- 🏠 Home
- Linh Dị
- Tâm Linh
- Chuyển Mộ Ký Sự
- Quyển 2 - Chương 3
Chuyển Mộ Ký Sự
Quyển 2 - Chương 3
Thằng Linh dùng cán xẻng hất nốt phần đất ở trong ra rồi lấy tay nhẹ nhàng vuốt sạch đất xung quanh phần tù xương cụt trở xuống, lộ ra nguyên cả bộ xương ra ngoài, bộ xương này nằm ngửa 2 tay để tư thế duỗi thẳng theo 2 mạn sườn, ống xương đùi ống đồng chân bên phải xếp theo hình chữ V chạm vào đầu gối chân kia. Nhìn phần xương chậu thì thằng Linh bảo đúng là đàn bà, bà này chỉ caokhoảng 1 mét rưỡi thôi. Theo phán đoán của em thì nhất định bà này chết theo 1 lí do nào đó chứ ko phải là chôn cất tử tế, ngày xưa nghèo đói bệnh tật chết chóc nhiều việc chôn cất ko có quan tài là bình thường nhưng ít ra nếu là chôn cất tử tế thì người ta sẽ chỉnh tư thế nằm theo hướng nhất định chứ chả ai để nằm thẳng dẵng ra như thế này rồi chôn đâu. Thằng Linh bới bới nhấc hộp xọ nên quay quay nhìn xung quanh rồi nó bảo:
– Ê mày có vết lứt xung quanh mới lõm vào 1 ít phía gáy này, kiểu này là bị đập chết rồi mày ạ. Hay là bị bọn Tây ngày xưa nó bắt ra đây hϊếp xong đập chết rồi chôn nhỉ, tao nghe ông nội tao kể bọn Pháp với Mĩ ngày xưa toàn bắt đàn bà mới con gái để hϊếp xong rồi chúng nó gϊếŧ luôn.
Em thì từ khi dính vào vụ con Nhung nên ngại dây dưa vào mấy vụ này lắm, do con Nhung nó là bạn mình mới lại tại bác Tiến đυ.ng chạm đến xác của nó nên mình mới chôn cất rồi đưa về quê thôi. Chứ hơi đâu mà dính vào mấy việc như vậy, việc mình mình làm việc của người ta thì kệ họ thôi. Mấy ông bà chết oan kiểu này mà đặc biệt là xác chôi nổi mất tích ko ai thờ cúng như này thì vong độc và thiêng lắm. Đυ.ng chạm đến họ thì họ cũng chả để yên đâu, kiểu gì chả bám theo để hành. Vì vong người chết oan rất khó siêu thoát cho nên họ chỉ loanh quanh chỗ bị chết hoặc xác thôi. Em thì em nghĩ trong đầu vậy nhưng cũng cảm thấy thương thương cho cái bộ xương này, mà thằng cu Linh lại có cái nghề bốc mộ gia truyền nữa chứ, gạ gẫm nó xem sao, mình cũng ko phải động tay động chân mà lại giúp được người ta. Nếu cứ để bộ xương nằm đây phơi xương phơi gió, chỉ cần vài tháng nữa mùa lũ tới là cuốn hết xuống lòng sông ngay. Nói là làm em quay qua chỗ cu Linh bảo:
– Linh ơi hay mày tiện tay hốt nó lên trên chỗ bãi đi, để như vậy tội lắm mày ạ, mày làm quen rồi mất công tí thôi coi như làm phúc cho người ta để lấy lộc.
Thằng Linh tay vẫn cầm lấy cái hộp xọ, nghe em nói vậy nó quay ngoắt sang chửi em:
– Ơ thằng điên này ai thuê mà làm hả, bố tao bốc mộ chứ tao có bốc mộ éo đâu chứ. Mày thích thì làm đi, mẹ mày tưởng làm cái này mà đơn giản à ko cúng lễ đầy đủ tắm rửa sạch sẽ cho người ta, người ta về oán chết mẹ ấy chứ.
Em nghe nó nói vậy và ngẫm lại chuyện con Nhung lần trước thấy cũng có lí, thôi thì mặc cho số phận định đoạt mình đâu phải thánh nhân chứ. Em vẫn cố ngồi tranh luận với nó 1 lúc thì nghe thấy tiếng cậu Hoan ở mũi quát:
– 2 thằng hâm này chúng mày có về tàu ko, xương cốt của người ta chúng mày đừng có mà nghịch vào. Mấy tàu hay đỗ ở đây kể là đêm hay thấy đứa con gái đứng ở chỗ đấy gọi chêu người lắm đấy, người ta tưởng người thật nhưng ra gần đến nơi thì ko thấy đâu, nghe thấy mỗi nó cười khằng khặc...
Em nghe thấy vậy kêu thằng Linh về, thằng Linh đứng dạy ném bốp cái hộp xọ xuống rơi trúng xương sườn của bộ sương. Thằng này chắc nó hay làm vậy với mấy bộ xương mà bố con nó bốc đây. Em cứ suy nghĩ về lời cậu Hoan nói vừa giờ, ko biết là cậu nói thật hay là dọa mình với thằng Linh nhỉ, chắc ko phải dọa đâu cậu thừa hiểu là mình với thằng Linh đâu sợ ma tà gì chứ đặc biệt là cu Linh.
Mới lại mấy lần đỗ tàu ở đây cũng có thấy cái quái gì đâu, thi thoảng cũng thấy con Mực thò đầu ra cắn, nhưng em nghĩ là cắn người thôi vì xung quanh đây cũng có nhiều thuyền chài lắm. Mà nếu là ma thật thì thách kẹo nó cũng chả dám lảng vảng quanh đây, con Mực nó khác gì ông hộ pháp, lá bùa sống trấn yểm cho con tàu.
Lúc này mới có gần 11h trưa, bác Tiến đang lịch kịch sắp làn chuẩn bị đi chợ mua thức ăn làm cho bữa chiều. Em với thằng Linh thấy vậy ra xin đi thay bác, lâu lắm mới có dịp lên bờ thế này đi lạo dạo tí cho khuây khỏa thèm cảm giác nhộn nhịp tấp nập trên bờ lắm rồi. Thằng Linh ra rủ anh Tú với anh Lam đi nhưng anh Lam ko đi có mỗi anh Tú chịu đi, anh Tú đi chủ yếu là để mài lại cái lưỡi dao bầu hàn trên cái típ hơn 1m mà anh ấy dùng trong P2 đấy các bác. Để lâu ngày lên lưỡi nó han rỉ hết rồi, cái đó nó như là binh khí của anh ấy vậy, anh Tú cực kì sùng bái 2 nhân vật là lãng tử Yến Thanh và Quan Công Quan Vân Trường. Anh ấy chế cái đó cho nó giống thanh đao của Quan Công, đao thật như Quan Công mua thì dễ nhưng mà mang đi mọi người nhòm ngó sẽ ko hay nên mang cái đó đi chả ai để ý, nó như cái dao chặt chuối của nông dân hay dùng thôi.
Em cùng thằng Linh, anh Tú với cả con Mực nữa. Em với thằng Linh thì mặc quần đùi áo phông ko cổ, thằng Linh đi tông lào còn em đi dép tổ ong huyền thoại, nhìn như 2 thằng bựa rách cà la thất thểu vậy. Anh Tú ờ tàu thì xuềnh xoàng nhưng mà lên bờ là nhất quyết phải đi giày da mang quần bò, mặc áo 3 lỗ trắng. Em với thằng Linh đội mũ lá đi đằng sau, anh Tú mang ô đi thong dong cùng con Mực ở phía trước nhìn như xã hội đen đang đi tuần vậy.
Đi tầm gần 1 cây số thì hết bãi, đi tiếp phải hơn 1 cây nữa mới ra ngoài đường lớn ở đó có cái chợ to phết bán hàng cả ngày luôn. Khu đây tuy ko phải thị trấn nhưng dân cư cũng khá phết, nhộn nhịp chả khác gì thành phố là mấy. Sau khi vào chợ thì anh Tú rẽ vào 1 hàng thợ rèn để tút lại con bảo đao còn em với thằng Linh đi mua thức ăn. Mua được 2 con ngan to lắm để chiều đánh tiết canh, thằng Linh khệ lệ 1 tay sách 2 con ngay 1 tay sách làn rau với thịt. Em thì vác bó mía to vật hơn chục cây. Xong ra hàng rèn tìm anh Tú, thanh bảo đao vừa tút lại nhìn ngon thật, xanh nét và xắc nhẹm loại này mà chém thằng nào thì dễ đi cả xương mất. Anh Tú quấn nó vào cái vỏ bao tải và cầm tay sách đi.
Nhìn anh Tú thì còn ngon chứ nhìn em với cu Linh quê 1 cục luôn, 2 thằng vừa đi vừa chỉ chỏ xung quanh bàn luận tỏ vẻ thích thú và lạ lẫm lắm. Đi 1 đoạn thì đến cái cổng trường cấp 3 đúng lúc nó tan trường chứ, xe đạp chen chúc nhau phủ kín đường, thật sự lúc này mình cũng hơi ngại thật, 1 thằng sách 2 con ngan, 1 thằng vác bó mía lạc lõng giữa bầy cừu non toàn những em xinh tươi mơn mởn, em nào em lấy mặc quần vải đen bó sát mông lộ 2 vệt chữ V hằn lên cùng với cái áo sơ mi trắng mỏng tanh nhìn thấu từng giọt mồ hôi đang nhẹ rơi lăn lóc bên trong áo từ phía cổ xuống lưng rồi bị chặn lại ở giữa lưng bởi chiếc áo chíp đồng màu. Lâu ko nhìn gái hôm nay phải nhìn cho nó thỏa con mắt thì thôi, thằng Linh thì ko phải nói rồi đến anh Tú vốn lạnh lùng coi thường nữ sắc cũng phải đờ đẫn ra quay trước quay sau ngắm ấy chứ.
Ngay đến động vật chứng kiến cảnh này cũng ko kìm được lòng trước cảnh nhộn nhịp, 2 con ngan của thằng Linh chốc chốc lại khạc khạc ngoái cổ lên như biểu tình, thằng Linh xấu hổ lắm ấy nó cứ lấy tay lắc lắc cho nó im cơ mà 2 con ngan vẫn kêu. Con Mực đi cùng anh Tú phía trước thì cắn nhặng lên để dẹp đường, con nào thằng nào mà ko tránh ra cố tình đứng dắt xe cản mũi nó là con Mực phi tới dùng mõm đấm cho vài cái vào đít để dọa. Tiếng người, tiếng 2 con ngan, tiếng chó hòa vào nhau đến là nhộn nhịp.
- 🏠 Home
- Linh Dị
- Tâm Linh
- Chuyển Mộ Ký Sự
- Quyển 2 - Chương 3