- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Chút Chuyện Hư Hỏng Của Giới Giải Trí
- Chương 31: Chiêu trò là điều cần thiết
Chút Chuyện Hư Hỏng Của Giới Giải Trí
Chương 31: Chiêu trò là điều cần thiết
Mặc dù môi tôi bị chạm vào như chuồn chuồn đạp nước, nhưng, đó là nụ hôn đầu đời thuần khiết đó...
Là tên đồng nghiệp nam nào dám cả gan đùa giỡn với tôi như vậy??? Tôi không gϊếŧ hắn tôi không phải họ Hựu.
Trong cơn giận ngút trời, tôi tập trung tiêu cự lại... ơ... là con gái?
Đứng trước mặt là một người con gái hoàn toàn không quen biết, tóc ngắn tomboy uốn xoăn, lộ ra vẻ năng động; da dẻ trên mặt giống như makeup một lớp nền căng bóng; áo T-shirt kẻ sọc xanh trắng đan xen nhau, cổ áo treo một chiếc kính mác; ở dưới chiếc quần jean xanh đậm có hơi xệ đáy là một đôi sneaker Nike; trên cổ và cổ tay đều không đeo gì cả, nói tóm lại cả người ăn mặc rất thể thao.
Không đúng, không đúng, tôi đặt sai trọng tâm rồi.
"Cậu là ai?" Tôi lại nhớ đến mối hận bị cướp mất nụ hôn đầu, dùng mu bàn tay chà chà miệng, hung dữ chất vấn.
Đối phương cũng có chút ngạc nhiên, ánh mắt buồn bã, "Xin lỗi, cậu rất giống một... người bạn của tôi."
Nếu như đây là con trai, tôi tuyệt đối dám chắc đây là một lý do sau khi chiếm tiện nghi, sớm đã tiến lên thưởng cho hắn một bạt tai. Nhưng cô gái ở trước mặt, trong đôi mắt không che giấu được nỗi thất vọng khiến tôi tin tưởng cô ấy thật sự là nhận nhầm người rồi.
Nhưng mà, nụ hôn đầu đẹp đẽ của tôi đó... Ông trời ơi, sao làm lại đem điều ác độc này đến cho tôi.
"Sau này phải nhìn kỹ, không phải ai cũng dễ nói chuyện giống như tôi đâu." Trong lòng tôi oán hận, trên miệng ngược lại rất độ lượng.
Anh Phong từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy tôi cùng người này nói chuyện, cười hihi vỗ vai tôi nói: "Không phải chứ, hai đứa quen nhau à?"
"Không quen!"
"Không quen!"
Tôi cùng cô gái kia đều đồng thanh. Ăn ý như vậy lại khiến chúng tôi đối mắt nhìn nhau.
Anh Phong hơi hơi ngạc nhiên, sau đó lại cười, "không sao, sẽ quen nhau ngay thôi."
Lúc này đến phiên tôi cảm thấy kinh ngạc, nhìn cô gái trẻ tuổi này, chắc cũng không lớn hơn tôi bao nhiêu tuổi. Chẳng lẽ bộ phận chúng tôi lại tuyển thêm một trợ lý tuyên truyền?
Đang suy nghĩ, cô gái đã bị anh Phong dẫn vào phòng làm việc của chị Lulu.
"Thế nào, khí chất rất tuyệt phải không!" Phương Di đến gần, nhìn theo bóng lưng cô gái, dùng bả vai đυ.ng vào tôi một cái.
Sặc, một trợ lý tuyên truyền thì cần khí chất làm cái chi, mấu chốt là năng lực làm việc tốt. Nhưng ngoài mặt tôi không phản bác Phương Di, phụ hoạ theo: "Ừm, thật không tệ."
Phương Di lập tức có bộ dạng đắc ý, "Vậy mới phải, là do chị khai quật ra đó."
Hả? Trợ lý tuyên truyền cũng cần khai quật? Chẳng lẽ chỉ có tôi mới tự động dâng tới cửa như vậy?
"Khí chất đó... nhìn có vẻ Tây nhỉ..." Phương Di tiếp tục đắc ý với tôi, "Người ta chính là du học từ Mỹ về."
Gì, gì, gì? Một trợ lý tuyên truyền nhỏ nhoi, sao cần thuê đến một du học sinh?
"Hồi hương thật vô giá trị rồi, uổng mấy năm đổ tiền học hành chỉ để trở về làm trợ lý à!" Tôi có chút khoa trương cảm khái.
Phương Di đột nhiên trừng hai mắt nhìn tôi, sau đó cười ngặt nghẽo, một tay ôm bụng, một tay chỉ vào tôi, "Trợ lý... haha... Thật chịu thua với sức tưởng tượng của em luôn."
Có gì đáng cười sao?
Chỉ thấy Phương Di cười đến chảy cả nước mắt ra, "Người ta là nghệ sỹ công ty vừa mới ký hợp đồng, là nghệ sỹ mới đó."
Sặc... Trán tôi xuất hiện ba vạch đen! Tôi đúng là râu ông nọ cắm cằm bà kia mà!
Rất nhanh ở trên OA nhận được một loạt mail, nguyên nhân công ty đã trải qua gần hai tháng chọn lọc, cuối cùng ký hợp đồng với ba người mới. Hai nam một nữ, người nữ tất nhiên là cái người mới "cưỡng hôn" tôi.
"Tả Tiểu Dụ, học chuyên ngành đạo tạo âm nhạc tại học viện âm nhạc Berklee..."
Tôi nhìn thấy cậu ta tốt nghiệp học viện Berklee, thì quả thực giật mình. Vào năm ba đại học, học sinh của Berklee từng nhận lời mời tới trường học của chúng tôi diễn. Bởi vì bạn gái của chủ tịch hội trượt patin chúng tôi là trưởng ban đoàn nghệ thuật trường, cho nên khi đó tôi có đi theo giúp đỡ ở phía sau hậu cần. Berklee chính là ở nước Mỹ, không, ngay cả ở trên trường quốc tế cũng được xem là một học viện âm nhạc rất lợi hại.
Lúc đi vào nhà vệ sinh, tôi nhìn thấy Phương Di thừa dịp rảnh rỗi chạy đến quầy lễ tân tám chuyện với Tiếu Tiếu mà nước bọt văng tung tóe.
"Con mắt của em đúng thật là như của Bá Nhạc, ba người ký hợp đồng lần này, hết hai người là do em phát hiện rồi." Phương Di đắc ý ghê thật đó!
Đàm Tiếu Tiếu vẫn cười tủm tỉm cộng thêm vẻ mặt nể phục nhìn Phương Di.
"Ây da!" Đau chết bà rồi. Tôi chỉ đi ngang qua bên cạnh, lại bị Phương Di tóm lấy cái đuôi gà được buộc cao của tôi, lôi trở lại.
Cái tên Phương Di thối này, khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng. Không những thích dùng vai đυ.ng người, còn nắm tóc người ta.
"Kêu la cái gì, chỉ là túm lấy mấy cọng lông thỏ của em thôi sao." Phương Di thờ ơ như không liếc mắt nhìn tôi. Kể từ sau khi tôi cột tóc lên, cô ấy luôn nói đây là đuôi thỏ —— dài không được. Hừ, tôi cứ để dài cho chị xem.
Da đầu bị kéo đau, thế nhưng người ta là tuyên truyền "thâm niên" của công ty, tôi cũng chỉ biết giận mà không dám nói gì. Tiếu Tiếu dùng một loại ánh mắt hết sức đồng cảm nhìn tôi, sau đó thuận tay rút ra một chuyển phát nhanh đưa tôi, "đưa cho chị Lulu." Tiếu Tiếu quả là một người tốt, tôi ném cho chị ấy một ánh nhìn cảm kích.
Vào phòng làm việc của chị Lulu, phát hiện chị ấy và anh Phong đang nhiệt tình nói về kế hoạch và kỳ vọng của công ty cho Tả Tiểu Dụ. Nhưng mà, người kia có chút thờ ơ không đếm xỉa, tay phải đang không ngừng khẩy khẩy chiếc nhẫn trên ngón trỏ tay trái.
Ôi~ Trong lòng tôi than nhẹ. Mình đối với chuyện của mình cũng linh tinh lang tang như vậy... nếu đã không có hứng thì tội gì đến đây ký hợp đồng làm ca sỹ.
Ở trong phòng vệ sinh, tôi đưa lưng về phía bồn rửa tay, cố gắng xoay cổ nhìn tấm lưng của mình trong gương.
"Cậu... đây là..." Tả Tiểu Dụ thần không biết quỷ không hay đi vào, đứng cách tôi nửa mét, hiếu kỳ nhìn tôi.
Tôi xấu hổ cực kỳ, giống như bị người ta bóc phốt vậy, vốn định im lặng chuồn đi, Tả Tiểu Dụ lại sực tỉnh, ngạc nhiên nói: "Oh, là bởi vì tôi vừa mới nhận nhầm người, cho nên... Haha, nói thật, cậu thật sự rất giống một người bạn học ngày trước của tôi."
Tôi vô thức sờ sờ "cái đuôi thỏ" của tôi, dè dặt nói: "Bạn của cậu là nữ?"
Tả Tiểu Dụ không chút nghĩ ngợi gật đầu.
"Quan hệ của các bạn là... loại đó sao?" Tôi vừa hỏi. Trong đầu nhớ lại chuyện cũ lúc đại học, Cảnh Cảnh bị một bạn đồng tính điên cuồng theo đuổi. Đừng trách sức tưởng tượng của tôi quá phong phú, làm gì có bạn học cũ nào vừa gặp lại đã đè ra hôn rồi!
Tả Tiểu Dụ ngẩn ra, rõ ràng là không hiểu ý của tôi. Sau đó nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của tôi, lại bừng tỉnh, tay phải nhấc lên ôm lấy bả vai tôi, "Hey, ở nước ngoài quen rồi, thường hay chào hỏi người khác như vậy. For give me?"
Tôi vốn có thành kiến với mấy đứa ỷ nhà có chút tiền ra nước ngoài du học, cộng thêm vẻ mặt bất cần đời của cậu ta khiến tôi tức giận, "For give you? Cậu cũng không hỏi boy friend của tôi có chịu hay không?"
Tả Tiểu Dụ thoáng chốc thu hồi vẻ mặt vui cười, có chút không tin hỏi tôi, "first kiss?"
Trán tôi lại xuất hiện ba vạch đen, tại sao khả năng giác ngộ của cái con này lại cao như vậy. Mặc dù tôi rất không muốn trả lời, nhưng vẫn vô thức gật đầu một cái.
"Cậu yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm." Cái con này lại nghiêm túc vỗ vỗ ngực, chắc chắn nói: "Nếu như bạn trai cậu làm khó dễ cậu, tôi sẽ đến giải thích với anh ta. Nhưng mà, nhìn bộ dạng của cậu thế này, tôi thật sự nghĩ không ra thằng con trai nào lại thích cậu!"
Ha ha!!! Ngực tôi không khỏi nhói lên, đã không còn sức đấu võ mồm với Tả Tiểu Dụ, cúi đầu xuống, đem cậu ta ném ở sau lưng, đi ra ngoài.
Mặc dù được ký kết trở thành người mới, nhưng vẫn cần một giai đoạn đào tạo, cho nên công việc của bộ phận tuyên truyền chúng tôi cũng không tăng thêm cái gì, ngược lại việc phối hợp với công tác tuyên truyền với bên công ty điện ảnh được đặt lên hàng đầu.
Hiện nay quay phim truyền hình, không thể nào đợi phim quay xong mới tuyên truyền. Vì để tăng tốc độ thu lại tiền vốn, có phim vừa mới chọn vai đã giống trống tạo khí thế rồi.
Như đã nói qua, hiện nay, bộ phim nào mà không chiêu trò?
Chiêu trò thế nào? Lấy một thí dụ, trong một bộ phim, thứ đầu tiên có thể chiêu trò chính là scandal tình ái, nam chính x nữ chính, nam phụ x nữ phụ, nam chính x nữ phụ, nữ chính x nam phụ, tạo thành một mớ hỗn độn, đến chuyện tình tay ba, tay bốn thì càng vui; không có scandal tình ái cũng không sao, chiêu trò bất hoà ah! Phạm vi giới hạn việc không hợp nhau này càng rộng, trái tính nên không hợp, giống tính nhau cũng có thể không hợp, giữa các diễn viên không hợp nhau, giữa đạo diễn và diễn viên cũng có thể không hợp nhau.
Không tin bạn có thể mở tin tức của giới giải trí ra mà xem, scandal tình cảm — ồn ào bất hoà, tuyệt đối là mười lần chẳng sai.
Vì vậy, thật sự ai thông đồng với ai, ai không vừa mắt ai, mọi người ngược lại không tin nữa.
Giả cũng là thật, thật cũng là giả, tuyệt đối là câu miêu tả chân thật giới giải trí.
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Chút Chuyện Hư Hỏng Của Giới Giải Trí
- Chương 31: Chiêu trò là điều cần thiết