Chương 4: Mở ra nhiệm vụ

"Đây là cái gì?" Ansel cảm thấy thực hứng thú, chỉ vào cửa hàng của hệ thống hỏi.

"Ờm... Chắc đây là Tẩy Tuỷ Đan?" Thiệu Ninh mơ hồ trả lời, lục lọi đống thông tin trong đầu, vì lượng thông tin quá nhiều nên rất nhiều thứ không có cách tìm ra ngay.

Ansel gật gật đầu, lại xem qua một lần nữa những vật phẩm trong cửa hàng, bên dưới mỗi một vật phẩm đều hiển thị số điểm cần tiêu, vậy ít nhất hắn cần phải có điểm số? Làm thế nào để đạt được điểm số?

Ansel nhìn icon thu nhỏ bên cạnh, click mở, icon là một người nho nhỏ, nếu đem người này phóng to lên mười mấy lần thì sẽ nhận ra đây chính là hắn, đây là icon đại diện cho hắn.

Kí chủ: Ansel.Cấp bậc: 0.Điểm số: 0.Giá trị nguy hiểm: 30 (max điểm là 100)Giá trị hấp dẫn: 70.Trí thông minh: 99.Giá trị vận may: 99.Khả năng tự hiểu: 99.

Hiện tại, cấp bậc của hắn là 0, điểm số cũng là 0, phải như thế nào mới có thể thăng cấp?

Ansel cúi đầu nhìn Thiệu Ninh còn đang ngồi suy nghĩ trong lòng, vật nhỏ đang nghĩ gì thế?

Trước khi tính đến biện pháp thăng cấp, hắn hẳn là nên đặt cho vật nhỏ một cái tên nhỉ?

"Bao quanh."

"?" Thiệu Ninh nghiêng đầu, khó hiểu nhìn Ansel.

"Mềm mại?"

"....."

"Al, làm sao vậy?" Thiệu Ninh hoang mang.

"Tên của ngươi. Bao quanh? Mềm mại?" Ansel nhíu mày, nỗ lực suy nghĩ, rốt cuộc tên nào mới hợp?

Thiệu Ninh đen mặt, ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói, "Al, anh có tên!" Cậu tên là Thiệu Ninh! Không phải cái gì mà bao quanh, càng không phải là mềm mại!

Ansel nhìn Thiệu Ninh, "Nhưng đó không phải là tên do ta đặt."

"....."

"Nhóc có thể gọi anh là anh Ninh!" Thiệu Ninh mặt nghiêm túc.

Ansel nghiêng đầu nhìn Thiệu Ninh, lại nghiêng đầu nhìn cái khung nho nhỏ bên dưới icon của hắn —— tên hệ thống.

Chỗ trống đó... Nếu hắn cho vật nhỏ một cái tên, hẳn là sẽ hiện lên ở chỗ đó đi.

"Ngươi thích cái tên Thiệu Ninh này?" Ansel hỏi.

Thiệu Ninh gật đầu lia lịa, trăm ngàn lần đừng đặt cho cậu tên gì mà bao quanh, rồi mềm mại, loại tên mà nghe là muốn nổi da gà rồi!

"Vậy... Ninh Ninh? Thiệu Thiệu?" Ansel hỏi.

"...." Thiệu Ninh hoá đá. Thế thì khác gì bao quanh, mềm mại hả?

Thiệu Ninh nhịn không được rơi lệ trong lòng, cố tình lúc này trên màn hình điều khiển của cậu hiện ra một tin, nếu kí chủ đặt tên cho cậu sẽ giúp tăng độ thân mật giữa hai người, xin hãy để kí chủ đặt tên....

——em gái ngươi!

Ansel nghiêng đầu, nhìn Thiệu Ninh trong lòng ngực, đang toả ra một bầu trời u ám, bộ dáng cụp đuôi, ủ rủ, Ansel nhịn không được xoa xoa cậu, nhẹ nhàng vuốt ve... Thật là thoải mái nha.

"Thiệu Ninh." Ansel thấp giọng nói.

"?" Thiệu Ninh hơi hơi ngẩng đầu.

"Chốt, đã cài đặt là Thiệu Ninh." Ansel nói, nhìn dòng chữ vừa xuất hiện ở chỗ trống trong khung vuông trước mặt mình —— Thiệu Ninh.

Mà lúc này, màn hình điều khiển trước mặt Thiệu Ninh cũng hiện ra thông báo——

[ Hệ thống số 250 chính thức được kí chủ đặt tên là "Thiệu Ninh" ]

[ Hoàn thành thay tên hệ thống. ]

[ Độ thân mật giữa hệ thông và kí chủ tăng lên 10%. ]

Thiệu Ninh chớp mắt một cái, đôi mắt như đang phát sáng, ngước đầu nhìn về phía Ansel, "Al, cảm ơn nhóc."

Ansel chỉ cúi đầu cọ Thiệu Ninh đang là đám mây mềm mại, đôi mắt rũ xuống, nói, "Không có gì."

Gãi đúng chỗ ngứa, có thể khiến cho vật nhỏ thuộc về hắn vui vẻ thì không đáng là gì, nến cậu thích cái tên Thiệu Ninh này, liền nghe theo cậu vậy. Tuy rằng, thật đáng tiếc khi không thể tự mình đặt tên cho cậu, nhưng không phải tương lai còn dài sao?

Quan trọng nhất, hắn lại một lần nữa xác định được.

Đây không phải một đám số liệu, làm sao số liệu sẽ cố chấp với một cái tên?

*****

Tuy rằng có thể ở lại lâu trong không gian hệ thống, nhưng sẽ gây bất lợi đến quá trình trưởng thành của Ansel, song Thiệu Ninh cũng kiên trì không cho Ansel trở lại Sở giám hộ, hừ hừ, loại nơi đó, sao có thể trở lại? Nếu dạy hư kí chủ đại nhân của cậu thì biết làm sao bây giờ?

Thiệu Ninh đã quên mất, lúc trước, khi lần đầu cậu nhìn thấy kí chủ nhỏ, ánh mắt lạnh lẽo của kí chủ đã doạ cậu sợ, dạy hư gì đó, =.= kí chủ nhỏ có thể ở trong hoàn cảnh ác liệt như vậy mà an toàn lớn đến mười tuổi.... Sao có thể dễ dàng bị dạy hư như thế. ╮(╯-╰)╭

Nhưng vì Thiệu Ninh kiên quyết phản đối, Ansel cũng không không thay đổi ý định, vừa ra khỏi không gian liền đi về hướng rừng rậm lớn nhất trên hành tinh này.

Chỉ cần không trở về Sở giám hộ thiếu niên kia, Thiệu Ninh đi đâu cũng ok, cậu vừa nhìn qua một lần tất cả tư liệu mà mình có, chỉ cần kí chủ vẫn còn trói định với cậu, thì khi kí chủ gặp nguy hiểm đến tính mạng, cậu có thể kích hoạt bảo hộ của hệ thống, trực tiếp đem kí chủ kéo vào không gian.

Bởi vậy, nơi mà đội quân tinh nhuệ nhất trên hành tinh F cũng không dám bước vào, lại có hai người dễ dàng đi vào rừng Chuck.

Hành tinh này thật là thú vị, có giống loài như trên Trái Đất, nhưng những loài đó lại thật khác lạ, cảm giác tựa như đã bị biến dị.

Thời gian trong không gian của hệ thống luôn đứng yên, cũng bất lợi với quá trình phát dục của Ansel, vì thế sau khi tới rừng Chuck, Thiệu Ninh ngay lập tức yêu cầu kí chủ đi tìm một vi trí để an trí chỗ ở lâu dài.

Yep, không sai, trước khi kí chủ đại nhân có năng lực tự bảo vệ, cậu không tính sẽ cho kí chủ rời khỏi khu rừng này.

Rừng rậm này có đa dạng giống loài ma thú, tài nguyên khoáng sản cũng rất phong phú, dựa theo kinh nghiệm của cậu, nói không chừng ở đây còn có bảo vật gì, hehehe... Chùi nước miếng đang chảy xuống.

Ansel hoang mang bóp Thiệu Ninh, cậu đây là làm sao vậy? Đói bụng rồi? Đúng rồi, loại sinh vật như hệ thống này thì ăn cái gì? Dầu máy sao?

*****

Trên hành tinh có độ an toàn bậc F này, ban đêm không có ánh trăng cũng không có sao, chỉ như một tấm bạt đen đang bao phủ khắp mặt đất.

Trong một hang núi bên trong rừng Chuck, bên cạnh đám lửa trại có một đứa bé đang nằm cuộn tròn thành một nắm, trong lòng ngực ôm gắt gao một đám mây nhỏ, đứa bé ngủ hình như rất say, đám mây kia bị đứa bé nắm chặt, ôm, đám mây đó thở khò khè, mở rộng cơ thể, miệng hơi hơi mở, ngủ đến tối tăm trời đất.

Đứa trẻ chậm rãi mở to mắt, cúi đầu nhìn đám mây đang ngủ đến tối tăm trời đất trong lòng, lẩm bẩm nói, "Không phải là nằm mơ..."

Đứa trẻ lại nhìn vào hư không, nghĩ về màn hình điều khiển, trong không gian trống bỗng xuất hiện một màn ảnh.

Màn hình điều khiển toả sáng, có hình vuông, phía trên bên trái là icon hình người đại diện cho hắn, bên dưới góc phải là icon hình đám mây, tượng trưng cho Thiệu Ninh đang ngủ trong lòng ngực. Thử click mở icon của Thiệu Ninh, quả nhiên, không thể click mở sao?

Ansel yên lặng tự hỏi, tuy rằng hắn hiểu được rất nhiều thứ, nhưng việc này rất kì quái, năm ấy lúc hắn năm tuổi, bởi kiểm tra đo lường không ra lực tương tác nguyên tố, sau khi bị những người trong Sở giám hộ đá ngất xỉu, trong đầu hắn liền hiện ra rất nhiều thứ, một ít là hình ảnh chiến tranh, còn có rất nhiều thứ hắn không thể hiểu. Thật giống như rương kho báu, yêu cầu phải có chìa khoá, chỉ cần lấy được chìa khoá thì có thể mở ra kho báu.

Cũng giống như hôm nay, khi Thiệu Ninh xuất hiện bên người hắn, cùng hắn ký kết khế ước, đột nhiên hắn liền hiểu được khế ước là gì, khế ước mà Thiệu Ninh ký với hắn vô cùng giống khế ước chủ tớ nhưng lại có điểm khác biệt, bởi vì hắn không thể tự do ra lệnh cho Thiệu Ninh, nhưng có thể bảo đảm rằng Thiệu Ninh sẽ không bao giờ phản bội hắn.

Duỗi tay xoa nắn đám mây đang ngủ khò khò trong lòng, Ansel lại nhìn nhìn màn hình điều khiển, click mở cửa hàng hệ thống, ở đó có một khu bán đồ dành cho hệ thống, mở ra ——

#Xin chào, còn không mau tới mua một skin gấu trúc? Chỉ với 999 điểm!

#Anh chị em bạn dì cô bác đi ngang qua đừng có mà bỏ lỡ, skin con thỏ hạ mát đông ấm, lại còn có thể biến thành người đây, mại dô mại dô! Bao ship luôn nha! Chỉ với 888 điểm!

......

Ánh mắt của Ansel dừng lại một hồi lâu ở skin thỏ có thể biến thành người kia:

#Skin thỏ đáng iu có thể biến thành người:

Thuộc tính: tuỳ theo hình thái trưởng thành của kí chủ.Giá trị phòng ngự: 8Giá trị tấn công: 0Giá trị giữ ấm: điều chỉnh tuỳ theo điều kiện xung quanh.Giá trị khác: 0Giá trị biến hình: 10 (max điểm)

#Muốn trở nên 666 (lợi hại) sao? Chỉ với 888 điểm!

Ansel suy ngẫm, đã có hệ thống thì khẳng định sẽ có nhiệm vụ để đổi lấy điểm số. Đổi cho Thiệu Ninh skin thỏ dễ thương, phải biết rằng trên toàn tinh hệ này cùng không có sinh vật nào hình đám mây, nếu như bị những người đó phát hiện... Ansel ôm chặt Thiệu Ninh trong lòng ngực, hắn sẽ không cho ai cướp đi Thiệu Ninh của hắn!

*****

Ngày hôm sau, Thiệu Ninh ngáp một cái thật lớn, lại duỗi người, đợi đến khi đầu óc tỉnh táo, cậu bắt đầu nhìn dáo dát xung quanh, ngay lập tức nhìn thấy kí chủ nhỏ của mình đang ngồi bên đống lửa nướng đồ ăn.

"Al, đó là cái gì?" Thiệu Ninh trôi nổi giữa không trung, nhìn thứ Al đang nướng, đó chắc là thỏ ha?

"Ma thú bậc một - Hoả Thố (thỏ lửa)." Ansel nói, nhìn nhìn Thiệu Ninh, hỏi, "Ngươi có thể ăn không?"

Thiệu Ninh sửng sốt, cúi đầu đánh giá bộ dạng đám mây của chính mình, lại xem xét con thỏ đã được nướng đến thơm nức mũi kia, nuốt nuốt nước miếng, quyết đoán gật đầu, "Thử một lần!"

Ansel xé một mảnh thịt nhỏ đưa cho Thiệu Ninh, cậu ùm cắn cái, nuốt vào, hửm? Cảm giác như không có ăn vậy? Éc? Hình như có cái gì rớt xuống?

Thiệu Ninh thấy Ansel đang cúi đầu nhìn chằm chằm mặt đất, cũng làm theo Ansel, vừa nhìn, Thiệu Ninh đơ người rồi...

Cái thứ rơi trên mặt đất kia là chuyện gì đang xảy ra hảaaaa?! Đó là thịt, là thịt thỏ đã nướng xong đúng không đúng không đúng không?!

Chời má! Ăn cái gì, thứ đó liền rớt đi ra ngoài là muốn chơi kiểu gì hả?!

Không nên ăn thứ gì hết, bởi vì ăn cái gì thì cái đó đều rớt đi ra ngoài, cảm giác cả người đều không khoẻ má ơi!

......

"Chúng ta làm nhiệm vụ đi." Ansel nói, đem đám mây đang hoá đá kéo lại bên mình, ôm vào người, an ủi vỗ vỗ, "Chúng ta có thể làm nhiệm vụ đúng không?"

Đám mây được an ủi ngay lập tức lấy lại tinh thần, đúng, làm nhiệm vụ, đổi thân thể, cậu không cần vĩnh viễn làm một đám mây mềm như bông, chỉ cần ăn thứ gì thứ đó sẽ rớt ra QAQ!

Vội vàng mở ra màn hình điều khiển, trên màn hình đã hiển thị sẵn nhiệm vụ. Tối qua, trước khi bọn họ đi ngủ, tuy rằng trên màn hình điều khiển có xuất hiện chữ nhiệm vụ nhưng vẫn luôn trong trạng thái xám xịt, hiện tại rốt cuộc có thể ấn xuống!

Nhưng trước khi ấn xuống, Thiệu Ninh vì cẩn thận, trước tiên nhìn lại một lần nữa đống thông tin trong đầu, xác định không có để sót bất kì tư liệu nhiệm vụ gì, sau khi chắc chắn không có vấn đề mới nghiêm túc đối mặt với người đang ôm cậu, giải thích hệ thống nhiệm vụ: "Al, có ba loại nhiệm vụ, nhiệm vụ cần thiết phải hoàn thành, nhiệm vụ cần thiết có thể lựa chọn để hoàn thành và nhiệm vụ nếu không hoàn thành sẽ bị Nhân đạo huỷ diệt."

"...." Ba cái này có gì khác nhau sao?

Thiệu Ninh thấy Ansel mặt không cảm xúc, ho nhẹ một tiếng, trời biết hôm qua khi xem xong tư liệu về nhiệm vụ, biểu tình của của cậu không chênh lệch lắm là như thế này —— =口=

"Chuyện đó... Nhân đạo huỷ diệt không chỉ mình nhóc, mà anh cũng sẽ bị tiêu huỷ." Thiệu Ninh vỗ cánh tay của Ansel an ủi, "Chúng ta đều là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng."

"Châu chấu? Đó là cái gì?" Ansel hỏi. Châu chấu? Ma thú à?