Chương 110: Trút giận (2)

Mặc dù chuyện này xảy ra có chút bất ngờ, nhưng dù sao tập đoàn H cũng không phải là một tập đoàn bé không có danh tiếng gì, vì vậy ông Rick rất tin tưởng người của ông có thể giải quyết chuyện này nhanh gọn.

Nhưng đời không như mơ, sáng hôm sau khi bọn họ chuẩn bị đăng thông tin đính chính thì phát hiện ra trên mạng và các bài báo đã xuất hiện thêm một sự kiện khác.

"Phát hiện chuột chết trong nhà máy kẹo của tập đoàn H."

"Nhân viên của tập đoàn H tiết lộ, công tác vệ sinh của nhà máy kẹo cực kém, chuột bọ khắp nơi."

...

Ông Rick nhìn một loạt các tiêu đề trước mặt mình, phẫn nộ gạt hết tất cả xuống đất.

"F*ck it! Cái tin đồn này rốt cuộc là ai truyền ra?! Là ai!!"

Anh trợ lý đứng ở bên cạnh sợ hãi run rẩy nói, "L--là tập đoàn A."

"Tập đoàn A?" Trong phút chốc ông Rick bỗng bình tĩnh trở lại, ngồi xuống ghế, hơi nhíu mày hỏi, "Cả hai tin?"

"Dạ," Anh trợ lý gật đầu.

Ông Rick trầm ngâm, các ngón tay gõ từng nhịp trên bàn, một lúc sau mới mở miệng, "Cậu nghĩ tại sao bọn họ lại phải làm vậy? Cạnh tranh sao?"

Mặc dù là hỏi, nhưng anh trợ lý rõ ràng có thể nghe được ý phủ định và không tin tưởng trong đó nên anh cũng không do dự gì mà nói ra suy nghĩ của mình, "Tôi nghĩ không phải. Thị trường của chúng ta và bọn họ phần lớn không trùng nhau, cho dù có trùng cũng không phải cùng một loại sản phẩm, nếu nói là để cạnh tranh thì không hợp lý lắm. Với lại, trước giờ bọn họ cũng không nhắm vào chúng ta, bọn họ cũng rất ít khi tung tin xấu về đối thủ để cạnh tranh, cho dù có thì những tin đó đều đúng sự thực."

Nếu chỉ có tin đầu tiên thì còn có khả năng là vì cạnh tranh, nhưng tin thứ hai chỉ là lời đồn nhảm nhí, không phải sự thật, tập đoàn A lại tung ra, điều này có chút không giống tác phong của bọn họ.

"Nếu vậy thì tại sao bọn họ lại nhắm đến chúng ta?" Ông Rick nhíu mày khó hiểu.

Anh trợ lý mấp máy môi vài lần, chần chừ không biết có nên nói ra hay không. Đúng lúc ông Rick nâng mắt nhìn anh ta, thấy anh như vậy liền nói, "Cậu có suy nghĩ gì thì nói đi."

Nghe ông nói vậy, anh không dám chần chừ nữa, lập tức nói, "Chúng ta tra ra được là do bọn họ làm rất nhanh và dễ dàng."

"Có ý gì?"

Mặc dù hỏi vậy nhưng trong lòng ông Rick cũng đã lờ mờ đoán ra được.

Cho dù tập đoàn A có thật sự tung ra những tin tức chính xác đi nữa thì việc cạnh tranh bằng phương pháp này cũng không phải tốt đẹp gì. Nếu như ông không bị đánh ngã thì sau khi đứng vững, nếu truy ra được tất nhiên sẽ phản công. Nhưng bọn họ lại tra ra được rất dễ dàng rằng tập đoàn A là người đứng đằng sau vụ này, điều này cho thấy rất có thể tập đoàn A cố tình muốn cho bọn họ biết.

Quả nhiên, anh trợ lý trả lời, "Tôi nghĩ là bọn họ muốn để chúng ta biết bọn họ là người đứng sau."

Ông Rick không đáp lời, chỉ nhìn anh, ra hiệu cho anh nói tiếp.

Anh trợ lý nuốt nước miếng, trấn tĩnh lại, bắt đầu phân tích đưa ra suy nghĩ của mình, "Nếu như thật sự là vậy, điều đó chứng tỏ bọn họ không phải là muốn cạnh tranh. Tôi nghĩ, có thể là bên chúng ta đắc tội gì đó với bọn họ, nên bọn họ mới dùng cách này để trả thù chúng ta? Cố tình để chúng ta biết là vì muốn cảnh cáo chúng ta?"



"Mau đi tra xem, chúng ta có ai đắc tội với cao tầng bên đó không."

"Dạ."

Ông Rick nhìn trợ lý của mình bước nhanh ra ngoài, chuyển lại tầm mắt lên mấy tờ giấy in biểu đồ hiện trạng cổ phần của công ty đang nằm lộn xộn trên mặt đất, vẻ mặt trầm ngâm.

Nhân viên tập đoàn H làm việc rất hiệu quả, tối hôm đó trợ lý đã gọi điện đến thông báo kết quả điều tra.

Cho dù có muốn không cao cũng không được, cổ phần của công ty đã sụt giảm rất nghiêm trọng rồi.

"Chủ tịch, trong công ty không có ai đắc tội với bên đó cả."

Ông Rick nhíu mày, "Không có ai? Đã điều tra rõ rồi sao? Chẳng lẽ không phải như chúng ta nghĩ?"

Anh trợ lý im lặng một chút mới dám nói, "Thật ra vẫn còn một người chúng tôi không điều tra."

"Ai?" Đôi mày của ông nhăn càng thêm sâu.

"Là giám đốc."

James?

Bọn họ không phải là không muốn điều tra, mà là không dám. Dù sao James cũng là con trai của chủ tịch, là người kế nhiệm tương lai, bọn họ đương nhiên không dám ra mặt nghi ngờ anh. Với lại, bọn họ cho rằng nếu như James là người gây xích mích với bên tập đoàn A thì hẳn là ông cũng sẽ biết, cho dù không biết thì để ông đi tìm hiểu cũng thuận tiện hơn nhiều. Vì vậy mà trợ lý mới nhắc nhở ông.

Sau khi cúp máy, ông Rick khó hiểu nhớ lại xem dạo gần đây con mình có gây chuyện gì không. Nhưng sau đó ông đột nhiên nhớ ra, không phải ông đã cấm cửa nó rồi sao, nó làm sao có thể gây chuyện với người bên tập đoàn A được chứ.

Nếu vậy thì vì sao chứ? Chẳng lẽ là do cạnh tranh thật? Cũng không loại trừ khả năng này...

Đột nhiên ông nhớ đến một chuyện, liền giật mình đứng bật dậy, chạy đến phòng con gái mình.

Mina đang làm bài tập thì nghe thấy tiếng gõ cửa, chưa kịp đáp lời đã thấy ba mình từ bên ngoài nói vọng vào.

"Mina, ba vào được không?"

"Dạ," Cô đứng lên định đi mở cửa, nhưng ông Rick đã tự mở bước vào.

Thấy sắc mặt ông có chút kỳ lạ, không nhìn rõ là sự tức giận hay nghi ngờ, cô không khỏi nghi hoặc, "Có chuyện gì không ba?"

"Cô gái mà thằng James suýt cưỡng hôn tên là gì?"

"Mây, sao vậy ba?"

Mây... sẽ không thực sự trùng hợp như vậy chứ?

"Con có biết tên bạn trai cô ta không?"



"Con không biết," Cô lắc đầu, "Con mới gặp anh ấy một lần thôi."

Lần cô ám chỉ chính là hôm James đã suýt cưỡng hôn Thục Mây.

"Con không biết chút gì về người đó à? Hay có hình không?"

Mina lắc đầu, sau lại nhíu mày, "Ba để con nghĩ kỹ lại xem."

Mặc dù không biết tại sao ba mình lại đột nhiên hỏi về người đó, nhưng cô vẫn ráng suy nghĩ, lập tức nhớ ra được một chi tiết, "À, con từng thấy qua Facebook của anh ta. Để con thử kiếm lại xem."

"Ừ ừ, con kiếm đi."

Mina quay lại bàn học cầm lấy điện thoại của mình, vào Facebook của Thục Mây tìm bài đăng thông báo thay đổi mối quan hệ hẹn hò, liền nhìn thấy Facebook của Trường Phong. Cô nhấn vào đó rồi đưa màn hình điện thoại về phía ba mình.

"Là người này nè ba."

Ông Rick nhìn tài khoản Facebook quen thuộc trước mặt mình, trong lòng lập tức vỡ lẽ, hiểu ra được vì sao tập đoàn A lại gây chiến với bọn họ.

Cô gái mà thằng con trời đánh của ông suýt cưỡng hôn, lại chính là bạn gái của anh ta!!!

Không ngờ lại có chuyện trùng hợp như vậy!

Lúc trước dù biết con mình đa tình, ông và vợ cùng lắm chỉ thấy loại tính tình này không tốt mà thôi, không nghĩ tới có một ngày công ty ông cố gắng gây dựng hơn chục năm qua lại có thể vì vậy mà gặp trở ngại.

Càng nghĩ, ông càng tức giận, lập tức xông thẳng qua phòng James.

Mina quan sát thấy biểu cảm trên khuôn mặt ông thay đổi liên tục, từ kinh ngạc sang hiểu rõ, cuối cùng lại thành phẫn nộ rồi tiến thẳng về phòng James, cô liền biết có chuyện không ổn, vội vàng theo sau.

Không giống như lúc nãy, ông Rick không hề báo trước mà xông thẳng vào phòng James. Anh đang chán chường nằm trên giường nghịch điện thoại, thấy cửa đột nhiên bật mở thì ngồi bật dậy, chưa kịp phản ứng gì đã bị đánh một cú vào mặt.

"Mày, mày... thằng mất dạy! Từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ làm được chuyện gì nên hồn, còn gây ra không biết bao nhiêu chuyện cho tao!!"

Mina vừa kịp lúc chạy đến, thấy ông còn định ra tay nữa thì vội vàng ngăn lại. Ông mặc dù đang tức giận nhưng vẫn còn tỉnh táo, Mina ngày thường rất ngoan ngoãn lại chăm chỉ, thấy cô chạy đến ôm mình lại thì cũng không dám làm gì nữa sợ tổn thương đến cô. Nhưng cũng vì vậy mà cơn tức bị nghẹn lại, không thể phát tiết được, ông càng thêm điên cuồng gào lên.

"Từ nhỏ đã không chịu học hành toàn chơi bời, trường đại học cũng không vào được trường top đầu, lại còn chỉ tốt nghiệp cử nhân!! Tao cũng không dám hy vọng gì nhiều, để mày vào công ty làm vì mong mày sẽ biết suy nghĩ lại, có chí tiến thủ, nhưng mà mẹ mày!! Ngồi năm năm rồi mà còn không làm được trò trống gì!! Tao chỉ để mày ở vị trí giám đốc thôi mà người trong công ty đã nói ra nói vào!! Chỉ thấy mày chơi bời gái gú là giỏi!!!"

"Mày nhìn con nhà người ta xem!! Aiden Nguyen kìa!! Người ta cũng là con chủ tịch một tập đoàn như mày, còn thua mày hai tuổi, mười sáu tuổi đã vào đại học, hai mươi tuổi đã hai bằng cử nhân, hai mươi hai tuổi thêm một bằng thạc sĩ!! Năm năm, mày thì chết xó ở cái vị trí giám đốc này, trong khi nó đã từ phó tổng lên tổng giám đốc!!"

James bị đánh một cú bất ngờ thì choáng váng ôm mặt ngã trên giường, vừa chật vật đứng dậy vừa cố gắng tiêu hóa hết lời của ông. Đợi đến khi ông nói xong một tràng rồi anh mới kịp phản ứng lại, "Ba! Sao tự dưng ba lại đánh con! Còn nhắc đến người nào đó làm gì vậy, còn so sánh con với hắn ta nữa!! Dạo này con vẫn ở nhà mà, có làm gì đâu!!"

Thật ra anh rất muốn nói, ba tự dưng nổi điên cái gì vậy, nhưng mà anh không dám.

Trong khi đó, Mina đứng ở một bên giữ ông Rick lại khi nghe ông nhắc đến tên Aiden Nguyen thì có chút ngạc nhiên. Vì lúc nãy cô vừa mới tìm Facebook của anh nên ấn tượng còn rất rõ, không phải là bạn trai của Thục Mây sao? Tại sao ba anh lại đột nhiên nhắc đến anh ta? Chẳng lẽ...