Chương 1.
-Tiểu Lam. Đây là nhiệm vụ cuối cùng của cô. Chỉ cần cô hoàn thành thì ROSE và cô không còn can dự.- Người đang nói là Hồng Ngân lão đại. Hồng Ngân là người đã sáng lập ra ROSE. Lần này cô giao nhiệm vụ cuối cùng cho Tiểu Lam thực chất là muốn mấy tỷ muội không bị Tiểu Lam làm hại. Tiểu Lam ngoài mặt dạ dạ vâng vâng trong lòng đã toan tính bỏ thạch tín vào rượu của Hồng Ngân. Hồng Ngân uống cạn ly rượu cũng là lúc độc phát tác. Cô ho ra một ngụm máu. Lúc này Tiểu Lam à không là Đinh Lam nhoẻn miệng cười. Cơ mà cô ta cười chưa được bao lâu cũng đau đớn ròi DIE. Lúc này, mấy tỷ muội biết chuyện. Khi đến nơi Hồng Ngân chỉ còn thoi thóp. Hồng Anh- tức em gái Hồng Ngân nâng chị cả dậy. Cả hội ai cũng nể đại tỷ. Mọi người không khỏi đau xót cho 2 chị em. Hồng lão gia và Hồng phu nhân đã ra đi. Bây giờ Hông Anh nhị tỷ chỉ còn Hồng Ngân vậy mà cô cũng định bỏ đứa em gái nhỏ này. Hồng Ngân lau từng giọt lệ nói:- Tiểu Anh....ROSE giao lại... cho..cho em. Phải... sống..tốt... nha.- Nói xong cô trút hơi thở cuối cùng Hồng Anh chỉ biết gào khóc cài lên mài tóc chị một đóa lưu ly.
---3 ngày sau----- Phu nhân. Tiểu thư của chúng ta khả ái quá.- Người vừa nói kia là Ann( người hầu thân cận của phu nhân Mary Mager). Vị đang nằm trên giường là Mary Mager. Bà là bá tước phu nhân của vị bá tước danh quyền Hanry Classie. Bà gả đến đây được 7 năm. Trong 7 năm nay bà đã sinh được 2 quý công tử là đại công tử Kei Classie và nhị công tử Jun Classie. Chồng của nàng lúc nào cũng cứ bảo không muốn nói không muốn nàng đau mà sau khi sinh 2 nhi tử kia nàng lại mang thai tiếp. Và 3 ngày trước vị phu nhân vừa lâm bồn. Là một tiểu cô nương đáng yêu. Sau khi hỏi bác sỹ kĩ càng bá tước Hanry quay trở lại đến bên cạnh vợ yêu và con gái. Hồng Ngân trong tâm thức bất giác mở mắt ra. Cô cảm thấy khó hiểu vốn dĩ bản thân đã chết nhưng lại tỉnh dậy. Nhìn xung quanh cô thấy một người đàn ông tóc vài nâu ăn mặc thanh lịch ngồi bên cạnh cái gì mà cha cha con con. Nhưng cô phát hiện cô không nói được. Cô chỉ có thể y y a a 1 cách khó hiểu. Với IQ 120 cuối cùng cô cũng nhận thức về học thuyết xuyên không gian. Hanry bế bổng cô công chúa đáng yêu của ông lên. Ông nhận thức được sự mạnh mẽ và sát khí của cô công chúa. Thật sự giống ông như lúc nhỏ.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương