Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chút Chuyện Hư Hỏng Của Giới Giải Trí

Chương 122: Kích động là ma quỷ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tôi nửa tỉnh nửa mơ mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của đại minh tinh nhà tôi đang ở ngay trước mặt, chói mắt lắm ah, nhìn hết sức không chân thực, không khỏi si ngốc cười nói: "Cục cưng, chị xem em nhớ chị nhiều đến nhường nào, cả nằm mơ cũng thấy chị nè."

"Tỉnh tỉnh, em không có mơ." Đại minh tinh nhà tôi véo eo tôi một cái.

"Ui cha!" Tôi bị đau la lên.

Chiếc miệng xinh xắn của chị vẫn còn đang vễnh lên cười, quở trách: "Coi em ngủ kìa... Ngủ đến hồ đồ luôn."

Tôi trở mình bò dậy, kéo kéo cánh tay chị không ngừng oán trách, "Chị chạy đi đâu vậy, biết em về mà không thấy chị khó chịu biết bao nhiêu không, có chuyện gì còn quan trọng hơn em hở?"

Chị đưa tay vò đầu tôi mấy cái, ánh mắt tràn đầy cưng chìu, "Phải, chuyện gì cũng đều không quan trọng bằng em hết, được chưa nào!"

Tôi bắt lấy tay chị, cọ cọ bên tai chị nói nhỏ: "Nhớ em không?"

"Không nhớ!"

"Hửm?" Tôi bĩu môi, trong lòng nghĩ người nào đó đúng là con vịt luộc —— cứng miệng!

Chị nhịn cười, đè ngón trỏ giữa môi tôi, "Em đang ở trước mặt chị rồi, còn nhớ cái gì chứ. Nếu muốn nói nhớ à, chị bây giờ nhớ nụ hôn của em."

Oa oa oa! Đại minh tinh nhà tôi thật sự là không nói thì thôi, nói một cái liền khiến tôi như mở cờ trong bụng. Tôi lập tức nhắm mắt lại, chu miệng, chờ đợi.

Chị mỗ nhẹ lên miệng tôi một cái, rồi kéo tôi vào lòng, ôm tôi thật chặt giống như sợ tôi bay đi mất vậy, "Tiểu Hựu Hựu của chị cuối cùng cũng về rồi, ở bên chị, đừng đi đâu nữa, có được không?"

Viền mắt có chút ướt ướt, từ lúc nào, chị đã quyến luyến tôi đến mức độ như vậy rồi.

Ở nhà nghỉ ngơi hai ngày rồi quay lại công ty đi làm. Chị Hoa ngày càng xem trọng tôi hơn, rất nhiều quyết sách quan trọng của công ty đều bảo tôi cho chút ý kiến. Thái độ của các đồng nghiệp trong công ty từ trên xuống dưới đối với tôi cũng đang lặng lẽ phát sinh biến hóa, rất nhiều case trước khi lên báo đều sẽ nhờ tôi liếc qua một cái, bởi vì chỉ có tôi làm chuẩn ý của chị Hoa nhất. Nhưng đây cũng vô hình trung tăng thêm gánh nặng công việc cho tôi, vì vậy tôi càng bận bịu hơn.

Sau khi về nước, An Tâm nhiều lần giục hỏi tôi khi nào nghỉ việc về nhà, đều bị tôi tìm cớ "đợi thêm vài bữa nữa" ứng phó cho qua. Xác thực, đây là vấn đề vẫn luôn làm tôi rối rắm nhất. Bởi vì tôi phát hiện, tôi càng ngày càng thích công việc của mình rồi.

"Chị ta vẫn bắt cậu về làʍ t̠ìиɦ nhân bí mật của chị ta, chuyên trách phục dịch chị ta? Vậy mà sao cậu còn nghiêm túc suy nghĩ?" Ánh mắt Khoai Sọ tràn đầy kinh ngạc, trên mặt đều là biểu tình không thể tin nổi.

Tôi nghe không lọt tai những lời mang ý mỉa mai này của Khoai Sọ, ngang bướng ưỡn ngực nói, "Tớ chính là thích hầu hạ chị ấy, là tớ tự nguyện."

Khoai Sọ thấy bộ dạng này của tôi, giận không chỗ phát tiết, khinh thường nói: "Cậu muốn yêu thế nào, tớ đây không quản nữa."

"Đừng đừng, tớ không phải là tìm cậu bàn bạc biện pháp đẹp cả đôi bên sao?" Tôi thấy Khoai Sọ thật sự giận rồi, bản thân ngược lại mềm xuống.

"Đẹp cả đôi bên? Tớ thấy cậu vẫn nên tìm cơ hội nghiêm túc nói chuyện với chị ta một lần đi!"

Tôi im lặng gật đầu, phải tìm một cơ hội thành thật trao đổi với An Tâm một lần.

Nhưng mà, hai chúng tôi bộn bề với công việc, vẫn luôn không có lấy một cơ hội có thể ngồi cùng nhau nghiêm chỉnh nói chuyện. Lưu Giai một hơi nhận cho An Tâm 5 quảng cáo ở Quảng Châu, Thanh Đảo, Hàng Châu... Cả tháng này chị thường xuyên bôn ba với từng địa điểm quay quảng cáo ngoại cảnh. Cũng may điều khiến tôi yên tâm là, nghe nói trợ lý mới siêu lanh lợi, hầu hạ đại minh tinh nhà tôi rất tốt.

Đúng rồi, tôi lén sau lưng đại minh tinh nhà tôi đi học lái xe rồi, muốn đợi đến ngày học thành cho chị một ngạc nhiên!

Hôm nay, tôi đang ở lớp học lái xe, học mệt gần chết, cổ tay nắm tay lái đau nhức cực kỳ. Vừa dựa lưng lên sofa được mấy phút, An Tâm từ Hàng Châu trở về.

"Tiểu Hựu Tử ~ Ai gia đói rồi, mau chuẩn bị ngự thiện đi ~" Chị vừa vào cửa liền cao giọng bảo tôi, hình như tâm trạng rất tốt.

Đáng tiếc, cổ tay tôi đừng nói nấu cơm xào rau, sợ ngay cả bưng chén canh cũng khó nữa.

"Lão phật gia, nay chúng ta có thể gọi món bên ngoài không?" Tôi làm mặt cười cười nịnh nọt, "Lâu lâu đổi khẩu vị cũng không tệ, đúng không!"

Nghe vậy chị hơi ngẩn ra, nhưng mà cũng không phản đối.

Thu dọn xong hành lý, chị đem quần áo bẩn thay ra ném vào trong máy giặt, mới phát hiện quần áo bên trong đã giặt xong vẫn chưa phơi, vì vậy lại gọi bảo tôi: "Hựu Hựu, mau đem mấy đồ này đi phơi đi."

Tôi đang lật tìm tuýp thuốc tan máu bầm trong hòm thuốc nhỏ của chị, đầu cũng không ngẩng lên đáp lại: "Em có việc, chị cầm đi phơi đi ~"

"Em có việc gì hả em?" Chị vừa nói vừa đi vào phòng ngủ muốn xem xem tôi đang làm gì.

Tôi vội vàng tiện tay tóm lấy cuốn tạp chí bên cạnh che hòm thuốc lại, giả vờ đang xem say sưa.

"Hừ, chị phát hiện em càng ngày càng lười." Chị ném cho một câu, rồi tự mình đem đồ đi phơi.

Đến tối lúc đi ngủ, tôi dựa người lên đầu giường đọc sách, chị từ trong phòng tắm đi ra, chủ động bò đến trước mặt tôi, cùng tôi thân mật. Sau một trận hôn nồng nhiệt chị còn chưa thỏa mãn, trên mặt tràn ngập bộ dạng rất muốn tôi đẩy chị ngã xuống giường, hung hăng giày vò chị vậy.

"Cục cưng, gần đây công việc quá mệt, để hôm khác nhen!" Tôi thật sự là lực bất tòng tâm mà!

Trong con ngươi xinh đẹp của chị loé lên một tia dị thường, hung hăng trừng tôi một cái, tiếp đó tự mình trùm đầu ngủ.

Tôi bất đắc dĩ lắc đầu, chị mặc dù mất hứng, cuối cùng vẫn thông cảm cho tôi.

Cách ngày chị Hoa dẫn tôi tham gia một party thời trang, nói muốn giới thiệu nhiều nhà thiết kế có tiếng có miếng trong giới thời trang cho tôi làm quen. Những màn xã giao kiểu này, tôi không thích lắm, bất đắc dĩ đây cũng là một phần của công việc. Tôi chỉ đành nặn ra một mặt tươi cười, không ngừng bày tỏ sự "ngưỡng mộ" của mình với mấy nhà thiết kế này.

"Cố gắng nịnh bợ tâng bốc cậu ta, nói chuyện được kha khá rồi, chị bảo Angel qua gọi em." Chị Hoa vì tôi giới thiệu một nhà tạo hình nổi tiếng đã làm việc với rất nhiều sao lớn, tôi biết chị Hoa là muốn anh ta trở thành nhà tạo hình chuyên trách cho Cửu Châu. Angel là một người đại diện xuất chúng mới được chị Hoa đào từ nơi khác về, cũng là một mỹ nữ.

Cùng nhà tạo hình trò chuyện thân thiện, đang dự tính không biết có nên mời anh ta trước tiên làm tạo hình cho album mới của Khoai Sọ hay không, vai bị người ta vỗ nhẹ một cái. Tôi biết là Angel gọi tôi, đầu cũng không quay lại đáp một tiếng, "Chờ tý."

"Chờ tý, là phải chờ bao lâu?" Phía sau vang lên giọng nói quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, trầm thấp mà lại hơi chèn ép.

Còn không kịp đợi tôi trả lời, nhà tạo hình bên cạnh liền rất high chào hỏi, "Hi, An Tâm, gần đây bận gì thế?"

"Ngoài chuyện quay phim ra còn có thể bận gì chứ, chào anh bạn già." An Tâm rất khách sáo đáp lời, sau đó khoác tay lên vai tôi, "Mượn dùng hai người chút thời gian, tôi với Hựu Hựu khá lâu rồi không gặp, muốn cùng cô bé ôn chuyện."

"Ơ, hai người quen nhau à, thế giới này thật nhỏ. Được, hai người từ từ ôn chuyện đi!"

Đợi nhà tạo hình đi rồi, An Tâm đưa tôi đến một góc, sau khi đưa lưng về đám người nụ cười trên mặt thoáng chốc biến mất. Ánh mắt lạnh thấu xương, lạnh lùng hỏi tôi, "Đây chính là công việc làm em mệt muốn chết à? Em có gì khác biệt với gái bán hoa?"

Vốn định giải thích với chị, lại bị ba chữ "gái bán hoa" chẹn ngang. Trì hoãn hai giây, tôi cũng không yếu thế nói: "Đàn chị à, loại chuyện gặp mặt xã giao này chị còn có kinh nghiệm hơn em nữa ~"

Nhìn thấy ánh mắt muốn gϊếŧ người kia của chị, trong lòng tôi thầm đắc ý, đấu võ mồm, tôi cũng không sợ chị.

Ai ngờ, người nào đó nói không lại tôi liền trực tiếp đem tôi kéo vào nhà vệ sinh, sao đấy, muốn sau lưng người khác đánh tôi hay gì.

Chị kiểm tra trong nhà vệ sinh xem có ai không một lượt, tiếp theo trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt đỉnh nở lên một nụ cười ám muội, "Chi bằng, em cũng đến xã giao với chị một chút đi!"

Ặc... Chị muốn giở trò quỷ gì?

Tôi còn đang suy đoán ý nghĩ của chị, liền bị chị mạnh mẽ hôn đến, đôi môi mềm mại của chị đè lên môi tôi quét những đường ngọt ngào, như hận không thể ăn tôi vậy. Đầu lưỡi của tôi vô thức thăm dò vào trong miệng chị, hai tay ôm cổ chị, phát ra âm mũi buồn khổ. Hai chúng tôi hôn nhau ước chừng hai ba phút, chị mới tách khỏi môi tôi.

Tôi đang định nói chút gì đó, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, chị lập tức ôm ấy thân thể mềm nhũn của tôi, kéo tôi vào buồng cách nhỏ, khoá cửa lại.

Hai cô gái bước vào vừa nói chuyện vừa chia nhau đi vào hai buồng cách bên trái bên phải chúng tôi, đang lúc tôi căng thẳng chị lại dùng tay trái tóm lấy bả vai tôi, tay phải đưa vào trong váy tôi, vuốt ve đùi tôi.

Đổ mồ hôi, đại minh tinh nhà tôi hôm nay nổi điên cái gì thế! Tôi vội vàng ngăn tay chị. Chị nhìn thấy bộ dạng cực kỳ hoảng loạn của tôi, lộ ra mặt cười cười hư hỏng, tiến đến bên tai tôi thì thầm: "Em hôm qua rất mệt, hôm nay chắc không mệt nữa rồi nhỉ ~" Nói xong dùng răng khẽ cắn vành tai tôi, chân trái tách hai chân tôi ra, đầu gối trái nâng lên, cọ cọ chỗ ấy của tôi, tay phải dò vào trong quần áo của tôi, đẩy bra ra, bắt đầu nắn bóp bộ ngực mềm mại của tôi.

Đối mặt với "tập kích" đột ngột ập tới này, tôi gần như phải thất thanh kêu lên, nhưng may chị kịp thời che miệng tôi, "Bị người ta phát hiện không được hay lắm đâu đó!"

Đi chết đây, chị là đang thử thách tôi vì bảo vệ chị có thể nhịn đến mức độ nào sao?

Cũng may, hai người vừa vào đang hăng say nói chuyện, hoàn toàn không để ý đến chúng tôi.

Chị cuối đầu, liếʍ lấy cổ tôi, ngay sau đó lại đi xuống vén áo tôi lên, ngậm lấy hai điểm trước ngực tôi.

Tôi mê loạn rồi, không tự chủ ưỡn ngực nghênh hợp với chị.

Nghe tiếng bước chân đi xa, tôi cuối cùng nhịn không được rêи ɾỉ lên, "Ưnnn... ahh....."

Trong mười mấy phút tiếp theo, liên tục có người ra vào nhà vệ sinh, vì vậy tôi một chốc phải liều mạng nhịn xuống sóng tình cuộn trào mãnh liệt, một chốc lại có thể phóng thích vài tiếng rêи ɾỉ. Loại trải nghiệm cực hạn trước nay chưa có này làm tôi thần hồn điên đảo, lại như nằm gai nếm mật.

Hai chúng tôi điên cuồng hôn môi, có một giây thân thể tôi đột nhiên căng cứng cực độ, ngay sau đó một trận co giật, theo tiếng thét bị đè nén, tôi mệt lả ngã lên người chị.

Vì chuyện này, tôi mấy ngày cũng không thèm để ý đến chị. Lá gan của chị lớn lắm rồi, tôi quả thật không dám tưởng tượng đến hậu quả nếu bị người ta phát hiện. Mãi đến khi chị viết đầy một trang kiểm điểm "khích động là ma quỷ" đưa cho tôi, tôi mới thứ lỗi cho chị.

Album mới của Khoai Sọ phát hành, lượng tiêu thụ áp đảo. Rất nhiều album vốn định phát hành vào ba tháng hè đều bởi vì mũi dùi tiên phong của Tiểu Dụ mà tránh né, dời lên trước hoặc hoãn lại thời gian phát hành. Bạn đừng tưởng rằng lượng tiêu thụ tốt thì chúng tôi không có phiền não, điều làm chúng tôi sầu não chính là xuất thân từ cuộc thi tuyển của Khoai Sọ, truyền thông luôn lên tiếng nói Khoai Sọ mặc dù nhân khí cao nhưng chung quy không thể lên được đẳng cấp cao, khó leo lên được nơi sang trọng.

Giữa lúc bộ phận tuyên truyền đang lao tâm khổ tướng, lại được tôi trong lúc vô tình tìm thấy một thời cơ cực tốt để trở mình với định kiến trên.

Không biết vị sư muội nào của đại học P biết được tôi đang làm việc ở Cửu Châu, thông qua đủ loại quan hệ liên lạc với tôi, nói là buổi party chào đón sinh viên của đại học P, muốn mời Tả Tiểu Dụ sắp xếp đến biểu diễn. Với địa vị và trọng lượng trong mắt của người dân trong nước của đại học P, chỉ cần chúng tôi tuyên truyền thích hợp, định kiến "không lên được đẳng cấp cao" chưa cưa cũng tự đổ.

Tốt nghiệp hai năm rồi, lần đầu tiên về lại trường cũ, tâm tình có chút phức tạp. Khoai Sọ ngược lại rất hào hứng lôi kéo tôi dẫn cậu ta tham quan phòng học trước đây tôi từng học, phòng ký túc xá từng ở, sân thể dục luyện patin.

Đêm hội chào đón tân sinh viên tiến gần đến kết thúc, khi MC lớn tiếng hô lên: "Chúng ta cùng hoan nghênh Tả Tiểu Dụ", cả hội trường sôi sùng sục. Mức độ yêu thích của mấy nghìn sinh viên đại học P ở hiện trường nằm ngoài dự đoán của tôi, nóc hội trường đều sắp bị tiếng reo hò làm lật đổ rồi.

Đổ mồ hôi, trước đây lúc đến trường chúng tôi biểu diễn, cũng không thấy các bạn cuồng nhiệt sôi nổi như bây giờ nha!

Vừa hát xong một ca khúc, MC để các sinh viên trực tiếp giao lưu với Tiểu Dụ.

Một nam sinh giật lấy micro hỏi: "Tiểu Dụ, nếu như em theo đuổi chị, chị có thể cân nhắc không?"

Tiếng cười vang lên bốn phía, Khoai Sọ trên sân khấu ngược lại cười cười không để bụng, hơi hơi trầm tư vài giây đáp: "Xin lỗi, tôi đã có người thích rồi."

Toàn hội trường nháo nhào.

Tên Khoai Sọ thối, kích động quá rồi đó, nếu cậu dám công khai quan hệ của cậu và Kiều Mục, Cửu Châu chắc chắn sẽ gặp phiền phức lớn rồi!
« Chương TrướcChương Tiếp »