Đang ăn bữa sáng, chuông cửa reo lên, Tả Tiểu Dụ bĩu môi với tôi, "Cậu đi mở cửa đi, chắc là đến tìm cậu!"
Tôi đứng dậy đi đến cửa, nghĩ thầm, chắc không phải đại minh tinh nhà tôi đâu nhỉ, nếu thật sự chị đích thân đến tìm tôi, thì đúng là kinh ngạc hết mức rồi.
Mở cửa, cằm tôi cũng sắp rơi xuống, quả không thể kinh ngạc hơn —— Khiết Nhi!
Sao cô ta lại tìm đến cửa, tôi cũng muốn xem xem, cô ta muốn thế nào, vì vậy khoanh hai tay trước ngực, đợi cô ta mở miệng.
Nhìn thấy tôi không định mời cô ta vào, Khiết Nhi có thoáng chút lúng túng, nhưng mà minh tinh chính là minh tinh, tràng cảnh xấu hổ đến mức nào mà chưa gặp qua. Cô ta treo lên một vẻ mặt tươi cười đón nhận sự thờ ơ của tôi, "Chị nghĩ... chuyện trước đó, quả thật là chị hiểu nhầm em rồi, chị đến xin lỗi em."
Hả? Trong lòng tôi cả kinh —— Cô ta đang ca bài gì vậy?
Sự thật là, những lời tiếp theo Khiết Nhi nói với tôi, khiến tôi càng nghe càng sửng sốt. Có thật là như vậy không? Tôi gần như không dám tin.
Khiết Nhi nói, hôm qua nhìn thấy tôi phản ứng mạnh như vậy, thì cô ta biết tôi khẳng định là trong sạch rồi. Mà người vu khống cho tôi, lại chính là —— Mạch Kỳ!!!
Là Mạch Kỳ nói với cô ta, tôi ở trước mặt ông chủ nói cô ta tính tình không tốt, không thích hợp đại diện DEC.
Ha, haha, hahaha, tôi mới không tin mấy lời quỷ này của Khiết Nhi, sao có thể là Mạch Kỳ, tôi với cô ấy "không thù không oán", cô ấy không có lý do nào đổ tội cho tôi nha!
Khiết Nhi thấy vẻ mặt không tin của tôi, hơi có chút không biết làm thế nào. Nhưng mà, quả thật cô ta rất nghiêm túc đến xin lỗi tôi, cũng chứng tỏ cô ta cũng đã nói chuyện với tổng giám đốc Chung rồi, hy vọng tôi quay lại tiếp tục làm việc cho công ty, dẫn dắt riêng cho cô ta và Tả Tiểu Dụ.
Tôi thật sự bị Khiết Nhi làm cho hồ đồ rồi, tôi và cô ta gây nhau một chuyện động trời như vậy, cô ta còn muốn tôi làm tuyên truyền cho cô ta? Không sợ tôi lén giở trò với cô ta sao, hoặc là cố ý không dụng tâm làm việc?
Mặc dù tôi có chút không muốn hầu hạ cô ta, nhưng đích thực muốn về lại Nham Thạch, nguyên nhân... không nói thì chắc các bạn cũng đoán được, he he.
Thấy tôi cuối cùng cũng chịu về lại Nham Thạch, Khiết Nhi hài lòng cười cười, còn hào phóng tỏ ý biết hôm nay là cuộc đấu quan trọng của Tả Tiểu Dụ, tôi không cần đến công ty.
Sau khi tiễn Khiết Nhi vào thang máy, tôi đột nhiên cảm thấy, ông trời như đang trêu đùa tôi vậy? Trong một đêm, toàn bộ hiểu lầm đều mây tản trời xanh?!
Sắp đến 6 giờ chiều thì chúng tôi đến địa điểm quay hình, vừa mới bước vào, có mấy cô bé mười lăm mười sáu tuổi rụt rè đi về phía Tả Tiểu Dụ, "Tiểu Dụ, tụi em rất thích nghe chị hát, cho nên... hôm nay cũng đến đây cỗ vũ chị, tụi em ủng hộ chị."
Tả Tiểu Dụ cùng tôi đưa mắt nhìn nhau, trong mắt của cậu ta là vô cùng kinh ngạc, trong mắt của tôi thì là vui mừng, Tả Tiểu Dụ đã có fan rồi!
"Mấy em xem vòng loại 50 rồi à?" Tôi nhịn không được hỏi.
Mấy cô bé nhao nhao gật đầu, "Hôm qua ở trên TV có nghe thấy bài hát của Tả Tiểu Dụ, rất hay, hôm nay vẫn hát bài đó chứ!"
Nghe vậy Tả Tiểu Dụ đắc ý hất cằm về phía tôi, cái tên này, trẻ con thật sự.
Tôi nhìn thấy có một cô bé ôm một notebook, có chút hiếu kỳ, "Em cầm cái này làm gì vậy?"
"Livestream ạ, mặc dù cuộc thi tối nay là truyền hình trực tiếp, nhưng tụi em livestream chỉ quay Tiểu Dụ thôi, fan trên Qiandu Tieba đều trông chờ tụi em quay được nhiều hình ảnh ngoài lề của Tiểu Dụ." Cô bé phấn khích nói với hai chúng tôi, sau đó nghiêng đầu sang Tả Tiểu Dụ, "Tiểu Dụ, chị có thời gian có thể lên Tieba xem chút không? Trên đó đều là những người yêu mến chị."
Wow, wow, wow, fan còn tự mình phát trực tiếp hiện trường, tôi thật sự lạc hậu rồi. Trước đây chúng tôi tham gia hoạt động của An Tâm, nhiều lắm chụp ít ảnh để lúc về đăng lên diễn đàn, bây giờ mấy đứa nhỏ, thật là tiên tiến. Bái phục!
Bái phục xong tôi mới phản ứng kịp, không đúng nha, cuộc đấu hôm nay đài Quả Xoài có phát trực tiếp à? Ở hiện trường cuộc thi đều là máy quay mà, sao mới vòng này đã trực tiếp rồi. Cả mấy người dự thi chúng tôi còn không rõ, sao fan đã biết trước rồi?
"Hihi, tụi em có nguồn tin." Bọn nhỏ đều cười hề hề tỏ vẻ thần bí.
Sặc, fan còn có tay trong à?
Mang theo câu hỏi này, sau khi chúng tôi đi vào thì trực tiếp tìm đạo diễn chương trình chứng thực.
"Các em lấy tin tức từ đâu?" Đạo diễn cũng ngạc nhiên, "Đây là quyết định tạm thời của đài, cụ thể thế nào... lát nữa mới thống nhất báo cho các em."
Là thật à! Tôi càng lúc càng khâm phục mấy bé fan thần thông quảng đại kia rồi.
Nửa tiếng sau, đạo diễn đến phòng trang điểm thông báo cho 50 thí sinh, cuộc thi hôm nay sẽ truyền hình trực tiếp, quy tắc cuộc thi cũng có điều chỉnh. Ban giám khảo chỉ phê bình, không quyết định chọn ai được vào. Mà nhượng quyền sinh sát lại cho khán giả nhắn tin bỏ phiếu. Kết thúc vòng một, năm người có số lượng tin nhắn thấp nhất trực tiếp bị loại; vòng hai, loại tiếp mười người nữa; vòng cuối cùng, với 35 người còn lại, trực tiếp giữ lại 20 người có số lượng phiếu cao nhất.
Nghe thấy luật mới của vòng này, tất cả mọi người trong phòng trang điểm đều hít một hơi lạnh. Mọi người đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không biết dưới luật mới của cuộc thi này thì nên chơi thế nào. Để khán giả bình chọn là cái quỷ gì? Mọi người thậm chí còn không tin, ngoại trừ bạn bè người thân của mình, có ai sẽ thật sự tốn tiền bỏ phiếu cho mình.
Nghĩ đến điều này, từng người tranh nhau bắt đầu gọi cho người thân, bạn bè của mình. Vì vậy, phòng trang điểm đột nhiên hỗn loạn lên. Tôi quên mang theo điện thoại, trong lòng thiệt hận muốn chết.
"Cần tôi điện về công ty không?" Tôi ở bên tai Tả Tiểu Dụ nhỏ tiếng hỏi.
Tả Tiểu Dụ lắc đầu, trong mắt có hơi suy nghĩ, "Tôi ngược lại cảm thấy luật mới này rất thú vị."
Mặc dù tôi rất tôn trọng quyết định của Tả Tiểu Dụ, nhưng ít nhiều cũng có lo lắng, đột nhiên nhớ đến mấy cô bé vừa chạm mặt lúc nãy, vội chạy ra ngoài tìm tụi nhỏ.
"Chị yên tâm đi, tụi em sớm đã sắp xếp xong rồi." Mấy đứa nhỏ vỗ ngực đảm bảo.
Tôi không an tâm, nhắc nhở bọn nhỏ, chỉ có số điện thoại của Bắc Kinh bỏ phiếu mới tính nha. Bọn nhỏ nói sớm đã tính cả rồi, trong Qiandu Tieba toàn bộ có hơn một 100 fan đều là người Bắc Kinh, mỗi người ít nhất có thể bỏ 10 phiếu, vậy thì có hơn 1000 phiếu rồi.
Wow, tôi thật sự quá bái phục mấy đứa. Có hơn 1000 phiếu đảm bảo, chí ít Tả Tiểu Dụ sẽ không bị loại sớm ở hai vòng đầu.
Đúng như dự đoán, kết thúc vòng thứ nhất, có năm thí sinh số phiếu chưa đến một trăm, lập tức bị loại.
Kết thúc vòng thứ hai, lại loại thêm mười người nữa, bọn họ nhiều nhất mỗi người chỉ đạt hơn chín trăm phiếu. Tôi toát mồ hôi thay cho Tả Tiểu Dụ.
Sau vòng ba, 35 thí sinh ở trên sân khấu xếp thành một hàng, nhìn thấy rõ, ai cũng đều rất thấp thỏm.
Đài Quả Xoài chết tiệt, bắt đầu đọc tên từ vị thứ hai mươi đi lên. Chiêu này đủ tuyệt cũng đủ độc, bởi vì không ai đang có mặt tại đây biết mình xếp ở phía trên, hay là căn bản đã ở ngoài số hai mươi.
Đã đến số chín rồi, vẫn không nghe thấy tên Tả Tiểu Dụ, bàn tay tôi đều là mồ hôi.
Người thứ năm có hơn bốn nghìn phiếu, tôi gần như cho rằng Tả Tiểu Dụ không đùa nổi rồi...
Người thứ ba, bảy nghìn phiếu; người thứ hai, mười ngàn phiếu.
Được lắm, đài Quả Xoài cố ý chơi trò lừa bịp, cho thời gian giải lao chương trình, kéo dài không đọc thẳng tên người xếp thứ nhất, Tả Tiểu Dụ ở trên sân khấu liếc mắt nhìn tôi, trong mắt lộ vẻ cười khổ. Chúng tôi đều biết, cậu ta thật sự phải dừng bước tại đây rồi.
Tùng tùng tùng tùng tùng... Sau tiếng trống có chương trình, MC cầm tấm bảng nâng cao giọng đọc lên: Người đứng thứ nhất, ba mươi bốn nghìn hai trăm mười một phiếu, Tả Tiểu Dụ!!!
Cái gì? Cái gì? Cái gì? Cái gì? Tôi không dám tin vào điều mà mình nghe được. Nhìn sang Tả Tiểu Dụ, cậu ta cũng ngây ngốc đóng cọc ở trên sân khấu.
MC nhắc lại lần nữa: Chúc mừng Tả Tiểu Dụ, trở thành quán quân "Mị Lực Nữ Thanh" ở khu vực Bắc Kinh!
Tả Tiểu Dụ cuối cùng cũng có phản ứng, đầu tiên vọt xuống sân khấu ôm chặt lấy tôi. Tôi cũng vô cùng kích động, ôm lấy cậu ta vừa cười vừa nhảy.
Đợi toàn bộ buổi ghi hình kết thúc, đạo diễn chương trình gọi Tả Tiểu Dụ đi nói chuyện thêm nửa tiếng đồng hồ. Sau đó nữa, lúc hai chúng tôi đi ra cổng chính, ngoại trừ mấy đứa bé hai chúng tôi gặp từ trước còn thêm bảy tám đứa nữa có nam lẫn nữ vây lấy Tả Tiểu Dụ chúc mừng. Hoá ra, bọn nhỏ sau khi kết thúc đều lái xe đứng đây đợi.
Tôi ở bên tai Tả Tiểu Dụ cười nói: "Không ngờ sức hấp dẫn của Khoai Sọ lại lớn như vậy nha!"
Sau khi đợi mấy fan nhiệt tình tản đi, Tả Tiểu Dụ kéo tôi vừa nói vừa cười đi về hướng bãi đậu xe, hai chúng tôi bàn luận tìm một nơi nào đó chúc mừng một chút, uống đến mai, không say không về.
Tôi kéo cánh cửa xe bên cạnh ghế lái, đang định ngồi vào, sau lưng, một giọng nói quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn vang lên: "Có phải có người trí nhớ không được tốt lắm, quên mất chuyện mình đã đáp ứng rồi không?"