Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 83: Long Trời Lở Đất

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong xe cũng không bật đèn, chỉ có ánh đèn lờ mờ từ bên ngoài chiếu vào, đây là loại đèn đường dùng năng lượng mặt trời phổ biến ở nông thôn.

Bởi vậy, Giang Phong không thấy rõ biểu tình của Vi Minh Kiệt hiện tại là gì, chỉ thấy hắn trầm mặc không nói lời nào, liền lên tiếng: “anh Kiệt, em cũng đã giúp người khác làm mai mối được một đoạn thời gian rồi, có lẽ anh ít nhiều cũng đã nghe nói, bà mối em đây chỉ cần ra tay, thì xác suất thành công đều là trăm phần trăm, chưa từng có trường hợp nào thất bại.

Cho nên, em không hy vọng tới lượt anh lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, anh hiểu ý em chứ?”

Vi Minh Kiệt thở dài, nói: “Tiểu Phong, quả thật giống như lời em nói, anh là bị cha mẹ ép buộc ra mắt, đó căn bản không phải ý muốn của anh. Anh trước đó vốn chỉ định tới lướt qua sân khấu một cái, cho cha mẹ một câu trả lời thỏa đáng, lại quên mất Tiểu Phong cũng sẽ bị ảnh hưởng, anh thật sự rất xin lỗi!”

Giang Phong nói: “anh Kiệt, anh không nguyện ý ra mắt, vậy chắc chắn là có lý do riêng, vốn chuyện riêng tư như này, em không nên hỏi, nhưng chúng ta dù sao cũng là anh em cùng thôn, em thật sự không muốn để anh độc thân cả đời.

Hiện tại anh mới chỉ 38 tuổi, người chỉ trỏ anh ở trong thôn cũng chưa tính là nhiều, dù sao người ở tuổi này mà chưa kết hôn ở trong thôn ta cũng không ít. Nhưng chờ tới khi anh 48 tuổi, thậm chí là 58 tuổi, có lẽ anh sẽ trở thành lão quả công nổi danh nhất toàn thôn, thanh danh như vậy, chẳng lẽ anh thật sự muốn sao?”

Vi Minh Kiệt nghe vậy thì khó chịu trong lòng, nếu như có thể, ai mẹ nó nguyện ý làm lão quả công chứ?

Chỉ là, việc này có cách nào đâu?

Mặc dù biết Giang Phong chỉ có ý tốt, nhưng hắn vẫn không chút do dự từ chối, nói: “Tiểu Phong, anh biết rõ em là nghĩ giúp anh, nhưng chuyện anh gặp phải, em thật sự không giúp được gì. Cho nên ý tốt của em, anh xinh nhận, đợi ngày mai em hãy nói với cha mẹ anh, để bọn họ không cần phải nhọc lòng chuyện hôn sự của anh nữa, việc xem mắt vậy coi như xong đi!”

Giang Phong biết rõ muốn thuyết phục Vi Minh Kiệt sẽ không dễ dàng, hắn ngay cả cha mẹ mình cũng giấu mười mấy hai mươi năm, chắc chắn sẽ không dễ dàng nói ra bí mật cho Giang Phong.

Bởi vậy, việc Vi Minh Kiệt từ chối cũng nằm trong dự liệu của Giang Phong.

Giang Phong lấy điện thoại ra, mở ảnh chụp Vệ Vũ San ở quán cà phê, đưa tới nói: “anh Kiệt, anh trước đừng vội từ chối, anh xem đối tượng em tìm giúp anh này thế nào?”

Mặc dù Vi Minh Kiệt đã làm tốt chuẩn bị từ chối xem mắt trong lòng, nhưng con người ai cũng có lòng hiếu kỳ, hắn đương nhiên cũng không ngoại lệ, dù biết rõ mình và đối phương không có khả năng, nhưng hắn vẫn cầm lấy điện thoại Giang Phong xem.

Nhưng một lần xem này khiến Vi Minh Kiệt không dời mắt ra được.

Phải biết rằng, giá trị xứng đôi tối đa của Vi Minh Kiệt và Vệ Vũ San lên tới 86 điểm, giống với giá trị xứng đôi tối đa của vợ chồng Lý Hưng Văn và Trương Thu Lan kia.

Mà nguyên do giá trị xứng đôi hiện tại chỉ có 72 điểm là vì bị lão tiểu đệ của Vi Minh Kiệt kéo xuống.

Nếu như bỏ qua nguyên nhân này, thì giá trị xứng đôi hiện tại của Vi Minh Kiệt và Vệ Vũ San có lẽ sẽ không thấp hơn 80 điểm, đây cũng có thể nói là điểm số cực kỳ khó tin rồi.

Điều này chứng minh rằng hai người bất kể là hình dáng hay tướng mạo đều vô cùng phù hợp với nhãn duyên của đối phương, đây cũng là lý do chủ yếu vì sao Vệ Vũ San biết rõ lão tiểu đệ của Vi Minh Kiệt xảy ra vấn đề cũng vẫn nguyện ý đi xem mắt với hắn.

Giang Phong thông qua ánh sáng trên màn hình điện thoại di động nhìn thấy rõ biểu cảm của Vi Minh Kiệt, vội vàng rèn sắt khi còn nóng, nói: “Anh Kiệt, cô gái này tên là Vệ Vũ San, năm nay 32 tuổi, chiều cao 160cm, cân nặng 48kg, là người quê sát trấn Ngũ Phúc, cô ấy bây giờ đang làm ở một siêu thị tại huyện thành.”

Vi Minh Kiệt im lặng trả lại điện thoại di động cho Giang Phong, mặc dù cô gái này nhìn thật sự không tệ, hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ quan của hắn, đáng tiếc, vẫn là câu nói kia, Vi Minh Kiệt hắn đời này không xứng có được nữ nhân, người dù tốt tới mức nào cũng không liên quan tới hắn.

Thấy phản ứng của Vi Minh Kiệt, Giang Phong liền biết nếu như không có thuốc mạnh, sợ là không cạy được miệng của hắn.

Thế là, Giang Phong quyết định vạch trần, nói: “Anh Kiệt, chị Vệ là người em tỉ mỉ lựa chọn từ trong mấy trăm ngàn người, là người thích hợp nhất với anh, thậm chí, hôm nay em còn đặc biệt bỏ ra thời gian hơn nửa ngày để thuyết phục chị ấy. Em cũng không ngại nói cho anh biết, dù cho anh có là thái giám, Vệ tỷ cũng nguyện ý gả cho anh, đây là lời chính miệng chị ấy đã đáp ứng.”

Lời này vừa nói ra, giống như long trời lở đất!

Vi Minh Kiệt đột ngột ngồi thẳng dậy, khó tin nhìn về phía Giang Phong, nửa ngày sau mới run giọng hỏi: “Tiểu Phong, lời này của em có phải là thật không? Không nói đùa chứ? Kể cả anh có là một tên thái giám, cô ấy cũng nguyện ý gả?”

Giang Phong vẻ mặt khẳng định, nhẹ gật đầu nói: “Đương nhiên là thật, loại lời này sao có thể đem ra nói đùa được?”

Vi Minh Kiệt giờ phút này tâm loạn như ma, hắn dùng không ít sức lực mới cưỡng ép bản thân tỉnh táo lại được, hỏi: “Có thể nói cho anh rốt cuộc nguyên nhân là gì một chút không?”
« Chương TrướcChương Tiếp »