Tiếp theo, những thôn dân khác giống như đã có hẹn với nhau, hết người này tới người khác nối đuôi nhau mang theo quà tặng và hồng bao đến nhà mời môi.
Ròng rã hết một buổi sáng, Giang Phong tiếp tất cả sáu vị khách, nhận được một đống lớn quà tặng, ngay cả hồng bao cũng thu được trọn vẹn hơn ba ngàn, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Mà sáu vị khách này, Giang Phong đều nắm chắc trong lòng, con của bọn họ đều là người thuộc hội độc thân ở thôn Long Sơn.
Những năm gần đây, ngoại trừ Vi Minh Kiệt ra, những thành viên khách trong danh sách độc thân này thật ra đều đã tham gia xem mắt không ít hơn một lần, nhưng đều không thể tác hợp thành công, đây cũng không có cách nào.
Dù sao thì có thể trở thành một thành viên trong danh sách độc thân, ngoại trừ trường hợp đặc biệt là Vi Minh Kiệt ra, những người khác hoặc là hoàn cảnh gia đình không tốt, hoặc là bản thân lớn lên không được tốt, hoặc là tầm mắt cao (nói trắng ra chính là không có B đếm), hoặc là vẫn chưa gặp được người có thể khiến mình động tâm.
Nếu như không phải có những vấn đề như vậy, thì làm gì có ai ở nông thôn mà nguyện ý sau ba mươi tuổi rồi vẫn còn độc thân chứ?
Vừa tiếp đãi xong sáu vị khách, Giang Phong ngay cả cơm trưa còn chưa kịp ăn, Giang Văn Đông đã dẫn vợ mới cưới Trâu Tiểu Ngân đến, cầm theo túi lớn túi nhỏ quà tặng tới nhà tạ môi rồi!
Đúng vậy, mặc dù hôm qua mới xem gia môn, nhưng sáng sớm hôm nay hai người đã đi huyện thành đăng ký kết hôn xong xuôi rồi!
Sau khi hoàn tất thủ tục, hai vợ chồng trong lòng cảm kích, nghỉ cũng không nghỉ, trực tiếp mua một đống lớn quà cáp ở huyện thành, nhà còn chưa kịp về đã chạy tới đây tạ môi!
Cân nhắc tới hoàn cảnh anh Đông thực sự không dễ dàng, Giang Phong nhận đống quà cáp này, nhưng hồng bao tạ môi 8 ngàn tệ kia, Giang Phong chỉ nhận lấy 800 tệ, còn lại trả cho Giang Văn Đông.
Cũng để lại một câu: “Hai người cùng nhau chung sống thật tốt đối với em đã là lời cảm ơn tốt nhất rồi!”
Câu nói này khiến hai vợ chồng Giang Văn Đông và Trâu Tiểu Ngân cảm động tới mức nước mắt lã chã rơi xuống.
Nhất là Giang Văn Đông, hắn thật sự coi Giang Phong thành ân nhân mà đối đãi luôn.
Từ khi hắn tới nhà mời môi, cho đến khi xem mắt, nhìn gia môn, mỗi lần hắn đưa hồng bao, Giang Phong đều chỉ nhận 100 tệ, phần còn lại đều trả về cho hắn.
Bây giờ lễ tạ môi cũng như vậy, chỉ lấy của hắn vẻn vẹn có 800 tệ.
Trước trước sau sau, tổng giá trị quà tặng và hồng bao của bà mối còn chưa tới 3 ngàn tệ, cái này so với tiền bà mối động một tí là trên vạn tệ như bây giờ quả thật là thấp tới mức khiến người ta giận sôi.
Phải biết rằng Giang Phong cũng không phải loại tâm huyết dâng trào thì giúp bạn bè dắt mối tơ duyên, mà là dùng nghề bà mối này để mưu sinh, nhất là quà tặng và hồng bao đều là do Giang Văn Đông tự nguyện đưa, nhưng Giang Phong lại vẫn trả lại phần lớn tiền cho hắn, hành động tràn đầy tình người này thật sự đã sưởi ấm trái tim của đôi vợ chồng mới cưới.
Sau khi nhận được lễ tạ môi của Giang Văn Đông và Trâu Tiểu Ngân, phạm vi tìm kiếm của Giang Phong lại tăng thêm mười dặm, bây giờ, phạm vi tìm kiếm đã đạt tới bốn mươi dặm.
Phạm vi tìm kiếm này có thể nói là cực kỳ rộng lớn, có thể bao phủ khắp ba cái trấn Thanh Hà.
Mà phạm vi tìm kiếm càng rộng, hiệu suất đương nhiên là càng cao, hai cái này tỉ lệ thuận với nhau.
Bởi vậy, Giang Phong chân không bước ra khỏi nhà đã tìm được một đối tượng có giá trị xứng đôi hôn nhân 65/82 cho một vị khách, bốn vị khách khác cũng chỉ cần lái xe ra ngoài lắc lư một hồi là đã tìm được đối tượng có giá trị xứng đôi hiện tại không thấp hơn 65, giá trị xứng đôi tối đa không thấp hơn 80.
Nhưng mà, khi tìm kiếm đối tượng cho Vi Minh Kiệt, là gia đình có điều kiện tốt nhất trong số 6 gia đình tới mời hắn làm bà mối, thì thấy xuất hiện hai ba đối tượng trong tình trạng vô cùng kỳ quái.
Đó chính là điểm xứng đôi tối đa đều từ 80 điểm trở lên, song điểm xứng đôi hiện tại lại thấp tới mức khiến người ta líu lưỡi, không có một ai vượt quá 30 điểm.
Đây quả thật là mẹ nó không hợp thói thường mà!
Nếu như chỉ có một đối tượng xuất hiện loại tình huống này, Giang Phong còn nghĩ rằng đó chỉ là ngoài ý muốn, nhưng có liên tiếp tận ba đối tượng xứng đôi đều xảy ra tình huống như vậy, rõ ràng là không bình thường.
Thế là, Giang Phong trong sự tò mò liền đi xem tài liệu chi tiết về Vi Minh Kiệt một lần.
Sau khi xem xong toàn bộ tư liệu của Vi Minh Kiệt, Giang Phong mới bừng tỉnh đại ngộ, hiểu rõ vấn đề ở chỗ nào, cũng rốt cuộc biết được vì sao điều kiện gia đình Vi Minh Kiệt không hề kém, nhưng hắn lại vẫn ‘vinh quang’ trở thành một trong những nhân vật chủ chốt trong danh sách độc thân ở thôn Long Sơn.
Hóa ra, Vi Minh Kiệt có một nỗi niềm khó nói, cụ thể chi tiết không nhắc tới, chỉ cần biết tiểu lão đệ của Vi Minh Kiệt mười mấy năm qua vẫn luôn không nghe lời là được.
Khó trách Vi Minh Kiệt làm cẩu độc thân nhiều năm như vậy, thậm chí tới bây giờ cũng chưa từng đi xem mắt lần nào, sợ rằng tình huống của bản thân ngay cả cha mẹ hắn cũng giấu diếm, lần này tham gia xem mắt, đoán chừng cũng là bị cha mẹ ép buộc, sợ là hắn cũng chỉ định đi ngang qua sân khấu một cái mà thôi.
Sau khi hoàn toàn nắm rõ tư liệu về Vi Minh Kiệt, trong một khoảng thời gian ngắn, Giang Phong đã phân tích ra rất nhiều vấn đề.
Cách giải quyết tốt nhất đương nhiên là Giang Phong đi nói chuyện thẳng thắn với Vi Minh Kiệt một chút, nếu như có thể thuyết phục hắn đi bệnh viện trị liệu, chờ khôi phục rồi lại đi xem mắt sau, lấy điều kiện gia đình của hắn, cộng thêm sự giới thiệu chuẩn xác của Giang Phong, xác suất thành công cao bao nhiêu không cần phải nói nhiều.
Hơn nữa, cũng không cần lo lắng trị không hết, dù sao thì ba đối tượng hắn vừa tìm được kia cũng có điểm xứng đôi tối đa lên tới trên 80 điểm, nếu như tiểu lão đệ của Vi Minh Kiệt thật sự không trị hết được, vậy giá trị xứng đôi tối đa chắc chắn cũng không thể cao như vậy.