Lời nói yêu thương tán tỉnh trong tình yêu, một câu thật, bảy câu giả, còn lại hai câu hoàn toàn là lừa gạt.
Dù sao cũng đã bị phát hiện, giả bộ không biết cũng không có ý nghĩa gì, Thầm Ý cầm điện thoại lên lần nữa. Hai người cùng gõ trên điện thoại, Ti Huyền nói anh muốn trở về, ám chỉ khi khai giảng trở lại trường học. Trái ngược với Thầm Ý, Ti Huyền là người bản địa, có thể nghe thấy qua giọng nói của anh. Mặc dù anh đã cố gắng sử dụng tiếng phổ thông chuẩn khi trò chuyện với người khác, nhưng một số từ của anh vẫn nghe ra được quê quán của anh.
Đây thực sự là điểm cộng, hộ khẩu có thể làm ai đó trở nên giá trị hơn.
Trong những năm đại học, Thầm Ý đã bị môi trường làm cho thay đổi không nhận ra được, một số từ cô sử dụng cũng gần giống với người phương Bắc hơn, nhưng ngoại hình và giọng điệu uyển chuyển của cô, đặc biệt giọng mũi trước và sau không phân biệt được, vẫn để lộ chân tướng, đó thật sự là vũ khí của cô.
Còn việc sao khi mở nắp ra bên trong là đồ tráng miệng hay thuốc độc thì tùy thuộc vào lương tâm của mỗi thương gia.
Lúc đó Ti Huyền đang học nghiên cứu sinh ở nước ngoài, nghỉ phép về nước, cùng bạn bè đến câu lạc bộ đêm. Vì vậy, Thầm Ý chưa gặp qua anh, nhưng dáng vẻ của anh trông không giống là người có kinh nghiệm. Gọi rượu nửa ngày cũng không biết, cô thích nhất là điểm này, ngồi bên cạnh anh, lợi dụng lúc nhạc trong câu lạc bộ đêm bùng nổ, khoát tay lên khuỷu tay anh, ghé sát vào tai anh nói chuyện đồng thời ép bộ ngực căng tràn của cô đè lên người anh.
"Không biết uống gì?" Cô hỏi.
Anh cũng không hề nhút nhát như một cậu bé mới lớn, hào phóng hỏi cô: "Có đề nghị gì không?"
Thầm Ý đẩy ly rượu của mình qua, nói với anh nó rất ngon.
Sau khi hôn gián tiếp, cô đặt bàn tay lên đùi Ti Huyền, thấy anh không né tránh, cô vuốt ve lên xuống. Tận dụng ánh sáng mờ ảo, trực tiếp nắm lấy đũng quần. Anh kích động và cứng rắn, kích thước rất khá. Chuyện ăn mặc chỉnh tề đi chơi trong hộp đêm là không thể, nên cô mới cởi cúc áo cho anh.
Người đàn ông ngồi đối diện ghế sô pha đã huýt sáo.
Cô liếc xéo, bỏ qua sự trêu ghẹo của họ.
"Tại sao hai người không thuê một phòng đi." Chàng trai gọi cô, cũng là bạn của Ti Huyền nói. Nhìn thấy hai người mình giới thiệu đang thân thiết, anh ta không ghen tị ngược lại thấy có chút thành tựu.
"Anh thấy uống có ngon không?" Thầm Ý cắn tai anh hỏi.
"Ừm." Ti Huyền thành thật trả lời, cổ áo đã bị cô kéo ra một nửa, lộ ra cơ ngực cường tráng.
Lòng bàn tay của cô lang thang xung quanh, cô liếc nhìn ly rượu trong tay anh: "Cho tôi?"
Ti Huyền nâng ly rượu lên đưa đến môi cô. Anh không biết đường đi nhiều lắm nhưng trong lòng Thầm ý nghĩ, vẫn nhìn chằm chằm vào mắt anh, uống một ngụm rượu. Rượu lạnh được khoang miệng của cô làm ấm, cô kéo cổ anh xuống, áp môi lên.
Sau đó họ chuyển từ hộp đêm đến khách sạn, họ đã có với nhau một đêm tuyệt vời. Thầm Ý muốn học nghề gia công thủ công kim loại nên đã không trở về nhà vào kỳ nghỉ đó. Khi họ muốn gặp nhau họ nhấn vào avatar của đối phương để ám chỉ thời gian và địa điểm, Thầm Ý thường chọn hai địa điểm là khách sạn và studio.
Khi kỳ nghỉ kết thúc, Ti Huyền trở lại trường học, mối quan hệ này cũng chấm dứt. Không ai mong đợi sẽ có sự phát triển sau này, thành phố du͙© vọиɠ và ẩm thực nam nữ, không cần phải nói rõ ràng như vậy. Sau khi anh rời đi, Thầm Ý tiếp tục săn tìm cái đẹp mà không có gánh nặng nào, còn Ti Huyền thì biến mất khỏi cuộc đời cô. Anh lớn hơn cô vài lớp, sau khi tốt nghiệp trở về nước phát triển, cũng không có ý định thông báo cho Thầm Ý.
Không ngờ dự án lại thành công tốt đẹp, Thầm Ý chưa bao giờ hỏi Ti Huyền làm nghề gì, ngược lại khi tặng quà cho cô, thấy dáng vẻ nửa phần chuyên nghiệp của cô, Ti Huyền biết được cô học thiết kế trang sức.
Sau đó, Thầm Ý nghe được một tin tức cực sốc từ một người bạn trong nhóm, anh ta hỏi: "Từ đó, em và Ti Huyền chưa từng liên lạc sao?"
"Chưa." Thầm ý cưỡi trên người anh, để cho côn ŧᏂịŧ dài và thô xuyên qua cơ thể, phát ra những âm thanh thở phào nhẹ nhõm, chạm vào lòng bàn tay xoa xoa: "Anh hỏi cái này làm gì, muốn biết ai tốt hơn ai à?"
Đột nhiên, người đàn ông này hỏi về một người đàn ông khác trên giường, không phải để mua vui.
Anh ta cười vui vẻ, không có suy nghĩ như vậy, đỡ lấy eo cô tiếp tục thẳng tiến, nói: "Chỉ là tò mò, Ti Huyền trước khi gặp em còn là xử nam, cho nên anh nghĩ đến..."
Thầm Ý cảm thấy anh nói xạo.