“Ta đi dẫn quái.” Lâm Phỉ nói.
Lâm Phỉ một mình hướng doanh địa màu máu phía xa chạy đi. Trong doanh địa màu máu, quái vật phi thường dày đặc, Tiêu Linh không khỏi vì Lâm Phỉ mà cảm thấy lo lắng, một mình nàng có thể gặp phải nguy hiểm hay không.
Ba người Thiên Cuồng lại rất bình thản, tìm địa phương ngồi xuống, Thiên Cuồng cười nói: “Không cần lo cho nàng, không có việc gì đâu, chúng ta bình thường đều phối hợp như vậy. Vừa rồi ngươi mới dùng chính là Ăn Mòn cùng Đau Nhức Nóng Rực của Thống khổ thuật sĩ à?”
“Ừ.” Tiêu Linh đáp.
“Ngươi còn có Khí Bạo của Hủy diệt thuật sĩ nữa hả?” Thiên Cuồng nhìn Tiêu Linh hỏi, mới vừa rồi Tiêu Linh có nói qua hắn có Khí Bạo.
Đồng thời có các kỹ năng của Thống khổ thuật sĩ cùng Hủy diệt thuật sĩ, khó tránh làm cho người khác nghi hoặc. Là một thành viên trong đội ngũ tựa hồ cũng không nên giấu diếm việc này, bởi vì một khi đã trở thành đồng đội, một chút vấn đề nhỏ cũng sẽ quan hệ đến tính chất sống còn của cả đội, càng huống chi lúc đánh quái, mấy vần đề này căn bản cũng sẽ không cách nào giấu diếm, nếu như tận lực giấu diếm, sẽ lưu lại chướng ngại tâm lý trong đoàn đội.
Tiêu Linh là người mới, nhưng những nhận thức cơ bản như thế cũng biết được. Thiên Cuồng, Thiên Phi, Thiên Tâm cũng không phải loại người thích đem bí mật nói khắp nơi.
Tiêu Linh suy nghĩ một chút nói: “Ta có sĩ kỹ năng của ba hệ thuật sĩ.” Rồi lại chợt xấu hổ bổ sung nói: “Tất cả đều chỉ là kỹ năng phổ thông thôi.”
Thiên Cuồng cảm thấy kinh ngạc, không nghĩ tới Tiêu Linh lại có kỹ năng của ba hệ thuật sĩ, Thiên Phi cùng Thiên Tâm cũng không nhịn được chấn động hiện ra ngoài nét mặt. Đặc biệt là Thiên Phi, là một Hủy diệt thuật sĩ, hắn có thể hiểu rõ được ba tam hệ thuật sĩ có giá trị đến mức nào. Có được kỹ năng nguyền rủa của Thống khổ thuật sĩ, triệu hồi của Ác ma thuật sĩ, lại thêm lực sát thương của Hủy diệt thuật sĩ, sẽ sinh ra một quái thai cỡ nào a.
Mỗi người chỉ có thể học được số kỹ năng có hạn, không có khả năng đem tất cả kỹ năng của ba hệ thuật sĩ học hết được, nhưng chỉ cần chọn một ít ma pháp kinh điển trong đó để học, thì năng lực cũng quá kinh khủng rồi.
Năng lực tiếp nhận của Thiên Cuồng so với Thiên Phi cùng Thiên Tâm mạnh hơn một ít, hơi suy nghĩ một chút nói: “Không nghĩ tới ngươi có thể học được kỹ năng của cả ba hệ thuật sĩ, đội chúng ta đang cần thêm ít người để tạo thành một đội săn boss cố định, không biết ngươi có muốn tham gia không?” Thiên Cuồng sau khi biết được năng lực của Tiêu Linh, vị trí của Tiêu Linh trong lòng hắn lại càng cao hơn một ít, nếu cấp bậc Tiêu Linh tăng cao, đảm đương vị trí tấn công chủ lực cũng không là gì.
Tiêu Linh chỉ trầm ngâm chốc lát, trả lời: “Ta còn chưa có ý định đó.”
“Hay bình thường tự do hoạt động, lúc đánh boss mới tập hợp, đạt được trang bị phân theo nhu cầu, ngươi thấy sao? Dù sao một mình cũng khó kiếm được trang bị tốt, đội hình chúng ta trước mắt cũng chưa thích hợp đánh boss, cho nên còn cần phải chiêu lãm thêm một chiến sĩ hoặc đức lỗ y ( người tuần thú ), nếu như là phụ bản nhiệm vụ lớn mà nói, nhiêu đó người căn bản cũng chưa đủ luôn. Chúng ta chỉ còn có thể chậm rãi nghĩ biện pháp.” Thiên Cuồng chăm chú nhìn Tiêu Linh.
Tiêu Linh không biết tại sao Thiên Cuồng lại muốn tự mình tổ chức một cái đoàn đội cố định, lấy thực lực của bọn họ muốn tiến vào một cái đoàn đội bất kỳ là phi thường đơn giản mà. Bất quá điều kiện mà Thiên Cuồng đưa ra ình cũng không có chỗ nào bất lợi, Tiêu Linh suy nghĩ một lát gật đầu nói: “Điều này thì không có vấn đề gì.”
“Được.” Thiên Cuồng rốt cục cũng tươi cười.
Tiêu Linh hỏi: “Các ngươi không phải thuộc công hội sao? Sao không gia nhập đoàn đội của công hội?” Từ trang bị của mấy người Thiên Cuồng, có thể nhìn ra công hội này cũng khá xem trọng bọn họ, không biết tại sao họ lại lựa chọn đi lẻ như vậy.
Thiên Phi thở dài một hơi nói: “Công hội cũng không phải tốt như ngươi tưởng tượng đâu.”
Thiên Phi không giải thích, Thiên Cuồng cùng Thiên Tâm là loại người không thích nói nhiều, nếu đã không chịu nói thẳng ra, khẳng định là không muốn giải thích.
Thiên Cuồng miễn cưỡng cười cười, có chút cô đơn nói: “Quan hệ bên trong công hội rất phức tạp, hơn nữa tranh đoạt quyền lực, trang bị, tiền bạc là loại tranh dành vĩnh viễn không dứt, chi bằng ra đi đơn lẻ còn hơn. Chỉ là muốn thoát ly công hội cũng quá khó khăn, mỗi người chúng ta phải kiếm được 500.000 kim tệ mới có thể thoát ly công hội. Cấp bậc càng cao, sử dụng tư nguyên của công hội càng nhiều, cái hạn ngạch này lại càng gia tăng lên.”
Tiêu Linh chậc lưỡi không thôi, 500.000 kim tệ này thật sự là quá kinh khủng rồi. Bất quá ngẫm lại cũng đúng, nếu như giới hạn này không cao, bang chúng tinh anh sẽ bị người khác đào mất, đối với việc vì sao công hội thiết kế chướng ngại cao như vậy, Tiêu Linh cũng có thể lý giải một phần.
“Bang hội các ngươi tên là gì?” Tiêu Linh hỏi, bọn họ cũng không để hiện huân chương công hội ra, tựa hồ không muốn hiển lộ vậy, cho nên Tiêu Linh nhìn không ra bọn Thiên Cuồng thuộc về công hội nào.
“Ngọn Lửa Rồng.” Thiên Cuồng nói.
“Ngọn Lửa Rồng, đại bang hội đứng thứ hai liên minh Thiên Sứ.” Tiêu Linh sợ hãi than, trách không được trang bị trên người bọn Thiên Cuồng lại có thể tốt như vậy. Chỉ có thực lực hùng hậu như Ngọn Lửa Rồng mới có tài lực cấp cho game thủ cấp thấp phía dưới trang bị tốt như vậy mà thôi.
Chỉ là Thiên Cuồng, Thiên Phi, Thiên Tâm trên mặt không có chút tự hào, mà là cười khổ. Bọn họ như bị trói trên cùng một chiếc thuyền, công hội tới đâu bọn họ phải tới đó, không có một điểm tự do.
Tiêu Linh âm thầm đánh giá phẩm chất của bốn người Thiên Cuồng, Thiên Phi, Thiên Tân cùng Lâm Phỉ. Thiên Cuồng cùng Lâm Phỉ dường như có vẻ dễ kết giao hơn, Thiên Phi cùng Thiên Tâm thì ít nói hơn chút, nhưng nhân phẩm cũng coi như không tệ. Cùng lắm thì cứ bọn họ hợp tác một đoạn thời gian, nếu như không hợp nhau, thì ai đi đường nấy cũng được.
Dù sao mình chỉ có một mình, đi tới đâu hay tới đó, người khác căn bản không uy hϊếp được mình, càng không thể tóm được nhược điểm của mình.
Không nghĩ tới sau bộ mặt tốt đẹp của công hội, bên trong đó còn ẩn chứa mạch nước ngầm mãnh liệt như thế, xem ra mình không gia nhập công hội bảo trì tự do đúng là một lựa chọn sáng suốt.
“Nàng về rồi, bắt đầu gϊếŧ quái thôi.” Thiên Cuồng nhắc nhở.
Tiêu Linh hướng ra xa nhìn lại, vừa thấy đã không khỏi ngây người hồi lâu, chỉ thấy Lâm Phỉ hướng bên này chạy vội qua, dáng người yểu điệu lướt đi chỉ thấy được một chiếc bóng, hàng chục Chiến Sĩ Màu Máu phía sau gắt gao theo sát phía sau Lâm Phỉ.
Bọn họ sẽ không phải định đem toàn bộ đám Chiến Sĩ Màu Máu một đòn gϊếŧ chết đấy chứ, Tiêu Linh nhìn lướt qua một lượt, phía sau Lâm Phỉ tổng cộng cũng phải hơn 30 Chiến Sĩ Màu Máu đó nha.
Thiên Phi, Thiên Tâm cũng đã chuẩn bị tốt, pháp trượng trong tay tùy thời chuẩn bị phóng ra ma pháp.
Lâm Phỉ hướng phía Thiên Tâm chạy tới, Thiên Tâm một mặt ngâm xướng chú ngữ, một mặt tính toán khoảng cách cùng Chiến Sĩ Màu Máu.
Băng Hoàn Thuật!
Thiên Tâm quát lạnh một tiếng, một vòng đóng băng hình tròn quét ra bốn phía, mặt đất trong nháy mắt bị đóng băng lại, kéo theo hơn 30 Chiến Sĩ Màu Máu kia cũng bị đóng băng.
Hơn 30 Chiến Sĩ Màu Máu trên chân bao trùm một tảng băng dày, hành động bị trì trệ, tất cả đều dừng lại một chỗ.