Editor: Mèo yêu Cá
Chứng bệnh sạch sẽ quá mức đối với người khác mà nói có lẽ không tiện, nhưng đối với Thẩm Thuần mà nói lại là không thể tốt hơn, bởi vì Thẩm Thuần cũng không thích để lại mùi đồ ăn ở nơi mình ở, nếu như không phải vì ở cùng một phòng với Tạ Bách Viễn, có lẽ cậu đã chọn sống ở bên ngoài trường học rồi.
Bằng cách này, một mặt để cho mình không bị giày vò như vậy, mặt khác ngược lại phòng ngừa khả năng Hứa Trạch dọn tới ở chung với Tạ Bách Viễn.
Nhà ở ven hồ thì được hưởng ánh trăng trước, trước hết phải chiếm giữ ban công, nên tới sau muốn lấy được mặt trăng sẽ tốn rất nhiều công sức so với tới trước.
Thẩm Thuần đi qua quan sát, cầm cây lau nhà lau đi những dấu vết tưởng chừng như không có kia, tắm rửa xong xuôi, sau đó ngồi trong ký túc xá... bật điều hòa lên.
[Ký chủ, cậu không đề phòng hai người bọn họ gặp nhau sao?] 521 hỏi.
Một hệ thống mới nhậm chức cộng thêm một ký chủ mới được điều tới tổ Cắt duyên, bây giờ kiểu gì cũng cảm thấy ký chủ vô cùng nhàn nhã.
[Yêu từ cái nhìn đầu tiên thường do thích cái đẹp mà ra, Hứa Trạch thích ngoại hình đó, tao không thể nào ngăn cản nhiều lần được.] Thẩm Thuần mở laptop lên, tìm số liệu trên đó nói.
Loại trời nóng bức này mà đi ra ngoài, cơ bản chính là chịu tội.
521 công bố có hai nhiệm vụ, một là giúp nguyên chủ sống sót, hai là cắt đứt duyên phận giữa Tạ Bách Viễn và Hứa Trạch.
Nhiệm vụ của tổ Cắt duyên có thể nhận hoặc được công bố, bắt nguồn từ sự hối hận của một hoặc cả hai người vấp phải nhau.
Nhiệm vụ này đối với Thẩm Thuần mà nói cũng không tính là quá khó khăn, đơn giản là không thể để hai người họ ở bên nhau.
Người này và người kia muốn ở bên nhau thì rất khó, nhưng tách ra lại là chuyện cực kỳ dễ dàng.
Trước mắt cậu đang tập trung vào nhiệm vụ 1, nó hoàn toàn khác với những nhiệm vụ cậu từng làm. Trước đây khi cậu thực hiện nhiệm vụ, thường xuyên phải dùng phân thân của mình, một khi nhiệm vụ hoàn thành thì giả chết rồi biến mất. Nhưng bây giờ cậu phải làm một người khác và sống sót, lại còn phải sống thọ đến cuối đời.
Thân thể và sinh mệnh của người khác quả thật phải quý trọng, nhưng điều này cũng có nghĩa là cơ thể này sẽ chết. Hiện tại thoạt nhìn là thanh niên trẻ trung, đẹp trai ngời ngời đấy, nhưng một khi bước qua ngưỡng năm mươi, cho dù có đẹp trai đến đâu đi nữa, thì cũng chỉ có thể bị gọi là ông già.
[Thật sự không thể trẻ mãi được hả?] Ngón tay Thẩm Thuần gõ gõ trên mặt bàn hỏi.
[Không thể, quy tắc ở thế giới này không cho phép, ký chủ.] 521 nhìn các loại giữ gìn nhan sắc trong cửa hàng nói.
[Liệu quy luật của thế giới tiếp theo có thể thay đổi cho phép điều đó không?] Thẩm Thuần cầm chiếc gương lên vừa ngắm nghía gương mặt giống mình ba phần vừa nói [Gương mặt đẹp trai như thế mà, sao mấy người nỡ lòng nào nhìn nó già đi được chứ]
521: [Không nỡ, nhưng mà quyền hạn của tôi không đủ, thế giới chỉ có thể ngẫu nhiên, xin lỗi nha ký chủ.]
Khuôn mặt ký chủ rất đẹp trai, nhưng nếu như già rồi mặt cũng sẽ đầy nếp nhăn, vậy thì cũng giống như hệ thống không chấp nhận được số 1 teo lại cong xuống thành số 7 vậy. Ký chủ thật sự thật đáng thương.
Âm thanh máy móc của hệ thống thường giống nhau, nhưng Thẩm Thuần từ trong đó nghe ra được sự áy náy hiếm hoi, hoàn toàn khác với sự vô liêm sỉ của người cộng tác cũ.
Quả nhiên vẫn là hệ thống mới đáng yêu, khóe môi Thẩm Thuần hạ xuống, trong giọng nói có buồn bã: [Tao vừa nghĩ tới mình sẽ già đi thì vô cùng khó chịu, làm sao cũng không vui nổi.]
[Vậy làm thế nào mới có thể làm cho ký chủ vui lên đây?] 521 tỏ vẻ nó phải luôn luôn chú ý tới sự khỏe mạnh của ký chủ.
[Tao bảo mày làm cái gì mày cũng đồng ý sao?] giọng của Thẩm Thuần vẫn chậm chạp.
[Đúng vậy, chỉ cần có thể làm cho cậu vui.] 521 nghiêm túc nói.
Tuy rằng hệ thống cấp cao huấn luyện nó đã nói từng nói rằng không nên dễ dàng tin tưởng ký chủ nói xà lơ, nhất là kiểu từng làm nhiều nhiệm vụ này, trên cơ bản đều quỷ quyệt, có sở thích là trêu đùa hệ thống, nhưng chưa chắc tất cả ký chủ đều thích troll hệ thống, cũng giống như...
[Hãy biến mã nguồn của mày thành mông của chó Corgi cho tao xem đi, phải là hình trái tim đấy nhé.] Thẩm Thuần nói: [Nếu như thế thì có lẽ tao sẽ vui lên.]
Trong nháy mắt đó, 521 đột nhiên hiểu được sự trầm mặc khi giảng bài của hệ thống cấp cao khi nói đến đây.
[Please.] Thẩm Thuần hạ thấp giọng nói.
[Được rồi, được rồi.] 521 liên tục hiển thị mã nguồn của mình biến nó thành mông của chó Corgi sinh động và đáng yêu, điểm nhấn là hình trái tim trên đó.
Thật là dễ lừa, Thẩm Thuần thầm nín cười.
Tuy rằng thường xuyên giả chết rồi biến mất, nhưng thời gian của nhiệm vụ có thể dài có thể ngắn, cậu cũng từng vì một nhiệm vụ tiêu diệt căn nguyên mà ở lại một thế giới tận mấy ngàn năm. Cậu đã từng chứng kiến tám nỗi khổ của đời người: sinh lão bệnh tử, cầu mà không được, tình yêu ly biệt, oán hận, ngũ âm thịnh.
(*) có năm thứ (năm thứ là sắc, thọ, suy nghĩ, hành động và ý thức) bao trùm bản tính con người, có thể khiến lòng người rối bời, bối rối, tạo nên đủ loại nghiệp chướng. Cho nên năm thứ đó gọi là ngũ âm, bởi vì ngũ âm này mà tâm tham, sân, si bám chặt vào ngũ âm này, giống như lửa, khi chạm vào củi khô sẽ cháy dữ dội, cho nên được gọi là "ngũ âm thịnh"