Giang Phong ừ một tiếng, nói: “Chị nghĩ rõ ràng vậy là tốt rồi, anh Phong dù sao cũng không công tác ở chỗ thôn quê này, mà là mở tiệm làm ăn ở tỉnh thành, mỗi một lần trở về, quán trà sữa của anh ấy lại phải đóng cửa, chuyện này chắc chắn sẽ có ảnh hưởng tới việc kinh doanh. Nếu hai người đã hài lòng nhau, vậy liền sớm đăng ký kết hôn đi, sau đó hai vợ chồng cùng nhau cố gắng kiếm tiền, như vậy, đối với tất cả mọi người đều tốt.”
Lời nói này khiến ba người Trần gia gật đầu liên tục.
Giang Phong thấy vậy, trong lòng lập tức có tính toán, chuyển sang nói về chuyện lễ hỏi và đồ cưới.
Không đến hai mươi phút, dưới sự dẫn dắt của Giang Phong, đoàn người cuối cùng cũng đã tới Vương gia.
Đây không phải là lần đầu tiên Giang Phong sắp xếp một buổi ‘nhìn gia môn’, chương trình có thể nói là xe nhẹ đường quen, trước đứng ra giới thiệu hai bên, tiếp đó sắp xếp giúp nhà trai bên này tiếp đãi thật tốt khách bên nhà gái, cơ bản sẽ không xảy ra chuyện gì.
Làm nghề bà mối này, cho tới hiện tại, Giang Phong vẫn thấy tương đối nhẹ nhàng, chủ yếu nhất là hắn có thể nhìn thấy điểm xứng đôi hôn nhân, sắp xếp nam nữ gặp mặt đều là người có điểm xứng đôi từ 80 trở lên, riêng điểm xuất phát thần tiên này đã bớt cho hắn không biết bao nhiêu công sức làm mai mối rồi.
Những bà mối khác cũng không có được “ánh mắt” tốt như của Giang Phong, bởi vậy, sau khi sắp xếp ra mắt liền phải chạy đi chạy lại giữa hai bên, cố gắng tác hợp song phương.
Nhưng mà, mặc dù tất cả bà mối đều phải tích cực chạy đi chạy lại như vậy, xác suất tác hợp thành công vẫn không cao.
Ngày hôm nay, Giang Phong sắp xếp buổi ‘nhìn gia môn’, thật ra chỉ là hình thức, nhà trai có điều kiện như thế nào, nhà gái đã sớm biết rõ ràng từ buổi ra mắt trước đó rồi.
Dù sao cũng nằm trong một hương trấn, Vương Kim Thành ở trên trấn mở tiệm mì kinh doanh được mười mấy năm, danh tiếng không phải quá lớn, nhưng ít ra tất cả những người trong thôn đều biết tới hắn, thậm chí cả Trần Mộng và cha mẹ của cô đều đã từng qua cửa hàng của hắn nếm thử bát bún bát mì rồi.
Nam nữ hai bên đều hài lòng, tiến độ hôn nhân tự nhiên cũng nhanh chóng.
Cùng ngày nhìn gia môn, Giang Phong đã ở giữa giúp hai bên quyết định tiền sính lễ, tổng cộng là 138000 tệ.
Số tiền này mặc dù còn kém xa 380000 tệ sính lễ của Lý gia, nhưng trấn Đại Pha bên này đã coi như là rất có mặt mũi.
Còn như Trần gia, của hồi môn của họ cũng không phải ô tô, ngay cả nhà của mình bọn họ cũng không có đủ điều kiện mua, đương nhiên không thể lấy một chiếc xe làm của hồi môn được, như vậy chẳng khác nào mạo xưng là trang hảo hán cả.
Của hồi môn của Trần gia chỉ có thể là những thứ như các loại đồ điện gia dụng trong nhà, đây cũng là loại đồ cưới thường thấy nhất của những người nông thôn huyện Bách Lương bên này, dù sao thì không phải nhà ai cũng có gia cảnh như Trương Thu Lan.
Giải quyết xong vị khách Vương Phong này, trong hai ngày tiếp theo, Giang Phong lại giúp hai vị khách Hà Húc và Chu Hiểu Bôn sắp xếp cho bên nhà gái tới nhìn gia môn, đều là cặp đôi có điểm xứng đôi hôn nhân từ 80 trở lên, tiến triển thuận lợi như thế nào, đương nhiên không cần nhiều lời.
Sau khi hoàn thành ba bước xem mắt, cả ba vị khách đều lần lượt định ngày cưới, hơn nữa, lại không hẹn mà cùng gặp vào ngày quốc khánh, khiến người nhận thiệp mời là Giang Phong cười khổ không thôi, đến lúc đó, đi tham gia hôn lễ sợ rằng chẳng khác nào chạy show.
...
Tỉnh thành.
Ở một tiểu khu nào đó.
Ngô Vũ Đình có thói quen ngủ trưa, bình thường sẽ ngủ từ khoảng một giờ tới hai giờ rưỡi, vậy mà hôm nay vẫn chưa tới hai giờ chiều, Ngô Vũ Đình đã dậy đánh răng rửa mặt, cũng gội đầu tắm giặt luôn.
Ngô mẫu rời giường thấy cảnh này thì cũng không cảm thấy kỳ quái, dù sao cũng là con gái, vì tóc tương đối dài nên gội đầu phiền phức hơn so với con trai nhiều, dậy sớm gội đầu cũng là hợp lý.
Rất nhiều cô gái có thói quen lúc gội đầu thì thuận tiện tắm rửa luôn, Ngô Vũ Đình cũng như vậy, cho nên Ngô mẫu cũng không có gì để cảm thấy bất ngờ.
Nhưng hành động tiếp theo của Ngô Vũ Đình lại khiến cho Ngô mẫu vô cùng kinh ngạc.
Trang điểm, đứa con gái ở trạch trong nhà mười năm, vậy mà hôm nay lại đi trang điểm! !!
Phải biết rằng, số lần con gái bà trang điểm có thể đếm được trên đầu ngón tay, một khi trang điểm, thì hoặc là đi tham dự đám cưới của bạn bè, hoặc là họp lớp, hoặc là cần gặp nhân vật quan trọng nào đó...
Mà bất kể là hôn lễ hay họp lớp, bình thường cô đều sẽ thông báo từ sớm, nhưng Ngô mẫu lại không thấy con gái nhắc tới việc này, cho nên hoàn toàn có thể loại bỏ hai khả năng kia.
Như vậy, đáp án đã rõ ràng rồi!
Nghĩ tới đây, Ngô mẫu không khỏi kích động, con gái đây là đã thông suốt rồi! !