7h cô đã chuẩn bị để dự tiệc cưới của Mỹ Hoa. Cô đã tới bữa tiệm ở đó là các doanh nhân thành đạt. Cô bước vào đã là trung tâm chú ý của mọi người!
Mọi người đã nhận ra là SIO của công ty Toàn cầu. Là nữ doanh nhân thành đạt khiến nhiều người mơ ước. 1 người con trai khôi ngô tuấn tú bước tới lên cạnh cô...
- Chào SIO Triệu, không ngờ sẽ gặp cô ở đây!!
Cô ngay ngốc ra nhìn người trước mặt và đáng giá! Anh ta là Nguyễn Nhật Phong là doanh nhân được top 10 người thành đạt. Cô trả lời lạnh lùng:
- À Chào anh!
Nhật Phong nói tiếp:
- SIO Triệu thật xinh đẹp, càng lạnh lùng lại quyến rũ!
Cô cười nhẹ:
- Cảm ơn đã quá khen! Tui đi trước!
Cô đi ra ngồi 1 góc! Nhìn mọi người đi đi lại lại. Hắn đã đến nhìn quanh quẩn trong bữa tiệc thấy cô đang ngồi và uống rượu.
Anh vội chạy đến kéo cô ra 1 chỗ vắng!
- Bảo bối, bảo bối em đã về! Anh không cho em đi! Nhất định không cho em nữa!
Cô dao động ánh mắt của cô nhìn anh:
- Anh... Anh đang làm gì ở đây! Thả em ra!
Ánh mắt của anh chất chứa bao nhiêu tình cảm:
- Vợ ơi, anh nhớ em, rất nhiều! Anh nhất định không cho em đi! Không để em xa đi! * 2 tay ôm chặt cô*
Hắn hôn cô! Nụ hôn chứa bao nhiêu tình yêu anh dành cho cô. Bao nhiêu nhớ nhung và mong chờ.
Đầu óc cô trống rỗng không suy nghĩ gì. Cô bắt đầu chìm trong nụ hôn đó thì lý trí kêu cồ về và cô vung chân đá bộ phận chỉ huy làm anh đau mà thả cô ra.
Đúng lúc có Nhật Phong đi ngang thấy hắn đang lôi kéo cô! Nhật Phong chen ngang!
- Này Hoàng chủ tịch anh đang làm gì đó! Lôi lôi kéo kéo gì vậy?
Anh gầm lên:
- Anh là ai? Không được xen vào chuyện của tôi? Anh với em ấy quan hệ gì?
Nhật Phong dõng dạc trả lời và kéo cô về phía sau mình:
- Tôi là chồng của cô ấy!
Ánh mắt anh long lên như muốn ăn tươi nuốt sống Nhật Phong:
- Cô ấy là của tui! Không ai được giành lấy cô ấy!
Nói xong anh lau đến đấm 👊1 quả vào mặt Nhật Phong và kéo cô về đồng thời bế cô ra ngoài xe! Cô vẫn đơ ra chưa bao giờ nhìn anh đáng sợ vậy?
Nhật Phong ngồi trên đất với 1 mớ suy nghĩ rối loạn:
- Cô Triệu với hắn có quan hệ gì? Cô Triệu có thích mình không!
Hắn thả cô vào xe và khóa cửa lại, nói:
- Có sợ không?
Cô lắc đầu! Anh nắm lấy tay cô và nói dịu dàng:
- Lạc Lạc à, Anh biết năm đó là anh sai! Anh sai vì giấu em. Sai vì nói dối em. Nhưng anh chỉ muốn giúp đỡ thôi! Anh không yêu cô ta! Anh yêu em! Lúc em đi anh đã đi tìm em! Anh cũng không sống chung với vô ta! Bây giờ ngày mai cô ta sẽ về với người đàn ông làm cô ta mang bầu! Em tha thứ cho anh!
Cô bắt đầu khóc:
- Vậy sao yêu tui sao! Hôm qua là anh nói yêu cô ta!
Hắn ngạc nhiên hỏi:
- Khi nào?
Cô khóc và nói:
- Hôm qua khi anh say anh đã nói vậy!
Anh trầm tư và nói:
- Anh nói là yêu Lạc Lạc, yêu bảo bối!
Anh lấy khăn giấy lau nước mắt cho cô giọng ôn nhu nói:
- Em đừng khóc mà! Đừng nữa em khóc tim anh sót lắm! Đừng bỏ anh nữa! _Không bao giờ bỏ anh nữa nha!
Cô gật gù và anh bắt đầu hôn nhẹ lên môi. Chiếc xe Lamborghini phóng về nhà anh. Ông quản gia thấy cô mừng rỡ!
- Mừng cô đã về!Thiếu Phu nhân!
Cô ngại ngùng cười nhẹ:
- Quản Gia ông nói ai vậy ạ!
Quản gia khẳng định:
- Là cô đó ạ! Thiếu gia nhớ cô lắm!
Anh vội mở cửa xem ra và bế cô lên thẳng lên phòng anh và cô! Mở cửa ra cô thấy vẫn như xưa! Trong phòng còn có rượu, nến, hoa tươi nữa! Chính anh cũng bất ngờ:
- Wow, Anh chuẩn bị sao!
Anh lúng túng gật đầu! Anh nghĩ đó là của quản gia chuẩn bị. Thầm cảm ơn ông! Đêm đó trong phòng rất nhiều cảng xuân! Xong việc anh để cô ngủ trên anh và ôm eo cô ngủ!
Hưởng thụ cảm giác hạnh phúc mà suốt 4 năm rồi anh đã không có! Nhưng đêm đó Cát Nhi tức đến đỏ mặt:
- Cô ta về rồi! Về giành anh Tuấn Nam rồi! Công của mình chuẩn bị thì cho cô ta hưởng. Đáng lẽ người mà nằm dưới thân thể gắn chắc đó là tôi! Người hưởng thụ sung sướиɠ là tui không phải cô!
Cô ta vò đầu bứt tóc:
- Người được anh ấy yêu thương và trân trọng là tui mới đúng! Người được anh ấy vυ"t ve và chạm vào da thịt là tui!
Cô ta nằm mà tức giận. Cô có cách rồi. 1h sáng anh khát nước và bước nhẹ nhàng để cho cô ngủ! Vừa mở tủ ra lấy bình nước thì có 1 bàn tay ôm chặt lấy anh, anh giật mình xô ra:
- Trách ra, ai vậy!
Người trong đêm vẫn không trả lời, tiếp tục ôm anh và xoa nắn 2 hòn bi của anh!
Hắn khó chịu chạm lấy tay đó bể nhẹ. Có tiếng nói đó là Cát Nhi! Anh buông tay cô ta và nói:
- Cô đừng làm vậy! Tui không yêu cô! Mãi mãi cô không phải người họ Hoàng..
Anh bước lên phòng và bỗng dưng nóng lên. Đúng lúc cô vừa dậy thì anh đã đè cô ra ăn no nên! Cát Nhi tức giận:.
- Gần được rồi vậy mà còn để chạy mất!
Lần này cái đứa em của hắn to hơn bình thường cực mạnh mẽ.... Tiến ra vào cửa nguyệt của cô. Mỗi lần như vậy cô không chịu được và rêи ɾỉ! Khiến anh kí©h thí©ɧ hơn nữa!
- Vợ ơi, anh muốn baby! (_Anh thở dốc)
Cô thở gấp:
- dạ được! Á á á a
Cô vòng tay ôm lấy cổ anh xuống. Anh cuối xuống hôn cô tay xoa nắn bầu ngực căng tròn và thật mịn màng.
Thế là hắn ăn cô suốt bữa tối! Cô bị anh xơi tái...... 1 người lại tức giận vô cùng...
-