt Nam không? nghĩ đến đây một nỗi lo mới lại hiện lên.

Gạt hết mọi suy nghĩ lo sợ trong đầu em quyết định nói hết với gái về mọi chuyện (mặc dù trước đó em đã không ít lần nói bóng gió + hỏi khéo gái là gái có chịu về VN với em không)

Chiều hôm đó cũng như mọi ngày em đón gái tan học về, hai đứa lại ra công viên tâm sự.

Em: Dạo này em học tốt không

Gái: Cũng tốt, mọi chuyện ổn anh à

Em: Nhanh thật, mới đó mà mình yêu nhau đã 5 năm rồi

Gái: Nhanh thật đó anh, còn 1 năm nữa thôi là em ra trường rồi

Em: Học xong rồi em định làm gì?

Gái: Thì em học tiếp, học lên tiến sĩ luôn

Em: Vậy em không tính lấy chồng à?

Gái: Thì em có anh rồi còn gì mà sao hôm nay anh hỏi lạ thế bữa nay em thấy anh khác mọi ngày

Em: Anh tính về Việt Nam em à, anh còn có ba mẹ, có gia đình, có cả kỳ vọng của dòng họ đặt nặng trên vai mà anh phải gánh vác.

Gái: Em hiểu, gia đình em cũng mong em về với họ

...... Không khí chùng xuống..... Em với gái yên lặng hồi lâu.....

Gái: Cuộc sống ở Việt Nam thế nào vậy anh

Em: Anh không biết phải nói thế nào nhưng đó là quê hương anh, tốt xấu gì thì anh cũng phải trở về.

Gái: Vậy em cũng sẽ coi Việt Nam là quê hương của em

Em: Ý em là

Gái: Em không biết là em có hợp với cuộc sống ở Việt Nam hay không nhưng mà ở đó có anh, em tin là em hòa hợp được

Em: Vậy là em chịu về Việt Nam với anh.

Gái: Vâng, nhưng mà em còn phải thưa chuyện lại với gia đình, em sợ gia đình em không đồng ý

Em: Anh hiểu

Gái ôm em thủ thỉ: Mà anh đừng lo, em yêu anh, gia đình em có nói gì thì em vẩn sẽ yêu và theo anh

Cảm xúc lâng lâng, em tự hỏi sao cảnh này giống trong phim quá vậy cà và thường thì trong phim nhân vật nam sẽ trao cho nhân vật nữ vật đính ước, mà bữa nay mình đâu có chuẩn bị gì chợt nghe thấy mùi hương thoảng thoảng rất nhẹ nhàng, gì vậy cà em nhìn quanh thì ra gần đó có bụi cây mê điệt màu tím rất đẹp.

Ủa, cây mê điệt, sao bữa nay lại có ở đây, ai mới trồng nó vậy cà? (em tự hỏi) hay trời có ý giúp ta rồi - em nghĩ vậy vì trong đầu chợt lóe lên ý tưởng là dùng lá cây đan thành nhẫn cỏ tặng gái. Số là hồi nhỏ em hay hái cây hoa, lá để làm con cào cào, con bướm, trái tim, vòng cổ, vòng đeo tay, nhẫn các kiểu còn cây mê điệt này trong văn hóa phương tây tượng trưng cho tình yêu chung thủy, sâu sắc, đến chết cũng không thay lòng và ở một số vùng ở Châu Âu các cô dâu trong ngày cưới thường đeo vòng lá làm từ cây mê điệt lên đầu tượng trưng cho tình yêu bất diệt (ai fan của thần thoại Hy Lạp chắc biết chuyện này), vậy là em hái lá cây (vừa hái vừa nhìn quanh xem có ai để ý không mắc công bị phạt vì phá hoại môi trường) để làm thành 1 cái nhẫn bé xinh tặng cho gái, gái thích lắm cứ khen mãi không thôi còn bắt em dạy gái cách làm nữa.

Nhìn gái lúc đó thật trong sáng, ngây thơ, đáng yêu, gái đúng là nàng Quỳnh Nga của cuộc đời em (nàng Quỳnh Nga trong tuồng bên cầu dệt lụa ấy, em thích tuồng này, thích cải lương và cả nàng Quỳnh Nga nữa, còn chuyện nàng Quỳnh Nga tốt ra sao thì mấy bác google "bên cầu dệt lụa" để biết thêm chi tiết nhé)

À mà chuyện về nhẫn cỏ chưa kết thúc ở đây chuyện tình em và gái còn có 1 tình tiết thú vị về nhẫn cỏ thú vị thế nào thì chap sau em kể các bác nhá.