Bảy
Cố tổng còn chưa kịp an ủi câu nào. Thư ký Lâm đã lạnh lùng nhìn hắn thật lâu, đến tận khi Cố tổng cứ như không có việc gì mà bò dậy khỏi bậc thang.
Thư ký Lâm: “Không phải ngài Cố đây có ý định bước chân vào giới giải trí chứ?”
Cố tổng: “Không có mà, tôi thực sự bị ngã đau, cậu có muốn qua đây xem một chút không?”
Rõ ràng là bị ngã ở đầu gối, người này còn không biết xấu hổ mà kéo ra áo sơmi ra ngay trước mặt cậu.
Thư ký Lâm lập tức bị hương rượu trắng nồng nặc xộc thẳng vào mũi. Tên Alpha không biết xấu hổ này lại dám thả pheromone!
Tính mê hoặc ai đấy?
Thư ký Lâm liền quay lưng mà đi, mặc cho Cố tổng không biết có theo kịp hay không.
Biểu cảm trên mặt Cố tổng không chút thay đổi, nhưng thực ra trong lòng đã rất nôn nóng.
Cậu ấy sao lại không phản ứng chút nào vậy?
Tại sao??
Không phải người ta thường nói pheromone của Alpha là thứ cám dỗ nhất với Omega hay sao?
Vậy tại sao thư ký Lâm một chút phản ứng cũng không có, là do hắn mở đầu không đúng ư?
Cố tổng vì thất bại mà thất hồn lạc phách. “Rầm!” lần này là thực sự bị ngã, nhưng hắn không kêu lên. Không rên một tiếng mà bò dậy dưới sự chú ý của thư ký Lâm, trong lòng mất mát cực kỳ.
Thư ký Lâm nghe thấy tiếng động kia liền biết Cố tổng bị ngã rất mạnh.
Nhưng lần này Cố tổng không hề bán thảm, thất vọng nặng nề mà đứng lên.
Thư ký Lâm bối rối, không biết Cố tổng rốt cuộc bị làm sao.
Tám
Nhà thư ký Lâm không lớn, hai phòng ngủ một phòng khách, trang trí ấm áp, đầy đủ tiện nghi.
Cố tổng chưa từng tới đây. Ngay cả khi đi ngang qua cũng chưa từng được thư ký Lâm mời lên.
Hôm nay có cơ hội bước vào, Cố tổng ngoài mặt tám hướng bất động, nhưng nội tâm bên trong đã sớm hoang mang như con chó hoang.
Đôi mắt hắn như camera giám sát, tia khắp nơi.
Đại khái là muốn xác nhận xem thư ký Lâm có phải thực sự sống một mình hay không.
Cố tổng không thể xác định được nguyên nhân thư ký Lâm từ chức, chỉ sợ cỏ xanh trên đầu mình đã mọc đến nỗi chăn cừu được rồi.
Nhìn một vòng phát hiện trong nhà chỉ có dấu vết sinh hoạt của thư ký Lâm, lại ngửi được hương đào thoang thoảng khắp không gian.
Cố tổng có chút mê muội, suýt chút nữa bị đánh gục rồi.
Để ý loại phản ứng đó, Cố tổng liền cảm thấy mình giống một Omega hơn, bị pheromone xông một chút liền gục ngã.
Thư ký Lâm rót cho Cố tổng một ly nước.
“Cố tổng, anh đã nhận được đơn xin từ chức của tôi, tại sao bây giờ còn muốn tới làm phiền tôi nữa?”
Cố tổng hé miệng: “Không phải như vậy, tôi chỉ muốn cậu trở lại làm việc.”
Thư ký Lâm: “Vì sao? Tập đoàn GS muốn tuyển dụng thư ký như nào chẳng được. Cố tổng không cần quấn lấy tôi, tôi cũng chẳng phải nhân tài ngàn người hiếm gặp.”
Cố tổng tài không biết nên trả lời như thế nào, lắp bắp cả nửa ngày: “Tôi đã quen với thư ký là cậu, đổi người mới không thuận tay.”
“Từ từ rồi sẽ thích ứng được.” Thư ký Lâm nói.
Cố tổng: “Tại sao cậu không trở về?”
“Rất xin lỗi anh, Cố tổng. Tôi đã lừa anh, thật ra tôi là một Omega.” Thư ký Lâm gọn gàng dứt khoát.
Cố tổng không ngoài ý muốn: “Cho nên?”
“Tôi muốn tìm một Alpha trầm ổn đáng tin cậy.”
Cố tổng: “Tôi ở đây?”
Tác giả có lời muốn nói: Cố tổng:? Không phải tôi?