Chương 88: Lẽ Thẳng Khí Hùng

Thôn Long Sơn.

Vi gia.

Nhà gái rời đi rồi, một đám thân thích nhà Vi gia cũng chuẩn bị ai về nhà nấy.

Mà ngay lúc thân thích nhà Vi gia đang chào hỏi nhau chuẩn bị rời đi, Giang Phong nhận được điện thoại của Vệ Vũ San gọi tới, hắn ấn nút nghe, hỏi: “chị Vệ, có chuyện gì chị cứ nói!”

Vệ Vũ San liền kể lại chuyện vừa rồi: “Bà mối Giang, là như này, vừa rồi chúng tôi lái xe ra cửa thôn chưa được bao xa thì bị một người phụ nữ hai mươi mấy tuổi chặn lại...”

Chờ Vệ Vũ San kể xong chuyện vừa xảy ra một lần, Giang Phong mới nhíu mày, nói: “chị Vệ, trước chỉ gửi ảnh chụp qua wechat cho em, em phải xem xem là ai làm trò quỷ.”

Vệ Vũ San nói: “Được, chị sẽ lập tức gửi ảnh chụp cho em, việc này có cần bọn chị quay lại hỗ trợ không?”

Giang Phong từ chối, nói: “Không cần đâu chị Vệ, mọi người cứ về trước đi, việc này để bọn em giải quyết là được, khi nào có kết quả sẽ lập tức điện thoại lại cho chị.”

“Được rồi, vậy chúng ta đi về trước, có chuyện gì thì cứ gọi cho chị!”

“Vâng, hẹn gặp lại!”

“Hẹn gặp lại!”

Chờ Giang Phong cúp điện thoại xong, Vi Minh Kiệt ở bên cạnh nghe được đại khái liền vội vàng hỏi: “Tiểu Phong, tình huống như thế nào? Có người chặn xe của nhà Vũ San sao?”

Vợ chồng Vi Thiên Đức cùng một đám thân thích Vi gia nghe vậy, cũng không nhịn được tụ tập lại xung quanh.

Giang Phong liền thuật lại đơn giản lời kể của Vệ Vũ San một lần, nói: “Không biết là ai muốn khiến thanh danh của anh Kiệt bại hoại, chị Vệ đã lén chụp được ảnh chụp của đối phương, chúng ta xem một chút là biết ngay ai giở trò quỷ rồi!”

Vi Minh Kiệt nghe vậy, tức tới đau cả gan, tức giận mắng to: “Mẹ nó, rốt cuộc là tên vương bát đản nào muốn hủy hoại thanh danh của anh? Nói anh rượu bia, cá cược, chơi gái mọi thứ đều tinh thông? Anh tinh thông con mẹ nó, Tiểu Phong, em mau mở wechat lên xem xem rốt cuộc là ai, anh mẹ nó sẽ không bỏ qua đâu!”

Lúc này, sắc mặt của vợ chồng Vi Thiên Đức và một đám thân thích đều không dễ nhìn, người tính khí hơi nóng nảy thì không nhịn được trực tiếp mắng chửi, người kia làm như vậy, rõ ràng là muốn hủy đi mối nhân duyên này của Vi Minh Kiệt, cái này phải có thù lớn thế nào chứ!

Giang Phong cũng kìm bực bội trong lòng, cũng không nói nhảm nữa, trực tiếp mở wechat ra, mở ảnh chụp Vệ Vũ San gửi tới lên.

Sau đó, một loạt con mắt đồng loạt nhìn về phía ảnh chụp.

“Trần Hương Lan?”

“Mẹ nó, anh chưa từng đắc tội Trần Hương Lan bao giờ, sao cô ta lại muốn làm bại hoại thanh danh của anh?”

Ngay giây phút nhìn thấy ảnh chụp kia, Giang Phong và người nhà họ Vi lập tức nhận ra thân phận của đối phương, chính là nàng dâu của con trai cả bà mối Vương nổi danh trong thôn, Trần Hương Lan.

Lúc này, đầu óc thi đậu đại học danh tiếng của Giang Phong phát huy tác dụng vốn có của nó, hai mắt híp lại, nói: “Anh Kiệt, chỉ sợ là anh bị tai bay vạ gió thôi, bị em làm cho vạ lây, chị ấy hẳn là nhằm vào em!”

Đầu óc Vi Minh Kiệt vẫn chưa nhảy số kịp, nghi ngờ hỏi: “Tiểu Phong, cô ta là muốn làm bại hoại thanh danh của anh, làm hỏng chuyện tốt của anh, sao lại thành nhằm vào em rồi?”

Vẫn là Vi Thiên Đức tuổi già thành tinh, sau khi Giang Phong nói đối phương là nhằm vào hắn xong, ông liền hiểu ra điểm mấu chốt trong đó, nói: “Xem ra hành động trong khoảng thời gian này của Tiểu Phong đã động tới lợi ích của người ta, thật không nghĩ tới bà Vương kia vậy mà lại là người như vậy, còn may Vệ Vũ San tin tưởng A Kiệt, nếu không mối hôn sự này có lẽ thật sự đã bị cô ta phá hỏng rồi!”

Tôn Phương nghe rõ ràng xong, lúc này vén tay áo lên, nổi giận đùng đùng nói: “Dám tung tin đồn nhảm về A Kiệt nhà chúng ta như vậy, tôi muốn đi xé nát cái miệng thối của Trần Hương Lan kia ra!”

Nói xong, Tôn Phương lập tức nhấc chân đi về phía nhà bà Vương.

Những thân thích tính khí nóng nảy của Vi gia kia cũng không nói hai lời, lập tức đuổi theo.

Cha con Vi Thiên Đức thấy vậy cũng nhanh chóng đuổi theo, bất kể nguyên nhân bọn họ làm ra chuyện này là gì, dù sao đứng mũi chịu sào cũng là Vi Minh Kiệt, dù thế nào nhà Vi gia cũng phải tới cửa người ta đòi công đạo.

Mà Giang Phong thì càng không cần phải nói, người ta rõ ràng là nhằm vào hắn, hắn đương nhiên cũng nên đi cùng nói chuyện rõ ràng với đối phương một chút.

Nhà Vi Thiên Đức cách nhà bà Vương cũng không xa, đi đường chỉ mấy phút là tới.

Tôn Phương mắng nguyên một đường đi, con trai lớn của bà mười chín năm qua chịu đựng sự giày vò không thành người, khó khăn lắm, dưới sự khuyên giải của bà mới Giang Phong, mới tích cực đi chữa trị, cuối cùng khôi phục nam nhân hùng phong.

Mắt thấy con trai đã sắp lấy vợ sinh con, trải qua cuộc sống mỹ mãn hạnh phúc, nhưng lại đúng vào thời điểm then chốt này, vợ của con trai cả bà Vương, Trần Hương Lan, lại dám ở sau lưng con trai lớn của bà giở thủ đoạn bỉ ổi như vậy, trực tiếp làm bại hoại thanh danh của con trai bà, thù này quá lớn rồi!

Tôn Phương càng nghĩ càng giận, càng mắng càng lớn tiếng.

Mấy phút sau, lúc Tôn Phương cùng một đám thân thích đã đứng trước cửa nhà bà Vương, phía sau đã có một đám thôn dân ‘nghe tiếng’ chạy tới.

“Trần Hương Lan, con đàn bà thối tha kia, nhanh ra đây cho tôi!”

“Cái đồ không biết xấu hổ nhà cô, A Kiệt nhà tôi rốt cuộc là đắc tội mấy người chỗ nào? Cô vậy mà muốn phá hỏng nhân duyên của nó?”

“Mấy bà con ở đây hãy phân xử công minh đi, A Kiệt nhà tôi năm nay đã 38 tuổi, thật vất vả mới nhờ được bà mối Tiểu Phong giúp tác hợp một mối nhân duyên. Ngày hôm nay nhà gái người ta đến xem gia môn, lúc trở về thì bị con đàn bà thối tha Trần Hương Lan này chặn lại ở cách cửa thôn không xa, tung tin đồn nhảm về A Kiệt nhà tôi rượu chén cá cược chơi gái mọi thứ đều tinh thông. Còn nói A Kiệt nhà tôi mấy năm nay mang không biết bao nhiêu phụ nữ về nhà, kết quả sau khi phát hiện ‘bộ mặt thật’ của A Kiệt nhà tôi thì nửa đêm lập tức thu dọn hành lý chạy trốn.

Tục ngữ có câu ‘Thà hủy mười tòa miếu còn hơn hủy một cuộc hôn nhân’, bà con đây nói xem đây có phải lời người nói không?”

Tính cách Tôn Phương vốn không tính là mạnh mẽ, nhưng làm một người mẹ, khi có chuyện liên quan tới con của mình, các mẹ thường sẽ bộc phát ra một loại sức mạnh vượt mức bình thường.

Lúc này, sức lực của Tôn Phương đã vượt xa mức bình thường, bà đứng trước cửa nhà bà Vương chửi ầm lên, mắng đến lẽ thẳng khí hùng.

Mà trong tiếng chửi bới của Tôn Phương, thôn dân cũng đã nghe rõ rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, cả đám không khỏi châu đầu ghé tai, nghị luận ầm ĩ!

“Trần Hương Lan này vậy mà lại làm ra chuyện như vậy? Này cũng quá vô nhân đạo rồi đi?”

“Cái này không có lý, không nghe nói Trần Hương Lan và Vi Minh Việt có ân oán gì, đang yên đang lành sao lại phải làm ra chuyện phá hoại nhân duyên của người ta như vậy, không sợ giảm thọ sao?”

“Đúng là biết người biết mặt không biết lòng mà, Trần Hương Lan này bình thường nhìn không tệ, lại vạn vạn không nghĩ tới cô ta lại có thể làm ra loại chuyện như thế này, thật sự là quá thiếu đạo đức rồi!”

“Theo tôi thấy, mọi chuyện sợ là không có đơn giản như vậy, hi vọng là tôi nghĩ nhiều rồi...”

Cái này nói thì dài dòng, thật ra từ lúc Tôn Phương mang theo một đám thân thích chạy tới nhà bà Vương, to tiếng mắng chửi một trận, rồi đến thôn dân châu đầu ghé tai, nghị luận ầm ĩ tới giờ vẫn chưa tới nửa phút.

Trong vòng chưa đến nửa phút ở đây, một nhà bà Vương đã bị mắng tới ngây cả người!

Vốn theo kế hoạch bọn họ đã thương lượng kỹ càng từ trước, sau khi tung tin đồn nhảm cho nhà gái xong, đợi đến buổi tối sẽ tiếp tục tung tin đồn nhảm về nhà gái, nói là người đàn bà đã mang thai mấy lần, mà bà mối Giang Phong lại cố tình giấu đối phương cái này, giới thiệu một người đàn bà như vậy cho người trong thôn, thực sự là quá thiếu đạo đức rồi, kết quả không nghĩ tới vừa mới làm bước đầu tiên đã thất bại!

Mà tốc độ thất bại này cũng quá nhanh rồi, Trần Hương Lan chân trước vừa mới bước vào cửa, chân sau người ta đã đuổi tới cửa mắng!

Đây rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở chỗ nào?