🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Mở đầu
Tháng Năm là khoảng thời gian mà trẻ con thích nhất trong năm. Vạn vật sinh sôi, cả thế giới đều ngập tràn sắc màu. Đi ra ngoài dạo chơi thôi cũng có thể tô điểm cho bản thân thêm xinh đẹp, rạng rỡ.
Trong Vườn trẻ, một bé gái buộc tóc hai sừng[1] đang ngồi chơi trên mặt đất. Hai cái chân ngắn vùi ở dưới mông, đương hết nhổm lên lại nhổm xuống để ngắt cỏ ở trong một bụi rậm nhỏ, muốn tìm được cỏ bốn lá từ trong đám cỏ ba lá kia.
Vào thời điểm đó, trò này rất phổ biến.
Đang vô cùng chuyên chú tìm, thì đột nhiên bị một người đẩy mạnh từ phía sau. Vốn đang ngồi xổm nên đôi chân ngắn loạng choạng, trọng tâm không vững cả người cứ thế bổ nhào về phía trước. ‘Uỵch’ cô bé ngã dúi xuống bụi cỏ, khuôn mặt bị che lấp trong đó.
“. . .”
Xoay trái xoay phải, vất vả lắm mới thoát ra được. Cô bé cũng không khóc, bật người đứng dậy. Sau đó quay người lại, nhìn cậu bé đằng sau bằng ánh mắt hung dữ, “Trương Chấn Thiên, cậu làm cái gì thế?”
Bé trai nhìn bé gái trước mặt, đôi mắt mở lớn. Nhìn mấy giây, rồi xoa xoa đầu giải thích như lẽ đương nhiên: “Tớ coi cậu là cô gái mà tớ thích chứ sao.”
“Cậu. . .”
Kim Sênh nói còn chưa dứt lời, đã nhìn thấy một người đang xông tới từ phía sau Trương Chấn Thiên. Một cú đấm bay tới làm cho cậu bé đó ngã dúi xuống đám cỏ — toàn bộ động tác diễn ra như nước chảy mây trôi, giống như nhân vật Tuxedo Mask[2] trong phim hoạt hình vậy.
*Mamoru Chiba hay còn gọi là Tuxedo Mask là nhân vật nam chính trong bộ truyện Thủy thủ Mặt Trăng viết bởi Naoko Takeuchi. Tuxedo Mask thường mặc trang phục đen với cặp kính trắng, luôn cầm theo một cây gậy và hoa hồng. Anh hay xuất hiện những lúc Thủy thủ Mặt Trăng gặp khó khăn trong nhiệm vụ của mình để giúp đỡ cô và các Chiến binh Thủy thủ khác.
Sau đó anh hùng Tuxedo Mask vĩ đại đi tới, ngước khuôn mặt của mình lên, nhìn cô bé trước mặt cẩn thận hai vòng, “Có bị thương chỗ nào không? Có đau hay không?”
Kim Sênh lắc đầu, chớp chớp mắt, “Tịch Dịch Sinh, cậu. . .”
Nói còn chưa dứt lời, lại có một nắm đấm khác bay vèo tới từ đằng sau.
Cô bé sợ tới mức kêu toáng lên, nhưng lại chợt được một cơ thể không lớn hơn mình là bao ôm vào trong lòng. Bên tai truyền đến một tiếng kêu đau đớn không thuộc về trẻ con.
. . .
Kim Sênh vĩnh viễn nhớ kỹ ngày hôm đó.
Từ nhỏ Tịch Dịch Sinh đã bình tĩnh, lý trí và thông minh như một thần đồng rồi, cho nên đây cũng là lần đầu tiên anh đánh nhau. Anh đã ra tay đánh cậu bạn ‘bá vương’ dám bắt nạt cô.
Cô chỉ bị đẩy ngã vào trong bụi cỏ thôi, còn anh lại bị nhóm bạn của nhóc bá vương kia đánh cho máu mũi chảy đầy mặt. Một cánh tay nhỏ bé vẫn gắt gao ôm chặt bảo hộ cô ở trong ngực.
Sau này, kể từ ngày hôm đó, cô được tất cả mọi người công nhận là cô dâu nhỏ của Tịch Dịch Sinh.
Thời điểm nghe được lời này, là khi Kim Sênh đang thành thành thật thật cùng mẹ của Tịch Dịch Sinh ngồi trong bệnh viện bôi thuốc cho anh. Mẹ Tịch nói đùa rằng đây là con trai của mình phải dùng mạng để cưới con dâu về. Kim Sênh nghe thấy vậy, nghiêm túc suy nghĩ, sau đó hỏi:
“Con có thể thơm bạn ấy một cái không ạ? Con xem trên ti vi thấy người ta đều cảm ơn như vậy!”
Mẹ Tịch nghe vậy vui vẻ gật đầu đồng ý, nói: “Đương nhiên là được, con thơm bạn một cái đi!”
Kim Sênh thật sự cất bước tới… Ghé vào bên cạnh giường bệnh, nhấc cái mông nhỏ lên, chu môi nâng cao người hướng về phía khuôn mặt của Tịch Dịch Sinh.
Tịch Dịch Sinh khi đó còn chưa tỉnh táo lắm, vẻ mặt thể hiện sự ghét bỏ nhưng theo bản năng vẫn liều mạng đưa miệng mình hướng về phía miệng của cô bé. . .
Ahhhhh.
Nụ hôn đầu tiên.
Lúc 5 tuổi, ở trong bệnh viện.
Thật sự là không giống người thường mà.
Tác giả có lời muốn nói: Mở hố mới!!!
Sau nửa năm nói nhiều, Hoan Hoan xinh đẹp cuối cùng đã trở lại rồi đây!